Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang

Chương 180:

Chương 180:Chương 180:
Bạch Trân Trân nhíu mày, lại có sự nhận biết hoàn toàn mới với kẻ yêu đương mù quáng thời kỳ cuối.
Là cô tự mình đa tình.
Bạch Trân Trân thu tay lại, ngẩng đầu nhìn lên, phát hiện ánh mắt Từ Phong nhìn mình rất phức tạp.
"Đừng nhìn tôi, tôi thật sự không có ý định quan tâm, tôi chỉ nói tin tức bản thân biết cho các anh, cô ấy bây giờ còn khả năng trở về, trì hoãn thời gian lâu, dự đoán sẽ không có khả năng nữa."
"Dù sao người chiếm thân thể của cô ấy có khả năng biết tôi, hơn nữa còn thù hận đơn phương tôi, nếu cô ta không bị giải quyết thì nói không chừng sẽ mượn nhà họ Tống và nhà họ Lý tới đối phó tôi."
Nói đến đây, Bạch Trân Trân khoanh tay: "Tôi cũng nên phòng ngừa rắc rối có thể xuất hiện, dù sao tôi chỉ là một nhập liệm sư không quyền không thế, tôi muốn bảo vệ mình cũng không sai chứ?"
Bạch Trân Trân vốn là dự định sau khi trở về sẽ báo cảnh sát, nhưng hiện tại gặp Từ Phong và Ông Tấn Hoa, cô dứt khoát báo án thẳng.
Nguyên nhân cái chết của Lý Gia Vận có chút kỳ quặc, mặc dù nhìn bề ngoài giống như là tử vong bình thường nhưng linh hồn của anh ta không ở bên thi thể, xác suất tử vong bình thường kia không lớn. Không đụng phải thì cũng thôi, đã đụng phải, Bạch Trân Trân không tính khoanh tay đứng nhìn.
Ông Tấn Hoa lạnh nhạt mở miệng nói một câu.
Bạch Trân Trân trở tay, đập người giấy nhỏ xuống mặt đất, sau đó cô lại vo tròn người giấy nhỏ, nhét vào trong túi.
Ngay lúc đang Từ Phong sầu muộn, Ông Tấn Hoa thay đổi hướng xe, lái xe trở về.
Liên lụy đến mạng người, khẳng định cảnh sát phải đi, chỉ là nơi này là đảo Hương Cảng, báo cảnh sát, đi điều tra và giải quyết vụ án cũng phải là cảnh sát thuộc sở cảnh sát của Hương Cảng, Từ Phong đi là thuộc phá án vượt phạm vi.
Trước mắt yên tĩnh, thế giới cũng an yên, không có sự yêu đương mù quáng hiển hiện ở trước mắt, cuối cùng tâm trạng của Bạch Trân Trân đã trở nên thoải mái.
"Chúng ta bây giờ quay lại, vụ án này đương nhiên là thuộc về chúng ta."
Thấy Bạch Trân Trân vậy mà nói muốn báo án, người giấy nhỏ tức giận bay vọt lên trời, đánh vê phía mặt Bạch Trân Trân.
Trần Tiểu Sinh: "Chúng ta thế này là lại trở về?"
Bạch Trân Trân: "...'
Còn có cái này thao tác, có điều sự quanh co lòng vòng của sở cảnh sát Hương Cảng Bạch Trân Trân không rõ ràng, cô là người báo án, đi theo sau là được, chuyện khác không có liên quan đến cô.
Bọn họ ngẫu nhiên gặp Bạch Trân Trân, Bạch Trân Trân tìm bọn họ báo án, bọn họ nhanh chóng đi ra ngoài công tác, sở cảnh sát khu Sa Điền tiếp nhận vụ án, cái này cũng không có vấn đề.
Cô không phải người ngu.
Bạch Trân Trân nhìn Trần Tiểu Sinh một lát, có hơi cạn lời nói: "Chúng ta không biết sẽ gặp nhóm Từ Phong.
Ai có thể nghĩ tới vùng đất tấc đất tấc vàng như sơn trang Minh Dương mà cũng có thể đụng phải người quen, quả là trùng hợp. Nếu như biết sớm thì Bạch Trân Trân sẽ không mang theo Trần Tiểu Sinh đi quãng đường xa như vậy.
Đã như vậy, thế thì vừa rồi bọn họ đã tốn công tốn sức đi cả quãng đường xa vậy sao?
Sở dĩ Bạch Trân Trân chưa ra cửa nhà họ Lý đã báo cảnh sát là bởi vì cô không có quá nhiều chứng cứ xác thực, hết thảy đều là cô suy đoán ra.
Nhúng tay vào chuyện của cô ta cái quân què, cô báo cảnh sát làm gì? Đây không phải bị khùng thì là cái gì?
"Chồng tôi chết như thế nào, tôi càng rõ ràng hơn mấy người, anh ấy bị đột tử, không phải là bị người hại chết, chúng tôi không báo cảnh sát, mấy người không có quyền đến điều tra!"
Kết quả là, Bạch Trân Trân và Trần Tiểu Sinh rời khỏi nhà họ Lý không bao lâu lại trở về, hơn nữa bọn họ còn mang theo hai cảnh sát trở về, nói là muốn điều tra nguyên nhân cái chết của Lý Gia Vận. Sau khi Tống Nhã Lan nhận được tin tức thì dẫn người vọt ra từ trong nhà, cô ta dẫn theo thuộc hạ cản ở bên ngoài, không chịu để cho bọn họ đi vào.
Vốn dĩ Bạch Trân Trân trở về là định tìm Từ Phong và Ông Tấn Hoa, nửa đường đụng phải, bọn họ lại vừa khéo quen biết Lý Gia Vận, đó là trùng hợp trong trùng hợp rồi. Đương nhiên, điều này đúng là cũng bớt đi không ít chuyện.
Tống Nhã Lan giả sắp giận điên lên, có làm sao cô cũng không ngờ rằng Bạch Trân Trân thế mà đầu óc khùng điên tới mức này.
Chán thay những thứ có thể làm chứng thì không thể mang ra ngoài, cô đến sở cảnh sát đảo Hương Cảng mà còn có thể nói cô bởi vì không thấy được linh hồn nên hoài nghi đối phương bị hại chết sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận