Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang

Chương 873:

Chương 873:Chương 873:
Trên thực tế, Bạch Trân Trân cũng sốt ruột, trận pháp dưới chân đã sắp vẽ xong rồi, chỉ cần thêm vài nét cuối cùng, trận triệu hoán này có thể hoàn thành.
Lực công đức trên người Bạch Trân Trân không ít, cô cũng rất có thiên phú ở phương diện vẽ bùa bày trận, cộng thêm có kim quang công đức bật hack như vậy, cô muốn bày trận không phải chuyện khó khăn.
Chỉ là bố trí bất cứ trận pháp nào cũng cần thời gian, cũng may Kim lão gia này giống như không bình thường, trước đó là một người lải nhải nói không ngừng, thấy Bạch Trân Trân im lặng, hắn cũng không nói nữa, tay nắm khăn voan của cô bất động, tư thế đó cũng không biết muốn làm gì.
Bạch Trân Trân lười nghiên cứu những chuyện này, chỉ tăng tốc độ bày trận.
Năng lực của mình mình biết, nếu nói là đơn đả độc đấu, Bạch Trân Trân khẳng định có sức chiến đấu, nhưng mấu chốt của vấn đề là, bên ngoài còn có nhiêu quỷ đầu xanh như thế, Bạch Trân Trân không dám đảm bảo mình có thể vượt qua được hay không.
Cô đang nghĩ phải bảo vệ Diệp Thanh Mị chu toàn, nhưng điều này không có nghĩa cô sẽ dâng hiến bản thân vào.
Sau khi vẽ xong nét cuối cùng, cuối cùng trái tim thấp thỏm của Bạch Trân Trân cũng bình ổn lại, khóe miệng cô nhếch lên, lộ ra một độ cong bí ẩn.
Vạn sự đủ đầy chỉ thiếu một làn gió đông, chỉ là không biết tiếp theo đối phương rốt cuộc sẽ làm như thế nào.
"Sao lại là cô?”
Khăn voan màu đỏ tuột xuống giữa hai người, gương mặt xinh đẹp diễm lệ đó của Bạch Trân Trân cũng xuất hiện trước mặt Kim lão gia.
Sự thật cũng là như vậy.
Trên đời này chưa từng thiếu cầm thú mặc đồ mặt người dạ thú, cho dù đẹp, cũng không có nghĩa đối phương là người tốt.
Ánh mắt của Bạch Trân Trân rơi lên mặt của Kim lão gia - không có lớp khăn voan màu đỏ ngăn cách, dáng hình của đối phương đập thẳng vào mắt Bạch Trân Trân, hắn ta quả thực rất điển trai, nhưng cũng chỉ điển trai mà thôi.
Sau khi vén khăn voan ra, Kim lão gia nhìn thấy một gương mặt hoàn toàn xa lạ, cho dù gương mặt này xinh đẹp hơn A Mị của mình nhiều, Kim lão gia vẫn bị dọa sợ.
Sau khi Bạch Trân Trân chuẩn bị xong mọi thứ, Kim lão gia cũng giống như tính xong thời gian, tay bỗng dùng sức, kéo khăn voan của Bạch Trân Trân xuống.
Tội lỗi tội lỗi, cô không phải có ý dùng vẻ ngoài để phán xét một người, ấn tượng khuôn mẫu quá mạnh...
"Là tôi thì như thế nào? Bất ngờ không, vui không?"
Hiển nhiên Kim lão gia không thể hiểu được trò xuyên thời đại này của Bạch Trân Trân, biểu cảm trên mặt hắn lúc xanh lúc trắng, nét mặt cũng bắt đầu méo mó, một người đàn ông vốn rất điển trai bây giờ lại trở nên hơi giống kẻ xấu biến dị.
Bạch Trân Trân vô tội nhìn đối phương, trên mặt lộ ra nụ cười, khóe miệng cũng nhếch lên. "Cô là ai? Cô rốt cuộc là ai?"
Túi gấm màu đỏ đó rất đẹp, bên trên dùng chỉ mảnh màu đen thêu đầy chữ, những chữ đó xiên xiên xẹo xeo, không nhìn rõ rốt cuộc là viết cái gì.
"Kết tóc làm vợ chồng, ân ái trọn đời, em đã kết tóc làm vợ chồng với tôi, hôm nay là ngày vui của chúng ta, sao em có thể đối xử với tôi như vậy?"
Hiển nhiên Kim lão gia không thể chấp nhận tân nương của mình biến thành Bạch Trân Trân, hắn đưa tay vào trong túi trong ngực, móc ra một túi gấm màu đỏ be bé.
Kim lão gia lên tiếng chất vấn Bạch Trân Trân, theo lời chất vấn của hắn, râu tóc của Kim lão gia lay động, dáng hình cũng ngày càng hung tợn méo mó.
Nhưng giao dịch với tà ma nào dễ như thế? Nếu thật sự có dây dưa với tà ma, với cá tính của chúng, chúng chỉ sẽ vơ vét càng nhiều lợi ích hơn, tuyệt đối sẽ không để mình chịu thiệt.
Bởi vì sức mạnh mà tà ma sở hữu, chúng có thể làm được một số chuyện người thường không thể làm được, cho nên từ xưa tới nay, chưa từng thiếu người làm giao dịch với tà ma.
Chẳng trách lúc ban ngày, Trần Kiệt muốn đi tìm Diệp Thanh Mị, có lẽ chính là để tính kế tóc của cô ta, đưa cô ta cho Kim lão gia này làm vợ.
Mà từ trong lời nói của Kim lão gia có thể phán đoán ra Kim lão gia có lẽ đã dây dưa với Diệp Thanh Mị rất lâu rồi, mà rất có thể Diệp Thanh Mị đã coi những dây dưa đó là giấc mơ, không cho là thật.
Họ sẽ dâng lên con cái, người thân của mình, thậm chí sẽ hi sinh một số thứ không quá quan trọng đối với mình, chỉ vì có thể đạt được mục đích của họ.
Mà Bạch Trân Trân tinh mắt nhìn thấy tóc bị hắn nắm trong tay, đột nhiên hiểu ra, mọi thứ bây giờ có lẽ liên quan tới tóc Trân Kiệt bứt xuống trước đây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận