Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang

Chương 464:

Chương 464:Chương 464:
Sáu con hạc giấy có ba con đứng ở đèn dán tường và phía trên đèn bàn đầu giường, còn có ba con đứng trên giường của mình.
Những nơi này có vấn đề.
Bạch Trân Trân giữ vững tinh thần, mở đèn chiếu sáng ra, trong nháy mắt lấy chao đèn xuống, Bạch Trân Trân đã ngửi thấy một mùi hương quái lạ. Sắc mặt của cô bỗng nhiên thay đổi, lục lọi bên trong chao đèn một phen, sau đó lấy ra một lá bùa mỏng như cánh ve.
Thứ này được dán ở nơi rất xảo trá, gần như hòa thành một thể với chao đèn một cách hoàn mỹ, lúc Bạch Trân Trân nằm trên giường hoàn toàn không có nhìn ra có vấn đề gì.
Trong hai cái chao đèn được lấy ra từ hai cái đèn bàn đặt ở đầu giường cũng có lá bùa giống y đúc được gỡ ra, bên trong nệm giường có chút khó gỡ ra, lá bùa thông qua khe hở tiến vào bên trong nệm, Bạch Trân Trân dùng đao rạch nệm mới tìm ra ba tấm bùa kia.
Bạch Trân Trân tìm một tấm vải đỏ, bỏ sáu tấm bùa vào, sau đó đặt dưới tượng Quan Công.
"Quan Nhị Gia, xin ngài giúp đỡ, tôi sẽ đốt thêm mấy nén nhang cho ngài."
Bạch Trân Trân bái Quan Nhị Gia một cái, đốt thêm mấy nén nhang cho ngài.
Không giống ngõ nghịch, giống như bị người ta gài bẫy.
Cô ngồi ở trên ghế salon, ngón tay nhẹ nhàng gõ ghế sô pha lan can, bắt đầu suy nghĩ lên cái này liên tiếp sự tình tới.
Lần trước sau khi giải quyết xong chuyện nhà họ Kim, Bạch Trân Trân và Trần Tiểu Sinh có gặp nhau ở nhà tang lễ, lúc ấy anh ta vẫn rất nghe lời, sao đột nhiên bành trướng tới mức muốn tự mình đi bắt quỷ?
Con người Trần Tiểu Sinh mặc dù có đôi khi có hơi không đứng đắn, nhưng phần lớn đều rất nghe lời, hơn nữa anh ta sợ quỷ, chỉ khi đi theo bên người Bạch Trân Trân mới sẽ cáo mượn oai hùm, nếu khi ở một mình gặp phải, Trần Tiểu Sinh sẽ nhảy dựng cao hơn bất cứ ai. Bạch Trân Trân cho Trần Tiểu Sinh không ít lá bùa, nhưng loại bùa công kích trong số những lá bùa này chiếm ít, phần lớn đều là loại phòng thủ, trước khi đi Bạch Trân Trân cũng đã thông báo tác dụng những lá bùa này cho Trần Tiểu Sinh.
Không hề nghi ngờ, Trân Tiểu Sinh lại một lân nữa trở thành một cây đao bị người ta lợi dụng.
Trước đó Bạch Trân Trân còn tưởng rằng đây là sự ngỗ nghịch đến chậm của Trần Tiểu Sinh, nhưng hiện tại cô không cho là như vậy nữa.
Đại khái là Quan nhị gia chấn nhiếp thật làm ra tác dụng, những cái kia lá bùa bị trấn sau khi thức dậy, Bạch Trân Trân trên người loại kia cảm giác mệt mỏi quét sạch sành sanh.
Trùng hợp quá nhiều, đây không còn là trùng hợp.
Hôm qua Bạch Trân Trân đi ra ngoài cả một ngày cùng Ông Tấn Hoa, trong nhà không có người, nhưng lại có hai quỷ hôn. Nếu có người muốn động tay động chân, Lý Kim Thọ và Vương Lệ Mai nhất định sẽ phát hiện. Nhưng hết lần này tới lần khác lại trùng hợp vậy, Trần Tiểu Sinh đột nhiên cảm thấy hứng thú với bắt quỷ, vì tăng thêm lòng dũng cảm, còn mang Lý Kim Thọ và Vương Lệ Mai đi.
Hôm qua Bạch Trân Trân đang lửa bốc lên đầu không nghĩ tới manh mối này, nhưng sau khi tỉnh táo lại, Bạch Trân Trân mới phát hiện âm mưu ở trong đó. Nếu như hai quỷ hồn ở đó, có người tiến vào nhà mình, Bạch Trân Trân sẽ phát hiện trước tiên. Nhưng trớ trêu thay bọn họ đã bị Trần Tiểu Sinh mang đi, lý do Trần Tiểu Sinh mang bọn họ đi cũng hợp tình hợp lý, hoàn toàn có thể nói là không một sơ hở. Nhưng chính bởi vì quá kín kẽ, cho nên Bạch Trân Trân mới sinh ra hoài nghi.
Trước đó thật ra Bạch Trân Trân đã có suy đoán, cho nên mới kiên định muốn đuổi Trần Tiểu Sinh đi, không muốn có dính líu đến anh ta, sợ anh ta bị liên lụy vào trong nguy hiểm. Nhưng nếu như đối phương đang lợi dụng Trần Tiểu Sinh để đạt mục đích thì sao?
Anh ta sợ hãi nói, cẩn thận từng li từng tí nhìn Bạch Trân Trân: "Tôi thật sự biết sai rồi, cô tha thứ cho tôi có được hay không?”
Trần Tiểu Sinh đang buồn tủi ngồi ở bên ngoài nghe thấy tiếng cửa mở, lập tức ngửa đầu nhìn về phía Bạch Trân Trân.
"Sự... Cô Bạch."
Nghĩ tới đây, Bạch Trân Trân đứng lên, cô bình tĩnh đi đến cửa, vươn tay mở cửa ra.
Bạch Trân Trân nhìn anh ta chằm chằm trong chốc lát, sau đó nói: “Anh vào đi."
Trân Tiểu Sinh nhận được lời của Bạch Trân Trân, trong nháy mắt đôi mắt đã phát sáng lên.
"Sư phụ, sư phụ tha thứ cho tôi rồi?"
Bạch Trân Trân ra hiệu Trân Tiểu Sinh ngồi xuống, cô bình tĩnh nhìn Trần Tiểu Sinh, trực tiếp hỏi: "Rốt cuộc anh và đôi vợ chồng đó đã xảy ra chuyện gì, sao bọn họ tìm được đến anh? Vì sao anh lại nghĩ đến chuyện phải dẫn lấy chị Mai và anh Thọ qua đó."
Bạn cần đăng nhập để bình luận