Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang

Chương 1078:

Chương 1078:Chương 1078:
"Được rồi được rồi, đừng quên nhiệm vụ của chúng ta là cái gì, Trân Trân đã xem như là dễ gần rồi, cô ấy thế này, dù sao cũng tốt hơn Tư Mã Phinh Đình không phải sao?"
Hách Cầm Vận nói vậy, Đỗ Văn Khiết cũng phản ứng kịp.
Đúng vậy, bất kể như thế nào Bạch Trân Trân cũng tốt hơn Tư Mã Phinh Đình, trước đây Tư Mã Phinh Đình ỷ vào uy danh của Đường trưởng lão, làm mưa làm gió tại trước mặt tất cả mọi người, chỉ ước có thể cưỡi trên đầu mọi người, chỉ cần có người không thuận theo ý cô ta thì không một ai có kết cục tốt.
Ban nãy mặc dù lúc nói chuyện Bạch Trân Trân nói năng không quá êm tai, nhưng không chỉ trích cô ta, không nể mặt cô ta, so ra thì Bạch Trân Trân tốt hơn rất rất nhiều.
"Vậy được rồi, xem ra là tớ nghĩ nhiều, con người Trân Trân vẫn rất tốt."
Đỗ Văn Khiết đã xây dựng tâm lý cho mình, cùng đi ra khỏi quán ăn sáng với Hách Cầm Vận.
Lúc đi ra, hai người đã thấy Bạch Trân Trân đứng ở cách đó không xa chờ các cô, mặc dù trên mặt cô không có biểu cảm gì, nhưng có thể nhìn ra có lẽ Bạch Trân Trân không hề tức giận.
Đỗ Văn Khiết thầm thở hắt ra một hơi, sau đó bước nhanh tới, dừng lại trước mặt Bạch Trân Trân.
Sau khi khúc mắc được tháo gỡ, Đỗ Văn Khiết mời mọc Bạch Trân Trân.
Nói xong, cô ta vươn tay nắm vạt áo của Bạch Trân Trân, nhẹ nhàng lắc lắc, trên mặt tỏ vẻ lấy lòng.
"Được, chuyện vừa rồi xem như xé nháp, sau này tôi sẽ không nhắc lại nữa."
Sự thật chứng minh phỏng đoán của cô ta không sai, có rất ít người có thể đỡ nổi sự nũng nịu của cô ta, Bạch Trân Trân cũng không thể.
Cách nũng nịu này là chiêu mà Đỗ Văn Khiết thường dùng, ngày thường cô ta đã có vẻ mong manh như liễu rủ trong gió, nhờ vẻ ngoài đó khi nũng nịu với người khác sẽ càng khiến cho lòng người khác không kìm được sinh lòng thương tiếc. Những sai lầm nhỏ, tất cả mọi người sẽ không so đo với cô ta, sẽ tha thứ cho cô ta rất dễ dàng. Bây giờ cô ta đã áp dụng chiêu đó vào Bạch Trân Trân, Đỗ Văn Khiết cảm thấy khả năng mình thất bại không lớn.
Bạch Trân Trân lạnh nhạt nói, vẻ mặt không có gì tươi vui, có điều trông trạng thái tinh thân cũng tàm tạm.
"Trân Trân, ban nãy tôi đã ngẫm nghĩ cẩn thận, cô nói rất đúng, là tôi không tốt, cô đừng so đo với tôi, tha thứ cho tôi có được hay không?”
Cô không quá muốn đi chơi với Hách Cầm Vận và Đỗ Văn Khiết.
Hách Cầm Vận cũng nói giúp vào: "Trân Trân, chúng ta khó lắm mới tập hợp một chỗ, tất cả mọi người ra ngoài đi dạo phố, cô cảm thấy thế nào?"
Nhưng Bạch Trân Trân lắc đầu, từ chối hai người bọn họ: "Không cần, tôi phải đi làm."
"Trân Trân, chúng ta đi dạo phố đi, bên quảng trường Tân Thiên Địa có mở mấy cửa tiệm, quần áo họ bán nhìn rất đẹp, tôi chọn cho cô mấy bộ quần áo, cô mặc vào nhất định đẹp."
Hách Cầm Vận cũng không hiểu lựa chọn của Bạch Trân Trân, nhưng cô ta hiểu lễ nghĩa hơn Đỗ Văn Khiết, Bạch Trân Trân nói vậy là dùng cái cớ đi làm để từ chối các cô, tiếp tục níu kéo cũng chưa chắc Bạch Trân Trân sẽ đồng ý đi chơi với bọn họ.
Đỗ Văn Khiết có chút mất hứng nói: "Trân Trân, bữa nay cô không đi làm không được à?" Đi làm nhập liệm sư mà thôi, không phải làm công việc trọng yếu gì, không đi thì thế nào?
Đạo bất đồng tương bất vi mưu, cả hai bên dù là ai cũng không thể thuyết phục đối phương chấp nhận quan điểm của mình, tiếp tục ở chung nữa cũng chỉ sẽ khiến cho quan hệ của các cô càng ngày càng xa.
Thế là Hách Cầm Vận giật giật cánh tay của Đỗ Văn Khiết, để cô ta đừng nói nữa, còn cô ta thì cười nói với Bạch Trân Trân.
Thái độ Bạch Trân Trân đối đãi các cô quá lạnh nhạt, dựa theo tính cách trước đây của cô, có lẽ sẽ không đến mức đối đãi các cô như thế. Hơn nữa chỉ là công việc mà thôi, gia thế Bạch Trân Trân tốt như vậy, chắc chắn sẽ không để ý phần công việc này, cô nói vậy chỉ là không muốn ở cùng với các cô mà thôi.
Nhìn bóng lưng của Bạch Trân Trân, Đỗ Văn Khiết thở dài một hơi, nghiêng đầu nhìn về phía Hách Cầm Vận.
Sau khi nói xong lời này, thậm chí Bạch Trân Trân không có mời các cô vào nhà mình ngồi một chút, cứ thế rời đi.
Bạch Trân Trân nhẹ gật đầu: "Được thôi, vậy tôi đi trước, nào về sẽ liên hệ."
"Cầm Vận, có phải chúng ta thất bại rồi hay không?"
"Trân Trân, nếu cô phải đi làm, vậy chúng tôi sẽ không quấy rầy cô nữa, có điều chúng ta có thể hẹn lúc khác, đúng lúc gần đây chúng tôi đều không có chuyện gì, nếu cô có thời gian, chúng ta có thể cùng đi chơi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận