Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang

Chương 329:

Chương 329:Chương 329:
Sau khi nhìn thấy cảnh này, Ông Tấn Hoa bị dọa tới trợn to mắt, lúc nói chuyện, giọng nói cũng biến điệu: “Cô Bạch, cô làm gì?”
Bạch Trân Trân: "Cởi đồ, anh không nhìn thấy sao? Anh ấy nặng quá, anh tới giúp tôi, cởi áo anh ấy ra."
Tư tưởng lệch lạc của Ông Tấn Hoa lập tức thẳng lại, anh đi lên một bước, giúp Bạch Trân Trân cởi áo của Từ Phong xuống.
Sau khi làm xong mọi thứ, Bạch Trân Trân lấy bách khoa toàn thư phù lục và bút lông chu sa ra, dựa theo giới thiệu bên trên, rất nhanh đã tìm được mấy loại bùa có thể dùng được.
Bùa trừ tà, bùa tăng vận, bùa trấn hồn...
Oán khí trên người Từ Phong quá nhiều, những oán khí này khiến anh ấy cực kỳ dễ dàng vẫy gọi tai họa, tuy có khí vận nguyên bản của anh ấy áp chế, nhưng nếu có người ra tay phá vỡ cân bằng, Từ Phong sẽ rơi vào trong hoàn cảnh vô cùng nguy hiểm.
Trước đây Bạch Trân Trân còn tưởng loại cân bằng trên người anh ấy sẽ không phá hỏng trong thời gian ngắn, nhưng bây giờ cô sẽ không nhận định như vậy nữa.
Từ Phong biến thành thế này, tuy có nguyên nhân của bản thân anh ấy, nhưng cũng không thể trách anh ấy hết được, chỉ cần anh ấy có thể bù đắp sai lầm, nên có cơ hội sống tiếp.
Tất cả lực chú ý của Ông Tấn Hoa đều đặt trên người Bạch Trân Trân, thấy cô ngã ngồi trên sàn, Ông Tấn Hoa vội đi lên, đỡ Bạch Trân Trân từ trên sàn dậy.
Ông Tấn Hoa gật đầu, ngoan ngoãn ngồi ở một bên.
Bạch Trân Trân dùng hết khả năng vẽ hết bùa mình có thể vẽ lên lưng Từ Phong, tay cô cầm bút rất vững, cho dù tới sau đó, cô đã tái nhợt mặt mày, nhưng vẫn cắn răng kiên trì.
Từng loại bùa chú được Bạch Trân Trân vẽ ra hoàn chỉnh, sau đó lại ẩn lên lưng của anh ấy, lưng của anh ấy hiện lên ánh sáng màu vàng và màu đỏ, giống như đèn led, rất đẹp.
Bạch Trân Trân nín thở ngưng thần, cầm bút lông chấm đầy chu sa lên, sau đó nặng nề hạ lên lưng của Từ Phong.
Sau khi vẽ xong nét cuối cùng, thân thể Bạch Trân Trân mềm nhũn, ngồi phịch trên sàn, bút lông trong tay bị hất bay ra, thuận theo sàn nhà lăn xa, để lại một vết màu chu sa nhàn nhạt trên sàn.
"Tôi phải vẽ bùa lên người Từ Phong, trưởng khoa Ông, phiền anh canh giúp tôi một chút, đừng quấy rầy tới tôi, được không?"
Tay bưng ly của Bạch Trân Trân đang run lên, vẫn là Ông Tấn Hoa không nhìn nổi, nói một câu mạo phạm rồi, giúp Bạch Trân Trân bưng ly nước, để cô cầm tay mình uống hết nước trong ly.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
"Cô không sao chứ?”
Ông Tấn Hoa rót một ly nước cho Bạch Trân Trân, quan tâm lên tiếng hỏi.
Vẽ bùa vẫn rất hao tổn tinh lực, lúc này trên người Bạch Trân Trân không còn chút sức lực nào, cô ngồi tựa lên sô pha, mí mắt đã sắp díp lại với nhau.
Bây giờ cô đã đến mức phế vật này rồi sao? Nói xong, Bạch Trân Trân giãy giụa muốn đứng dậy, nhưng đã thử mấy lần, bởi vì chân tay đều mêm oặt không có sức, cô vốn không thể đứng dậy.
Bạch Trân Trân: “...
Sau khi uống hết một ly nước đầy, tinh lực của Bạch Trân Trân cuối cùng cũng khôi phục lại một chút, cô ngồi tựa lên sô pha, mệt mỏi nói: "Tôi không được rồi, thực sự không gồng nổi, tôi phải quay về nghỉ ngơi một lúc, chắc anh ấy sắp tỉnh rồi, chỉ cần anh ấy tỉnh lại thì sẽ không có chuyện gì, tôi phải quay về nghỉ ngơi trước..."
Nếu không phải bởi vì có Ông Tấn Hoa ở đây, mình phải để ý hình tượng mỹ nữ, đoán chừng cô có thể vừa lăn vừa bò về.
Cô tin nhân phẩm của Ông Tấn Hoa, chắc người này sẽ không làm ra chuyện quá phận gì.
"Cô Bạch, tôi đưa cô về phòng nghỉ ngơi."
Cô cao một mét bảy, thuộc kiểu mỹ nhân đẫy đà, trên người thêm một phần đẫy đà ít đi một phần gầy tong, tất cả thịt đều an phận mọc ở chỗ cần mọc, cân nặng sáu mươi ký của Bạch Trân Trân thật sự không tính là nhẹ, nhưng Ông Tấn Hoa vẫn có thể vững vàng dìu cô.
Bạch Trân Trân bởi vì tay chân vô lực, cả người gần như treo lên cánh tay của Ông Tấn Hoa, tất cả trọng lượng đều đè lên người anh.
Bạch Trân Trân gật đầu, đã mệt tới mức không nói nên lời.
Ông Tấn Hoa là người rất chu đáo dịu dàng, anh rất nhanh phát giác được khốn cảnh của Bạch Trân Trân, Ông Tấn Hoa đi lên một bước, đỡ Bạch Trân Trân từ trên sô pha đứng lên.
Hơn nữa, trong nhà cô còn có quỷ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận