Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang

Chương 114:

Chương 114:Chương 114:
Bạch Trân Trân nâng lên cánh tay đang rảnh lên, sau một đấm, cô đã đấm bay hai thứ tối đen trên bờ vai Trần Tiểu Sinh ra ngoài.
“Hiện tại còn lạnh không?”
Hai thanh lửa trên bờ vai sắp bị hai con quỷ tối thui đó thổi dập tắt, ông ta không cảm thấy lạnh mới là lạ.
Trân Tiểu Sinh liên tục gật đầu: "Không lạnh..."
Đang khi nói chuyện, Trần Tiểu Sinh đột nhiên nhìn thấy cái gì, chỉ về đằng trước, hô: "Sư phụ, đó là cái gì?
Bạch Trân Trân quay đầu nhìn sang, lập tức nhìn thấy một thứ kỳ lạ, quái đản, tứ chi vặn vẹo bò trên mặt đất. Tốc độ của nó cực kỳ nhanh, chỉ sau mấy lần thở nó đã đến trước mặt bọn họ, sau đó thứ đó thả người bổ nhào về phía trước, lao về phía bọn họ. Bạch Trân Trân nâng cao chân đá ngay chính giữa lồng ngực của nó, thứ đó dùng tốc độ nhanh hơn lúc đến bay ra ngoài, ngay cả kêu thảm cũng không kịp kêu lên, cứ vậy tan thành mây khói.
Trần Tiểu Sinh giơ ngón tay cái về phía Bạch Trân Trân: "Sư phụ, sư phụ thế mà còn biết xoạc chân, thế sư phụ có biết xoạc chân trên không không?”
Bạch Trân Trân: “Cút."
Không có nguyên nhân, đó là trực giác.
Ánh mắt Trần Tiểu Sinh nhìn Bạch Trân Trân cũng bắt đầu tỏa sáng, sự sùng bái dành cho cô đã cao đến mức không thể tưởng nổi.
Cửa bị khóa từ bên trong.
Cuối cùng hai người đã tới phòng trang điểm cho người đã mất, Bạch Trân Trân nhìn căn phòng đang đóng chặt trước mặt, thử vặn chốt cửa một cái.
Quả nhiên không hổ là sư phụ của Trần Tiểu Sinh ông ta, cô thật là lợi hại!
"Có lẽ Cổ Anh Hùng ở bên trong."
Vốn dĩ hành lang lâu hai không có dài như vậy, nhưng bởi vì sức mạnh kỳ quái của loại không biết tên ảnh hưởng, chiều dài hành lang dài hơn gấp hai có thừa, Bạch Trân Trân dứt khoát kéo Trần Tiểu Sinh chạy. Về sau bọn họ lại gặp không ít thứ kỳ lạ, quái đản không biết là quỷ hay là quái vật, Bạch Trân Trân một đấm "lượm" một cái, đánh bay tất cả chúng đi.
Khó trách bên nhà tang lễ sẽ trở nên là lạ, nhiêu quỷ hồn tụ tập chung với nhau như vậy đã tạo thành quỷ trong truyền thuyết, trong giới quỷ, quỷ hồn có thể hiện hình trước mặt người sống, giới hạn giữa hai giới âm dương bị phá hủy, người sống và quỷ hồn có thể cùng chạm vào đối phương.
Chỉ nghe thấy tiếng "bịch râm' vang lên, cửa phòng đóng chặt bị Bạch Trân Trân dùng một cước đá văng.
Dù đã sớm chuẩn bị, nhưng khi cô nhìn thấy tình hình trong phòng thì vẫn hít vào một hơi. Bởi vì, quỷ trong phòng thật sự rất nhiều, nhiều đến mức thậm chí Bạch Trân Trân đã bắt đầu hoài nghi, có phải quỷ hồn toàn bộ Hương Giang đều tụ tập tại nơi này rồi hay không. Phải biết từ khi cô gặp quỷ vẫn chưa bao giờ thấy nhiêu quỷ hồn tụ tập một chỗ như vậy, hào quang màu đỏ trên người bọn nó hội tụ chung với nhau, quả thật muốn lóe mù mắt của cô. Bạch Trân Trân giơ chân lên, đạp thẳng vào.
Bọn họ thọc trúng ổ quỷ sao? Sao đột nhiên lòi ra nhiều quỷ như vậy thế?
Trần Tiểu Sinh cũng thấy đám quỷ hồn chen chen chúc chúc nhau, đương nhiên ông ta không thể nhìn thấy hào quang màu đỏ trên thân thể quỷ hồn, nhưng xung kích ông ta chịu là cực lớn.
"Sư phụ..."
Cũng nhờ khoảng cách giữa phòng bảo vệ và lầu chính của nhà tang lễ một đoạn, nếu không, sợ là ngay cả gác cổng tối nay cũng bị kéo vào trong giới quỷ.
Tiếng cửa phòng bị đá văng làm kinh động những quỷ hồn kia, bọn chúng cùng lúc xoay đầu lại, nhìn vê phía Bạch Trân Trân và Trần Tiểu Sinh.
Trên thân lóe ra hào quang màu đỏ, nếu không phải quỷ chết bất đắc kỳ tử, nếu không phải là quỷ chết oan thì những con quỷ này phần lớn không phải tử vong bình thường, đương nhiên tướng chết hết sức khó coi. Thông qua trong khoảng thời gian gần đây Trần Tiểu Sinh thấy không ít thi thể, lúc này mới có thể dựng đứng chân của mình, không để cho chân mình ngã ngồi xuống đất, nhưng dù là như thế, Trân Tiểu Sinh vẫn cảm thấy hai chân như nhữn ra.
Bạch Trân Trân đáp: "Không đối phó được cũng phải đối phó, không giải quyết được đám quỷ này, quỷ sẽ không biến mất được, nhà tang lễ chúng ta còn làm ăn thế nào?"
Một con quỷ ông ta còn có lá gan quyết tử đi lên liều mạng với đối phương, thế nhưng nhiều quỷ tụ tập cùng một chỗ như vậy, cộng lại e là có năm sáu mươi con, ông ta và Bạch Trân Trân chỉ có hai người, thật sự có thể đối phó được đám quỷ này sao?
"Sư phụ... Chúng ta có nên chạy không?”
Cô cũng không biết đám quỷ này từ đâu tới, nhưng nếu quỷ là bởi vì sự tồn tại của đám quỷ này mà hình thành, vậy phải xử lý hết tất cả đám quỷ này, đám quỷ bởi vì bọn chúng mà hình thành đương nhiên cũng sẽ biến mất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận