Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang

Chương 767:

Chương 767:Chương 767:
Ông Tấn Hoa tiếp tục nói: "Có điều mấy ngày nay tôi đã suy nghĩ thật lâu, cuối cùng đã hiểu rõ một việc.
Tất cả đều là ảo giác của anh thôi, cô Bạch quá tốt, cho nên anh mới có thể tưởng lầm những gì cô đối xử với anh là yêu thích dành cho anh.
Ông Tấn Hoa: "Tôi và cô Bạch cũng chỉ là quan hệ bạn bè bình thường."
Từ Phong: "!II"
Gì chứ, bạn bè bình thường nhà cậu có dáng vẻ vậy ài? Bạn bè bình thường nhà hai người dính nhau như vậy? Cậu đang lừa gạt ai đấy?
Từ Phong sắp bị Ông Tấn Hoa làm bực tức tới nổ tung, anh ấy hùng hùng hổ hổ nói: "Ông Tấn Hoa, cậu có tỏ tình với người ta chưa? Ánh mắt cô Bạch nhìn cậu không bình thường, nếu cậu cảm thấy cô ấy nhìn ai cũng đều như thế, sao cô ấy nhìn tôi không giống vậy chứ? Cậu đừng có được lợi lộc còn khoe mẽ nhé!"
Từ Phong càng nói càng tức giận, vươn tay chọc chọc cánh tay của Ông Tấn Hoa, tức giận nói: "Cậu có còn là đàn ông hay không? Theo đuổi con gái làm gì dễ dàng như vậy? Càng khỏi phải nói cô Bạch cần tài hoa có tài hoa, cần năng lực có năng lực, cần bề ngoài có bề ngoài, cậu còn chưa theo đuổi đã muốn bỏ cuộc nửa đường..."
"Dù thế nào, cậu muốn để Cô Bạch người ta theo đuổi cậu, nói với cậu người ta thích cậu, muốn ở bên cậu sao?”
Anh ấy thở dài một hơi, bực bội nắm tóc, bảo nhân viên phục vụ mang mấy chai bia lên.
Từ Phong tức giận cực kỳ, mắng té tát Ông Tấn Hoa không kịp che đầu, nhưng sau khi bị mắng cả buổi, Ông Tấn Hoa chỉ cúi thấp đầu, yên lặng uống trà sữa của anh, thái độ này khiến cơn tức của Từ Phong càng không nhịn xuống được.
"Tấn Hoa, tôi..."
Từ Phong cảm thấy mình dư hơi mới lo chuyện của Ông Tấn Hoa, tên này thật khó chơi, quan tâm anh yêu đương, còn không bằng mình tự ra chiến trường.
"Được rồi, đừng có làm ra vẻ uất ức này được chứ? Nếu cậu nghĩ không thông, chi bằng cứ hỏi thẳng cô Bạch, cô ấy không phải người có tính cách ưỡn eo, cậu hỏi rõ ràng rồi, muốn buông xuống hay là tiếp tục theo đuổi cũng được làm rõ, tránh cho cậu cứ sầu khổ như bây giờ."
Chỉ là dẫu sao hai người cũng là bạn tốt nhiều năm vậy rồi, Ông Tấn Hoa khốn đốn vì tình, Từ Phong cũng không thể ngồi yên mặc kệ được?
"Sao cậu giỏi nghĩ viển vông quá vậy? Cậu đừng tưởng rằng bề ngoài của cậu đẹp trai thì có thể muốn làm gì thì làm chứ.”
Anh ấy kêu tổng cộng mười chai bia, chỉ một mình Ông Tấn Hoa đã uống cạn tám chai, hai chai khác là Từ Phong tay mắt lanh lẹ ôm đi, nếu không chưa chừng Ông Tấn Hoa đã uống sạch sẽ.
Ông Tấn Hoa nhìn thoáng qua bia Từ Phong đưa tới, im lặng nhận lấy.
Sau đó anh uống hết chai này đến chai khác, cứ như đang uống nước, Từ Phong thấy thế, lập tức sợ thót tim, vội vàng vươn tay cản anh lại. Kết quả hiện tại Ông Tấn Hoa đã vượt ngoài khả năng của Từ Phong, không thể ngăn được, anh vô cùng dữ dội, Từ Phong đã ngăn cản hai lần nhưng không ngăn lại được, chỉ có thể thôi. "Được rồi, đừng có uống trà sữa của cậu nữa, uống cái đó thì làm được cái gì? Uống bia đi, tôi uống với cậu.
Ứng dụng Truyện Dịch ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Trong lòng mệt, nhưng anh ấy thì có cách nào nữa? Dỗ dành chứ sao.
Nhưng mà tám chai bia xuống bụng, ánh mắt của Ông Tấn Hoa vẫn sáng trong, nếu không phải mắt Từ Phong tỉnh tường nhìn thấy lỗ tai anh đã đỏ cả rồi, chỉ sợ là anh ấy sẽ bị dáng vẻ này của anh hù dọa.
Từ Phong: ”...'
Từ Phong nhớ kỹ tửu lượng tên này không được tốt lắm, tự dưng uống nhiều rượu như vậy, anh thật sự có thể chịu được sao?
"Tấn Hoa, chúng ta đi về đi, đi."
Đúng là anh muốn uống chút bia với Ông Tấn Hoa, để cho anh có thể giải sầu, nhưng mấu chốt của vấn đề là, không có anh ấy uống chung, một mình Ông Tấn Hoa đã có thể uống tám chai, nếu có thêm anh ấy uống chung, ai biết Ông Tấn Hoa sẽ uống bao nhiêu chai?
Chờ sau khi đến nơi, Ông Tấn Hoa đột nhiên bụm chặt miệng túi của mình, không bằng lòng giao chìa khóa xe cho Từ Phong, đồng thời dùng lời lẽ chính nghĩa nói anh ấy cũng uống rượu, không thể lái xe khi Say.
"Cậu đã uống bia rồi, không thể lái xe."
Hai người là lái xe tới đây, xe đỗ ở bãi đỗ xe cách đó không xa, Từ Phong đỡ Ông Tấn Hoa đi về phía bãi đỗ xe.
Từ Phong: "Tôi không có uống, hai chai bia vừa rồi tôi trả lại rồi."
Cũng may sau khi Ông Tấn Hoa uống quá chén thì vẫn là em bé ngoan, không khóc cũng không quậy phá, Từ Phong bảo anh làm gì thì anh làm cái đó, thế này cũng bớt cho Từ Phong không ít việc.
Vì phòng ngừa hai người đều được lên trang đầu, đầu đề của tin tức báo chí, Từ Phong lựa chọn không uống.
Ông Tấn Hoa: "Tôi không tin."
Từ Phong: ”...
Ông Tấn Hoa: "Trừ phi cậu chứng minh cho tôi thấy."
Từ Phong: ”...
Nói thực ra, nếu không phải bởi vì người trước mặt là bạn thân lâu năm của mình, Từ Phong cam đoan, mình nhất định sẽ vả một bạt tai vào gáy của anh.
Tên này đã say khướt rồi à? Nhất định là vậy, nhưng nhà ai khi say khướt lại có nhân cách vàng như anh? Răn dạy người khác cứ như quản lý học vụ vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận