Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang

Chương 402:

Chương 402:Chương 402:
Có điều thực tế thì Kim Thủ Thiên cũng không có quá nhiều hoài nghi với Bạch Trân Trân, điều tra những thứ này cùng lắm là làm việc theo thông lệ mà thôi.
Hùng Khiết luôn có linh cảm nhạy bén với tâm trạng của người khác, cô ta luôn có thể phát hiện những thứ mà người khác không phát hiện ra từ những chỉ tiết vụn vặt, sở dĩ để cô ta tới đây hỏi cũng là vì muốn cô ta phán đoán thử xem rốt cuộc bạch tân trân có nói láo không từ những biểu cảm nhỏ và động tác, ngôn ngữ của cô.
Cuối cùng, kết quả phán định từ thực tế cho thấy Bạch Trân Trân không hề nói láo, tất thảy những điều cô nói đều là sự thật.
Nên sau khi hỏi xong những điều cần hỏi, Hùng Khiết lùi sang một bên khác, chừa không gian lại cho Kim Thủ Thiên cùng với Bạch Trân Trân.
Đại khái là vì chuyện thi dầu trong cơ thể đã được loại bỏ nên lúc này khi một lần nữa nhìn thấy Bạch Trân Trân, Kim Thủ Thiên ngược lại không còn cảm giác sợ hãi lúc trước nữa.
Còn Kim Thủ Thiên cũng nhớ tới những lời mà Bạch Trân Trân nói trước đó, cô nói anh ta là bị trúng chiêu, nhưng Kim Thủ Thiên lại nói như chém đinh chặt sắt, bày tỏ bản thân mình không hề bị trúng chiêu, anh ta chỉ đơn thuần thích cô, muốn Bạch Trân Trân làm phu nhân thứ tư của mình mà thôi.
Nhưng sau khi thi dâu được tróc ra khỏi thân thể, Kim Thủ Thiên đã khôi phục lại bình thường một lần nữa nhìn Bạch Trân Trân lại chỉ cảm thấy cô là một mỹ nhân, mặc dù đẹp đến mức khác người, tính cách cũng rất thu hút người khác, nhưng cô là một nhập liệm sư.
Một người hàng năm giao thiệp với thi thể, ở chỗ của Kim Thủ Thiên tuy rằng không tới mức trở thành người đứng lề nhưng cũng khiến cho anh muốn tránh chẳng được, ít nhất lúc Kim Thủ Thiên nhìn cô cũng không có suy nghĩ muốn để cô lên giường của mình.
Đây chính là hai trăm ngàn đó, những chuyện vừa rồi anh ta làm không tạo ra tổn thương thực chất gì tới cô, mặc dù có hơi dầu một chút nhưng đây là hai trăm ngàn đấy.
Bạch Trân Trân: ”...'
"Coi như bồi thường, tôi sẽ bồi thường tổn thất tinh thân của cô, hai trăm ngàn, tạm thời là sự bồi thường của tôi."
Kim Thủ Thiên quay sang nói xin lỗi với Bạch Trân Trân, mong cô không vì những chuyện lúc trước mà so đo với anh ta.
Nhìn biểu cảm của Kim Thủ Thiên cũng đủ biết anh ta đang nghĩ đến một màn làm cho người ta lúng túng lúc trước, song người có thể đứng đầu bang Hưng thì tư chất tâm lý dĩ nhiên là cực tốt.
Bạch Trân Trân cũng không có cảm giác bị làm nhục, cô thoải mái đón nhận: "Được."
Trong lúc anh ta đang nghĩ như vậy, một đoạn kí ức đã chết bất thình lình nhảy ra, mặt Kim Thủ Thiên cũng cứng lại - cái người quay sang Bạch Trân Trân nói quàng nói xiên, chẳng những thế còn để lộ ra sức quyến rũ của phái nam thực sự là anh ta sao?
Nhưng nếu Bạch Trân Trân biết suy nghĩ của Kim Thủ Thiên thì nhất định sẽ dùng lời lẽ đanh thép hùng hồn để nói cho đối phương biết.
Bản thân anh ta có quyền có thế, nếu thực sự đi theo anh ta thì đừng nói là hai trăm ngàn, đưa hai triệu cho cô cũng chỉ là chuyện lật bàn tay, Bạch Trân Trân tham tiền như vậy mà lại chọn hai trăm ngàn chứ không hề chọn anh.
Kim Thủ Thiên cảm thấy có chút buồn bực khó hiểu.
Kim Thủ Thiên: "..."
Ý là nói cô chỉ cần phối hợp thì tiền tuyệt đối không thiếu phần cô.
Kim Thủ Thiên nói cho Bạch Trân Trân biết chuyện anh ta đã mời đại sư tới, người đó chắc sẽ nhanh chóng tới đây, nếu như tiện thì đến lúc đó, Bạch Trân Trân có thể nói những phát hiện của cô cho đại sư biết.
"Cô Bạch, cô yên tâm, chỉ cần cô giúp tôi cung cấp thông tin, tôi sẽ không bạc đãi cô."
Mặc dù cô tham tiên nhưng là một người có nguyên tắc, bán thân tuyệt đối không được.
Bạch Trân Trân cười híp mắt nói: "Được, tôi nhất định sẽ dồn toàn lực ứng phó."
Kim Thủ Thiên và Hùng Khiết đứng một bên đã nhìn thấy hết thảy: "..."
Cô lại quên mất lính trinh sát mà mình thả ra ngoài, cô quả thực đáng chết.
Bạch Trân Trân: "...'
Sau đó cô nhìn thấy những con hạc giấy nhỏ mình thả ra ngoài lúc trước đang xếp thành hàng đập vào cửa sổ thư phòng.
Bạch Trân Trân từ từ mở cửa sổ ra, một hàng hạc giấy nhỏ bay vào bên trong, bắt đầu chuyển vòng vòng xung quanh Bạch Trân Trân.
Lúc đang nói chuyện, tiếng va chạm "độp độp độp" bất ngờ vang lên, Bạch Trân Trân hơi sửng sốt một chút, sau đó theo bản năng quay sang nhìn về phía cửa sổ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận