Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang

Chương 943:

Chương 943:Chương 943:
Sau một hồi lâu, Tư Mã Phinh Đình cắn răng cất bước đi vê phía Bạch Trân Trân.
“Cô tên là Bạch Trân Trân có đúng không?”
Tư Mã Phinh Đình khoanh hai tay trước ngực, cằm hơi giương lên, bày ra dáng vẻ cả vú lấp miệng em.
Bạch Trân Trân đang nói chuyện với đám Hách Cầm Vận, cũng không phản ứng lại Tư Mã Phinh Đình, cô ta bị bỏ quên ngay tức khắc cảm thấy Bạch Trân Trân đang cố ý, vì thế cưỡng ép chen vào, đưa tay muốn nắm lấy quần áo của Bạch Trân Trân.
Nhưng Bạch Trân Trân phản ứng cực nhanh, cô ngay lập tức lách mình mình tránh ra, cau mày với Tư Mã Phinh Đình: "Vị tiểu thư này, cô đang làm gì?”
Sự tức giận trong lòng Tư Mã Phinh Đình bộc lộ hết qua ánh mắt cô ta, cô ta oán hận nói: "Cô nói tôi làm gì? Dựa vào cái gì mà cô được ông cậu tôi nhìn trúng chứ? Cô có bản lĩnh gì?"
Nói cô ta không tức giận là nói dối, dù sao cô ta cũng không được Đường trưởng lão nhận làm đồ đệ, Bạch Trân Trân dựa vào đâu mà được ông ta nhìn trúng?
Người đàn bà không biết chồi ra từ chỗ nào này có tư cách gì mà vượt mặt cô ta chứ?"
Thấy dáng vẻ này của cô ta, Bạch Trân Trân khẽ cười một tiếng, đã nắm chắc mười phần để chiến đấu với cô ta, cho nên cô chẳng nói một cái gì, cùng lắm là cười một tiếng với Tư Mã Phinh Đình, đối phương đã bị phá vỡ hoàn toàn.
Cô không phải người ngu ngốc, sao lại có thể không nhận ra ý đối địch của Tư Mã Phinh Đình với mình? Chẳng qua là Bạch Trân Trân cảm thấy rất buồn cười, người này không dám nhắm tới Đường trưởng lão, cho nên mới chạy đến trước mặt cô cuồng nộ một cách bất lực?
Tư Mã Phinh Đình cả giận, chỉ có điều vì kiêng dè Đường trưởng lão cô ta căn bản không dám làm chuyện gì quá mức với Bạch Trân Trân.
Cũng không phải là cô muốn bái sư, cô ta tìm cô làm gì?
"Làm sao tôi biết nguyên nhân Đường trưởng lão phải nhận tôi làm đồ đệ? Cô nên đi tìm Đường trưởng lão mà hỏi chứ không phải đi tìm tôi."
Cô ta được bảo vệ quá tốt, bình thường gặp phải chuyện gì cũng không cần cô ta ra mặt, cho nên Tư Mã Phinh Đình căn bản không giải quyết được chuyện trước mắt kiểu này, cô ta giận quá nhưng không có cách nào khống chế được Bạch Trân Trân.
Bạch Trân Trân: "...'
Dáng vẻ này của Bạch Trân Trân ngược lại còn kích thích Tư Mã Phinh Đình, cô ta còn muốn nói gì đó, song có người có mối quan hệ không tệ với Tư Mã Phinh Đình nhìn thấy vậy vội vàng tiến lên chặn cô ta lại, vừa dỗ dành vừa khuyên giải lôi cô ta đi.
Ha, người này đúng là dễ dàng phá vỡ.
Cô lắc đầu một cái, lười suy nghĩ nhiều.
Bạch Trân Trân: “...
"Nếu Đường trưởng lão thực sự để ý cô ta thì sao không sắp xếp người chiếu cố cô ta cơ chứ? Phinh Đình, cô coi cô ta là một cái gì đó thì chính là đang đánh giá cao cô ta...'
"Đúng vậy, cậu là cháu ngoại ruột của Đường trưởng lão, cô ta còn có thể vượt qua cậu hay sao?" "Cậu không cần phải để ý cô ta liều lĩnh lúc này đâu, cô ta chẳng có tài năng gì cả, chắc chắn không liều được bao lâu nữa, cậu đừng có tức giận..."
"Phinh Đình, ả cùng lắm chỉ là một kẻ vô danh tiểu tốt mà thôi, căn bản không đáng để cô giận dữ."
Tất cả mọi người vây quanh tư mà Phinh Đình, cô một câu tôi một câu nói qua nói lại, dưới sự khuyên ngăn của bọn họ, Tư Mã Phinh Đình cũng dần dần bình tĩnh lại.
Tiếp đó, Tư Mã Phinh Đình lại dặn dò những huyền thuật sư khác, chờ lúc nữa đi vào tiểu học Nam Quốc đừng tới quá gần Bạch Trân Trân, trên người cô nhất định có điểm đặc thù, đi quá gần cô nói không chừng sẽ bị kéo vào nguy hiểm.
Những lời Đường trưởng lão vừa mới nói tới có lẽ còn có những ý nghĩa gì khác, là cô ta đã suy nghĩ nhiều.
Cô ta vẫn là gia chủ nhiệm kỳ kế tiếp của nhà Tư Mã, bất kể xét từ phương diện nào, Bạch Trân Trân đều kém hơn cô ta.
Đương lão gia yêu thích cô ta hơn người là chuyện quá rõ ràng, mấy người học trò của Đường trưởng lão cũng đối xử với cô ta cực tốt, có thứ gì tốt cũng đưa tới tay cô ta trước tiên.
Dần dà, Tư Mã Phinh Đình cũng bình tĩnh trở lại, nghĩ đến hành vi cách ứng xử của mình vừa rồi, cô ta vẫn bổ sung thêm một vài câu: "Tôi cũng chỉ chỉ điểm cô ta một vài câu mà thôi, để cô ta đừng có liều lĩnh, nếu cô ta nghĩ xấu cho người tốt, vậy coi như tôi tự mình đa tình cũng được."
Đúng vậy, người trong huyền môn có ai không biết tiểu bối mà Đường trưởng lão coi trọng nhất chính là cô ta? Mặc dù nhiều năm như vậy trôi qua ông ta vẫn không thu nhận cô ta làm đồ đệ nhưng hàng năm cô ta có một hai tháng đều ở lại nhà họ Đường.
Những người khác bất kể trong lòng có nghĩ như thế nào thì ít nhất bề ngoài vẫn thể hiện theo ý Tư Mã Phinh Đình, tất cả mọi người gật đầu liên tục bày tỏ bản thân đã biết.
Có điều dù ngoài miệng mọi người đồng ý nhưng trong lòng đang nghĩ thế nào thì lại không biết được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận