Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang

Chương 145:

Chương 145:Chương 145:
Dùng thân thể Tiêu Mỹ Kỳ nuôi quỷ trùng, sau khi chết ngay cả linh hồn người ta cũng không buông tha, ngạnh sinh sinh tính toán người hồn phi phách tán vĩnh viễn không siêu sinh, chỉ là nhìn thủ đoạn của người này là đã biết không phải người hiền lành. Phát hiện mình bại lộ, dưới tình thế cấp bách muốn kéo theo mấy người đi, giúp cho mình "đủ vốn", đây cũng là cực kì bình thường. Bình thường người làm tà thuật đều cực đoan, mình không được yên ổn cũng sẽ không để những người khác được yên, cho dù là chết, cũng phải kéo thêm mấy người đi chết. Dùng quỷ trùng vốn dĩ là muốn cướp mạng người trong âm thâm, giúp mình đứng ngoài vòng sạch sẽ, nhận ra mình bị bại lộ, nổi khùng đả thương người cũng là bình thường.
Có điều...
Tâm lý người làm tà môn ma đạo yếu ớt như vậy sao? Cảnh sát chỉ tra hỏi theo quy trình, thậm chí không phải đang hoài nghi cô ta mà cô ta đã nổi điên đả thương người rồi?
"Có thể để tôi đi gặp người tên La Nhã Văn chứ?"
Ông Tấn Hoa giật mình: "Cô Bạch, cô cho rằng hung thủ không phải La Nhã Văn?"
Bạch Trân Trân lắc đầu: "Không rõ ràng, có điều vẫn phải gặp được cô ấy rồi nói, có một số việc sau khi nhìn thấy người rồi mới xác định được."
Đang nói, Bạch Trân Trân chỉ vào Từ Phong trên giường bệnh: "Nếu như có thể, dẫn Từ Phong xuất viện đi, số lượng quỷ hồn trong bệnh viện này nhiều lắm, lúc tôi vừa mới tiến vào, trên người anh ấy đã bị quỷ bấu víu dày đặc."
Thế cân bằng trên người của Từ Phong vốn dĩ đã bị đánh vỡ, hiện tại là âm khí nặng, dương khí yếu, oán khí trên người anh còn là vũ khí sắc bén chiêu gọi quỷ, dù quỷ tới không phải là oan hồn lệ quỷ gì, chỉ là quỷ hồn phổ thông nhưng cũng đủ khiến Từ Phong vượt ngưỡng chịu đựng.
Bạch Trân Trân liếc một cái, bất đắc dĩ nói: "Trưởng khoa Ông, lúc trước tôi có nói với anh rồi, xem ra anh không hề nhớ bất cứ điều gì."
Lúc bọn họ đi ra, đám quỷ hồn muôn hình vạn trạng bị oán khí trên người Từ Phong hấp dẫn, tụ tập về phía bên này, nhưng chính bởi vì có Bạch Trân Trân đứng bên người Từ Phong nên đám quỷ kia có điều cố ky, mới không dám lại gần. Có điều quỷ hồn trong bệnh viện nhiều thì Bạch Trân Trân có thể hiểu, nhưng số lượng quỷ hồn trong bệnh viện này nhiêu đến mức không hợp lẽ thường.
"Trưởng khoa Ông, anh quen biết nhiều người, nào về tìm người xem thử bệnh viện này đi, nơi này quỷ nhiều tới mức bất thường."
Ra cửa bệnh viện, ngồi vào xe Trần Tiểu Sinh, Bạch Trân Trân quay đầu nhìn thoáng qua Ông Tấn Hoa ngồi phía sau, chỉ vào ánh đèn lờ mờ, nhìn bệnh viện âm u, mở miệng nói.
Chuyện khác thường ắt có trá, có điều Bạch Trân Trân thật sự là tài sơ học thiển, nhìn không ra bệnh viện này có vấn đề gì.
Lòng Ông Tấn Hoa nao nao: "Cô Bạch nhìn không ra là do nguyên nhân gì sao?"
Ông Tấn Hoa không nói thêm cái gì, lập tức đến văn phòng làm thủ tục xuất viện, sau đó tìm bác sĩ mươn xe lăn, đặt Từ Phong hôn mê bất tỉnh trên xe lăn, đẩy từ trong bệnh viện đi ra.
"Dù sao tôi chỉ có thể nhìn ra nơi này kỳ lạ, hấp dẫn nhiều quỷ như vậy đến khẳng định có nguyên nhân, số lượng quỷ hồn đạt tới cấp bậc nhất định, nơi này sẽ biến thành quỷ quái." "Hơn nữa, xem như người trong giới Huyền Môn thì năng khiếu cũng khác nhau, đoán mệnh, bắt quỷ, xem phong thủy, đây chỉ là bè phái được phân ra một cách đơn giản, bên dưới nữa còn có các bè phái khác biệt, cách thức mỗi một loại dùng cũng không giống nhau, anh còn có thể kỳ vọng tôi toàn năng mười biết đủ mười sao?"
Cô ngay cả sư phụ cũng không có, hết thảy đều dựa vào tự mình tìm tòi, biết chút ít da lông đã không tệ rồi, thật sự xem cô là đại sư mà sử dụng rồi?
Bạch Trân Trân chỉ mình: "Tôi thật sự chỉ biết lõm bõm, không có bản lĩnh, không có năng lực, vào lúc mèo mù gặp cá rán tôi có thể cán đáng được, những phần lớn lúc khác thì nhìn không ra vấn đề."
Một khi quỷ quái hình thành, quỷ hồn bên trong bởi vì oán khí đến một cách mãnh liệt mà sinh ra tiến hóa, quỷ hồn phổ thông cũng sẽ cắn nuốt nhau, biến thành lệ quỷ oan hồn. Mà lệ quỷ oan hồn có lý trí còn đỡ, biết oan có đầu nợ có chủ, đám quỷ hồn dính máu mất lý trí thì sẽ giết người không phân biệt. Nơi này là bệnh viện, không phải nhà tang lễ, bất kể là ban ngày hay ban đêm, bệnh viện luôn luôn kín người hết chỗ, nếu như nơi này thật sự biến thành quỷ quái...
Nghĩ đến khả năng đó, Bạch Trân Trân đã cảm thấy ớn lạnh khắp cả người.
Phải biết bệnh viện này ở khu vực phồn hoa thuộc khu Sa Điền, cửa hàng của cư dân chung quanh cũng không ít, lại đi về phía trước một chút thì chính là đường phố thương nghiệp phồn hoa nhất của khu Sa Điền, nếu như nơi này tạo nên quỷ quái...
Bạn cần đăng nhập để bình luận