Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang

Chương 805:

Chương 805:Chương 805:
"Lúc này thực sự đã chết rồi."
Bạch Trân Trân nói nhưng tay cũng không ngừng nghỉ, cô thao tác tương tự, móc ra những con sâu giống nhau y như đúc từ thân thể ba người chết còn lại ra ngoài.
Mọi người đứng tại chỗ: "..."
Nhìn bốn con sâu giống nhau như đúc bị ném vào trong khay rượu cồn, rất nhanh đã cứng ngắc không nhúc nhích nổi, biểu cảm trên mặt bọn họ dùng một lời khó mà nói hết.
"Cô Bạch, đây rốt cuộc là thứ gì?
Vấn đề Ngụy Dĩnh vừa hỏi Bạch Trân Trân cũng không trả lời, cô ta cũng không tức giận mà hỏi lại thêm một lần nữa.
Bạch Trân Trân sâu xa mở miệng nói: "Đây là ngân trùng."
"Ngân trùng?”
Dù sao sau khi dùng chỉ cần không lấy thứ đồ này ra, người sử dụng sẽ có tỉnh lực liên tục không ngừng, chỉ cần nắm chắc tiêu chuẩn thì sẽ khiến cho người ta sinh ra ảo giác mình long tinh hổ mãnh.
Căn cứ theo tài liệu ghi lại, ngân trùng là một loại trùng độc, vốn gọi là dâm trùng, có điều bởi vì cái tên hơi thiếu nhã nhặn nên sau đó đổi tên thành ngân trùng.
Loại ngân trùng này vốn được huyền thuật sư dùng để trừng phạt mấy tên kẻ gian cưỡng ép phụ nữ, bản thân chúng cũng không có tính công kích gì, sau khi tưới rượu lên sẽ ngay lập tức chết, lấy ra cũng đơn giản chỉ cần rót rượu lên trên tinh hoàn là được.
Ngân trùng đặc biệt nhắm tới nam giới, sống nhờ bên trong tinh hoàn của nam giới, người bị sống nhờ sẽ mất đi toàn bộ lý trí, giao cấu cùng với mỹ nhân trong ảo tưởng, nếu không lấy ngân trùng trong người ra thì người bị sống nhờ sẽ phát tình mãi cho đến khi tinh tẫn nhân vong.
Ngân trùng, tên như mặt chữ, đây là một loại sâu khiến cho người khác động đực, vốn dĩ nó sống nhờ trên người động vật, sau khi bị một vài huyền thuật sư phát hiện, luyện chế thì trở thành loại ngân trùng hại người này.
Đương nhiên bởi vì tác dụng đặc thù này cho nên ở một vài thời điểm, loại ngân trùng này cũng được sử dụng như một loại thuốc trợ hứng.
Bạch Trân Trân gật đầu một cái: "Chính loại sâu này hại chết bốn người đó."
Sắc mặt Bạch Trân Trân trở nên nghiêm trọng, cô phát hiện hồn phách của bốn người chết này cũng không hề ở chung quanh thi thể của bọn họ, cô dùng phù kiểm tra một chút, chắc chắc rằng hồn phách của bọn họ đã biến mất.
Ở đại nạn hơn một trăm năm trước, giới huyền học xuất hiện đứt đoạn, rất nhiều công pháp cũng theo đó mà thất truyên, phương pháp bồi dưỡng ngân trùng tự nhiên cũng theo đó mà thất truyền.
Kết quả bây giờ lại xuất hiện bốn con ngân trùng...
Đương nhiên, bồi dưỡng được loại sâu này cũng không hề dễ dàng cho nên cũng không lưu hành với quy mô rộng.
Nghĩ đến khả năng đó, Tần Lãng cũng sắp bật khóc.
Ngay khi Bạch Trân Trân đang rơi vào trầm tư, Tần Lãng nghe Bạch Trân Trân phổ cập kiến thức ngân trùng là cái thứ gì thì run rẩy mở miệng nói: "Vậy... trên người tôi có thể có loại sâu quỷ quái này không?”
Anh ta cũng sợ tới mức sắp khóc được chưa? Bốn thi thể này đều là anh ta giải phẫu được chứ, nếu như sâu chạy lên trên người anh ta...
Ngân trùng cũng không có năng lực này, có người đã diệt hôn phách của bọn họ.
Đáng thương cho một đời thanh danh của anh ta, anh ta cũng không muốn rơi vào kết quả thê thảm như vậy.
Vừa nói, không biết anh ta nghĩ tới điều gì, sắc mặt thay đổi trong phút chốc: "Chẳng lẽ cô sẽ... cắt tôi?"
Bạch Trân Trân quay sang cười với Tần Lãng, nói: "Có điều để phòng ngừa chuyện chẳng may, anh có muốn tôi kiểm tra một chút hay không?”
Lấy được lời khẳng định của Bạch Trân Trân, bấy giờ Tần Lãng mới thở phào nhẹ nhõm, sắc mặt nhìn cũng khá hơn trước đó rất nhiều.
"Được rồi được rồi, tính nguy hiểm của loại sâu này cũng không lớn, bọn chúng cũng không thể nào tự mình chui vào trong thân thể của chủ thể, phải đặt vào mới được.
Tần Lãng nghe nói như vậy, không biết nghĩ tới chuyện gì, trong nháy mắt mặt anh ta đỏ bừng, Tần Lãng có hơi nhăn nhó mở miệng nói: "Cô Bạch, làm thế nà để kiểm tra chứ?"
Bạch Trân Trân nghe xong, sự chú ý của cô cũng đã bị kéo trở lại, thấy dáng vẻ như sắp khóc của Tần Lãng, Bạch Trân Trân lên tiếng an ủi tâm trạng của anh ta.
Anh ta che hai quả trứng của mình theo bản năng, có điều Bạch Trân Trân thấy bộ dạng này của anh ta lại liếc mắt nhìn anh ta, tức giận nói: "Anh cũng dám nói đấy."
Nói dứt lời, Bạch Trân Trân móc bút chu sa từ trong cái túi nhỏ mình hay mang theo người ra, vẽ đạo phù ngay trên tay Tần Lãng.
Sau khi phù thành, nó hóa thành ánh sáng mày vàng dung nhập vào trong thân thể Tần Lãng, anh ta chỉ cảm thấy cơ thể mình giống như ngâm trong nước suối, cảm giác trên dưới toàn thân đều ấm áp, anh ta thoải mái tới mức rên nhẹ một tiếng, sau đó kịp phản ứng lại mình đang làm gì, sắc mặt Tần Lãng ngay lập tức biến đổi.
Sao anh ta có thể phát ra cái âm thanh không lên được mặt bàn như thế tại nơi nhiều người? Ở đây còn có người đấy!!!
Tần Lãng hận không thể đào một cái lỗ để chui vào, gương mặt anh ta hết đỏ lại xanh, nhìn rất là khó coi.
Bạch Trân Trân mở miệng nói: "Thân thể anh không có vấn đề gì, ngân trùng chưa đến đâu, anh yên tâm được rồi."
Tần Lãng nhếch mép một cái, nói cảm ơn với Bạch Trân Trân.
Bạch Trân Trân lại đặt sự chú ý lên mấy người kia.
"Mấy người có muốn kiểm tra một chút hay không? Rất tiện, kiểm tra một chút là có thể an tâm rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận