Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang

Chương 800:

Chương 800:Chương 800:
Nhưng Hạ Triêu Yến cũng không phải là một người an phận, anh ta đột nhiên đưa tay ra bắt lấy tay Bạch Trân Trân, sau đó cưỡng ép đan mười ngón tay vào nhau cùng với Bạch Trân Trân, bày ra dáng vẻ thân thiết có chút nôn nóng.
Bạch Trân Trân: "...'
Hạ Triêu Yến đưa hai bàn tay đang đan vào nhau của họ lên quơ quơợ, trên mặt là nụ cười sáng lạn: "Trân Trân, anh đã bỏ ra nhiều như vậy rồi, đưa em tới sở cảnh sát, ngay cả chuyện làm người khác sợ hãi như vậy mà anh cũng làm cùng em, chẳng lẽ ngay cả chút chuyện nho nhỏ như vậy em cũng không muốn làm cùng với anh?"
Vừa nói, anh ta vừa chớp chớp mắt, bày ra dáng vẻ đáng thương.
Bạch Trân Trân: “...
Cô lặng lẽ rút tay mình ra khỏi tay của Hạ Triêu Yến, hơn nữa còn dùng sức vẩy vẩy ra giống như đang chê dáng vẻ của anh.
"Ở trước mặt người ngoài anh có thể bình thường một chút được không? Anh cho rằng bây giờ em đang chơi đùa với anh hay sao?”
Giọng Bạch Trân Trân không được tốt lắm, mặt cũng rất căng thẳng, hiển nhiên là tâm trạng của cô lúc này không tốt chút nào.
Vừa nói xong, Hạ Triêu Yến cúi đầu, bày ra dáng vẻ như chó lớn bị chủ nhân vứt bỏ, nói bằng giọng buồn buồn: "Trân Trân, nếu anh sai ở chỗ nào thì em nói thẳng với anh đi, anh sẽ thay đổi, em đừng không để ý tới anh nhé, cùng không cần giận dữ với anh, anh sai rồi."
"Trân Trân, ở trước mặt người ngoài không được, vậy có phải về nhà là được rồi không? Trân Trân, em còn chưa cho anh một danh phận đâu, Trân Trân...'
Vừa nói, Bạch Trân Trân vừa đi trước một bước tới bên cạnh Từ Phong, kéo giãn khoảng cách với Hạ Triêu Yến, bộc lộ rõ sự không vui của bản thân mình.
Mặt Bạch Trân Trân đen lại, cô không nhịn được nói: "Hạ Triêu Yến, em đang làm chuyện quan trọng, nếu anh vẫn cứ giữ dáng vẻ cà nhõng này, vậy thì mới anh rời đi, em không có thời gian chơi loại trò chơi ngây thơ này cùng với anh.”
Lần đầu tiên Bạch Trân Trân cảm thấy tên mình trở nên khó lọt tai như vậy, đối phương cứ gọi một tiếng rồi một tiếng Trân Trân khiến cô nhức đầu không thôi.
Hạ Triêu Yến có chút sửng sốt, trên mặt có thêm vài phần vô tội: "Trân Trân, em tức giận sao? Rất xin lỗi em, lần sau anh không dám nữa."
Nhưng Hạ Triêu Yến vẫn như một kẻ ngu không có mắt nhìn vậy, anh ta kiên quyết tiến tới trước mặt Bạch Trân Trân, cọ cảm giác tồn tại.
Không phải chứ, Từ Phong cảm thấy bản thân mình lúc yêu đương đã quá là không biết xấu hổ, đủ hạ mình rồi, không ngờ hậu sinh khả úy, có người còn hạ mình hơn cả anh, có còn cần thể diện hay không.
Bạch Trân Trân: ˆ...'
Từ Phong: ”...
Thái độ lúc nhận sai của anh ta ngược lại rất tốt, khiến Bạch Trân Trân có chút nói nhỏ thành to. Nụ cười ngay lập tức tràn ra trên mặt Hạ Triêu Yến, sau đó anh ta vui như điên chạy tới, ngoan ngoãn đứng bên cạnh Bạch Trân Trân.
Đúng như dự đoán, Bạch Trân Trân không hề kháng cự lại, gương mặt rõ ràng còn nghiêm khắc trước đó, hiển nhiên là không thích hành vi cách ứng xử vừa rồi của Hạ Triêu Yến, nhưng khi nhìn thấy Hạ Triêu Yến tỏ vẻ yếu thế một phen như vậy, Bạch Trân Trân ngay lập tức thay đổi thái độ.
"Tha thứ cho anh đấy, còn không mau đuổi theo?"
Đàn ông mà còn làm dáng vẻ tủi thân yếu ớt này, có ai có thể chịu nổi?
Từ Phong tận mắt thấy hết thảy những thứ xảy ra ở đây cảm thấy ngũ vị tạp trần, anh âm thầm thở dài một hơi, cũng không biết nên nói cái gì.
Bạch Trân Trân đã coi như người quen ở bên này rồi, cô thường xuyên lui tới, người trong khoa giám nghiệm chứng cứ đều biết đến cô.
"Đi thôi."
Chỉ cần anh có ba phần công lực của tên Hạ Triêu Yến này thì cũng không để Bạch Trân Trân vứt bỏ anh để đi tìm Hạ Triêu Yến.
Người vốn đang mập mờ với anh cũng có thể nói không là không luôn, con vịt đã nấu chín mà nói bay là bay, nói cho cùng vẫn là do năng lực của Ông Tấn Hoa không tới nơi tới chốn.
Ba người rất nhanh đã tới khoa giám nghiệm chứng cứ.
Xem ra chờ đến lúc quay lại anh phải nói một chút với Ông Tấn Hoa, với cái tính khí chó má của anh, cùng với sự kiên quyết không giải thích được nhất định không tìm được vợ.
Có điều hôm nay ngoại trừ Bạch Trân Trân ra còn có một người đàn ông khác do cô đưa tới, mà quan hệ giữa người đàn ông với Bạch Trân Trân hình như còn có một chút xíu mập mờ kiểu vậy.
Các đồng nghiệp khoa giám nghiệm chứng cứ thâm oán thầm trong lòng nhưng trên mặt lại không biểu lộ gì.
Từ Phong đưa Bạch Trân Trân đi từ khoa giám nghiệm chứng cứ qua đó cũng không bao lâu đã tới phòng giữ xác.
Ông Tấn Hoa và pháp y Tần Lãng đều đang ở đây, trừ hai người bọn họ ra còn có một cô gái xinh đẹp để tóc ngắn gọn gàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận