Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang

Chương 941:

Chương 941:Chương 941:
Sau khi Đường trưởng lão rời đi, những huyền thuật sư xung quanh nhìn Bạch Trân Trân bằng ánh mắt không thoải mái lắm.
Mọi người đều đang suy đoán xem rốt cuộc Bạch Trân Trân có bao nhiêu thiên phú, tại sao sau khi Đường trưởng lão nhìn thấy cô lại muốn thu cô làm đồ đệ?
"Tôi thấy cô ta cũng không có gì đặc biệt, không phải trông có chút xinh đẹp sao? Làm gì có chuyện gì lớn chứ?"
"Cô ta có như vậy cũng có thể được Đường trưởng lão thu nạp thành đồ đệ, vậy sao tôi lại không được?"
"Đúng vậy, tôi thấy cô ta cũng không phải xuất thân từ danh môn đại tộc gì, dựa vào đâu mà Đường trưởng lão lại vừa ý cô ta?"
"Đúng vậy, hơn nữa cô ta còn từ chối Đường trưởng lão, cô ta làm như vậy là đang lạt mềm buộc chặt."
Đường trưởng lão ở hiệp hội huyền môn, thậm chí là địa vị trong giới huyền học cũng rất cao, ông ta thành danh khi còn trẻ tuổi, là sự tôn tại giống như thái sơn bắc đẩu, nếu có thể bái Đường trưởng lão làm thây, chưa nói có thể học được bao nhiêu thuật pháp, chỉ dựa vào thân phận học trò của Đường trưởng lão, thân phận của cô trong giới huyền học cũng khác trước.
Bạch Trân Trân cứ như vậy từ chối Đường trưởng lão? Cô làm như thế không phải lạt mềm buộc chặt thì là cái gì?
Đời người theo đuổi những thứ khác nhau, cô sẽ không vì đi một con đường khác có thể đứng cao hơn đi xa hơn mà buông bỏ thứ mình theo đuổi, quay lại đi một con đường khác.
Đường trưởng lão rất lợi hại, thân phận địa vị của ông ta trong giới huyền học rất cao, nếu bái nhập môn hạ của ông ta, thân phận địa vị của mình sau đó cũng sẽ phát sinh thay đổi.
Lúc nhàn rỗi làm một huyền thuật sư xử lý một vài sự kiện linh dị thì cũng tạm được, nhưng nếu như coi nó làm nghề chính thì Bạch Trân Trân chắc chắn không muốn.
Cô không muốn bái Đường trưởng lão làm thầy, một trong những nguyên nhân chính là cái cô vừa mới nói, cô chỉ muốn làm một nhập liệm sư bình thường mà thôi, bất kể là trước khi chuyển kiếp hay sau khi chuyển kiếp, việc cô muốn chính là làm một nhập liệm sư.
Bạch Trân Trân biết rất rõ việc bái Đường trưởng lão làm thầy có ý nghĩa như thế nào nhưng cô cũng không có ý nghĩ gì khác.
Dù cô rất có thiên phú trên phương diện huyền thuật, dù cô dốc lòng tu luyện thì nhất định sẽ trở thành thái sơn bắc đẩu của giới huyền học hiện tại, Bạch Trân Trân vẫn không có tâm tư đó.
Tiếng nghị luận của những huyền thuật sư kia không hề nhỏ, Bạch Trân Trân hoàn toàn có thể nghe bọn họ nói những gì nhưng cô lại ngó lơ.
Cô cảm thấy rất nguy hiểm, loại nguy hiểm này đương nhiên truyền tới từ trên người Đường trưởng lão.
Cô cũng không biết là vì cái gì, dù sao trước giờ cô cũng chưa từng trông thấy Đường trưởng lão này, cũng chưa từng đồng thời xuất hiện cùng ông ta, theo lý mà nói, đối phương là tồn tại giống như thái sơn bắc đẩu trong giới huyền học, Bạch Trân Trân hẳn phải có thiện cảm với ông ta.
Nhưng không biết tại sao khi Đường trưởng lão quan sát cô, Bạch Trân Trân luôn có cảm giác mình như bị một con thú dữ theo dõi vậy. Trừ nguyên nhân này ra còn có một nguyên nhân khá, đó là ấn tượng của Bạch Trân Trân với Đường trưởng lão này cũng không phải quá tốt.
Đường trưởng lão rời đi, Hách Câm Vận chạy lại thấp giọng nói: "Địa vị của Đường trưởng lão trong giới huyền học nhìn vậy nhưng không hề tâm thường, nếu cô bái ông ta làm thầy thì không nói những cái khác, ít nhất ở cái chốn Hương Giang này cũng có thể tung hoành..."
Làm học trò của Đường trưởng lão đương nhiên có thể nhận được rất nhiều lợi ích nhưng nếu những lợi ích này cần một cái giá cao quá mức mới có thể đổi được vào tay vậy Bạch Trân Trân bằng lòng không cần những chỗ tốt này.
Cô trước giờ đều biết bản thân mình muốn cái gì.
Dù Bạch Trân Trân cũng không biết là vì nguyên do gì nhưng cô vẫn theo bản năng muốn cách xa Đường trưởng lão hơn một chút.
Đường trưởng lão không phải người ai cũng có thể thu làm đồ đệ, vài năm trước ông ta từng thu mấy người đồ đệ, những người đồ đệ đó không ai không trở thành những huyền học đại sư tiếng tăm lừng lẫy của Hương Giang, nếu Bạch Trân Trân vào môn hạ thì chỉ bằng thân phận học trò của Đường trưởng lão cũng có thể được mấy huyền học đại sư kia chiếu cố.
Tư Mã Phinh Đình cũng chỉ có chút máu mủ liên quan với Đường trưởng lão là có thể tung hoành ở huyền môn, nhưng cho dù thiên phú của cô ta cao như vậy nhưng Đường trưởng lão cũng không nói sẽ thu cô ta làm đồ đệ.
Sự giàu sang ngập trời cùng đưa tới cạnh mắt rôi nhưng Bạch Trân Trân vẫn từ chối, cô không hề có ý đồng thuận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận