Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang

Chương 504:

Chương 504:Chương 504:
Lượng tin tức mà Bạch Trân Trân lúc gần đi đã để lộ rất rõ ràng rồi, hai người Vương Chí Kiệt và Vương Chí Thanh khẳng định có dính đến án mạng người, coi như không phải chủ mưu thì cũng là đồng lõa. Dính đến tà vật giết người, khẳng định không thể xử án theo lối thường, vẫn phải mang hai người bọn họ về trước.
"Vương Chí Kiệt, cậu có quyền giữ yên lặng, nhưng những lời cậu nói tiếp sau đây đều có thể trở thành chứng cứ trước tòa...'
Thái độ của Từ Phong quá cứng rắn, đôi mắt Ông Tấn Hoa nhìn cậu ta cũng hiển hiện sự lạnh lùng, Vương Chí Kiệt chỉ cảm thấy toàn thân rét run, chỉ cảm thấy rất nhiều thứ đã hoàn toàn vượt ra khỏi tâm khống chế của cậu ta.
Cậu ta nên làm cái gì mới tốt?
Từ Phong ở đây trông coi hai anh em, Ông Tấn Hoa đi làm thủ tục xuất viện cho Vương Chí Thanh, bọn họ dẫn hai anh em này lên xe, chuẩn bị mang về cục cảnh sát thẩm vấn.
Vương Chí Thanh đã tỉnh. Nếu không phải như thế, bọn họ cũng không có cách nào mang cậu ta ra khỏi bệnh viện, dù sao lúc trước cậu ta là bởi vì ngoại thương nghiêm trọng mới nằm viện, ai biết nhanh vậy đã có thể tỉnh. Nhưng mà Vương Chí Thanh đã tỉnh, đồng thời lại có cảnh sát nói muốn dẫn bọn họ đi tra án, đương nhiên bệnh viện sẽ xử lý thủ tục xuất viện.
Trên xe Vương Chí Kiệt cúi thấp đầu, không biết suy nghĩ cái gì, dáng vẻ im lặng có chút đáng sợ.
Mặc dù Vương Chí Thanh đã khỏe lại, nhưng trí lực của cậu ta vẫn vĩnh viễn dừng lại năm chín tuổi, những chuyện xảy ra những năm nay cậu ta không có quên, không có ảnh hưởng của ký sinh vật đó, người chỉ có trí thông minh chín tuổi như cậu ta hoàn toàn không thể che giấu cảm xúc của mình được.
Trong hoàn cảnh vừa lạ lãm lại ngột ngạt này, cậu ta và Vương Chí Kiệt đều bị còng tay mang đi, Vương Chí Thanh có trí thông minh chín tuổi cảm thấy sợ hãi cũng là bình thường. Nhưng mà bất kể cậu ta nói cái gì, Vương Chí Kiệt từ nãy đến giờ luôn cúi thấp đầu, không trả lời cậu ta câu nào.
"Chí Kiệt, anh rất sợ hãi..."
"Chí Kiệt...'
"Chí Kiệt, có phải chuyện kia bại lộ hay không...
"Chí Kiệt, sao chúng ta lại bị bắt?"
Vương Chí Thanh tự cho là mình nhỏ giọng nói với em trai.
Nghĩ tới đi phát sinh đủ loại, Vương Chí Thanh cảm thấy mười phần sợ hãi, thân thể của hắn run lẩy bẩy, cố gắng hướng Vương Chí Kiệt bên người rụt quá khứ.
Nhưng mà Vương Chí Kiệt giữ yên lặng như thóc lúc này lại đột nhiên phát cuồng, hô lên: "Không được, mấy người không thể tách chúng tôi ra thẩm vấn, tôi muốn thẩm vấn chung với anh trai tôi."
Có được trí thông minh lúc chín tuổi, chỉ có thể nói là trí lực thấp, không thể nói là đồ ngu, lại thêm cậu ta lại có những ký ức sau này, hiển nhiên rõ ràng tình cảnh hiện tại của bọn họ đang như thế nào. Là bởi vì biết, nhưng cũng không đủ dũng cảm chấp nhận mọi thứ, cho nên cậu ta mới sẽ cảm thấy sợ hãi và hoảng hốt. Cậu ta vô thức muốn dựa vào em trai của mình, bởi vì đó là người mà cậu ta tín nhiệm nhất, trước đây em trai cũng luôn luôn bảo vệ chắn ở trước người cậu ta, cho nên cậu ta theo bản năng tưởng là lần này em trai cũng sẽ che chở cậu ta. Thế nhưng cậu ta cũng không ngờ là Vương Chí Kiệt thế mà không để ý cậu ta, Vương Chí Thanh cảm thấy rất tủi thân, nhưng phía trước có hai cảnh sát, coi như cậu ta sợ hãi thì cũng không dám khóc ra tiếng.
Chiếc xe được lái vào sở cảnh sát trong bầu không khí trâm lắng, quái gở này. Hai anh em được dẫn xuống xe, bắt vào trong phòng thẩm vấn, đương nhiên, xét thấy tình huống của bọn họ đặc thù, hai anh em bị tách ra thẩm vấn.
Vương Chí Thanh càng thêm cảm thấy bất an, cậu ta lén ngẩng đầu nhìn một cái, thấy hai người phía trước đang thông qua kính chiếu hậu nhìn cậu ta, Vương Chí Thanh rùng mình một cái, không còn dám mở miệng.
Từ Phong để Ông Tấn Hoa đưa Vương Chí Thanh đến một căn phòng thẩm vấn khác, còn anh thì nhìn Vương Chí Kiệt từ trên cao, vẻ mặt hờ hững nói: "Trí thông minh của cậu ta chỉ có chín tuổi, nhưng lại có được năng lực suy nghĩ bình thường, có năng lực phán đoán của chính mình, căn cứ pháp luật Hương Giang quy định, khẩu cung của cậu ta có hiệu lực."
"Mấy người thế này là xui khiến xưng tội, mấy người không thể làm như vậy! Tôi muốn thẩm vấn chung với anh trai tôi!"
Phản ứng của Vương Chí Kiệt rất kịch liệt, nhưng mặc kệ là Từ Phong hay là Ông Tấn Hoa, ai cũng không bị cậu ta nắm mũi dẫn đi.
"Trí thông minh của anh trai tôi chỉ có chín tuổi, bề ngoài anh ấy là người trưởng thành, nhưng anh ấy thuộc nhóm người trí não thấp, khẩu cung của anh ấy liệu có hiệu lực làm chứng cứ hay không!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận