Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang

Chương 987:

Chương 987:Chương 987:
Nhất là vào buổi tối khi Chu Mộ Bạch muốn thân mật với cô ấy, khi cô ấy nhìn gương mặt kia của đối phương, bất chợt nhìn đối phương thành Chu Hưng Phong, dường như người muốn thân nhân cùng cô ấy là Chu Hưng Phong. Lâm Yến Bình rất sợ hãi, cảm xúc luôn luôn trong trạng thái bực dọc, bất an, dù là Chu Mộ Bạch rất thông cảm cho cô ấy, đối xử với cô ấy cũng càng ngày càng tốt, Lâm Yến Bình vẫn không thể thoát khỏi cảm xúc này. Về sau Lâm Yến Bình cảm thấy mình đang bị người ta theo dõi, hình như luôn luôn có người lén lút theo dõi cô từ một nơi bí mật gần đó, thế nhưng lúc Lâm Yến Bình tìm kiếm xung quanh thì chẳng thể nào phát hiện tung tích người nhìn trộm kia. Nhưng mà mặc dù cô ấy không biết người nhìn trộm mình là ai, nhưng trong vô thức đã nhận định người đó chính là Chu Hưng Phong.
"Ngay lúc tinh thần của tôi gần như sụp đổ, tôi nghe thấy có một giọng nói nói có thể giúp tôi giải quyết khó khăn hiện tại."
Nói đến đây, Lâm Yến Bình nở một nụ cười khổ.
Cô ấy hít sâu một hơi, quay đầu nhìn về phía Bạch Trân Trân, nhẹ giọng nói: "Khoảng thời gian đó tinh thân của tôi không tốt, luôn luôn nghỉ thần nghi quỷ, cho nên tôi cảm thấy mình đã bị tinh thần phân liệt rồi. Sau khi nghe thấy giọng nói đó, tôi cứ ngỡ nó là một nhân cách khác của tôi."
Cũng là bởi vì những cảm xúc tiêu cực đã chồng chất đến giới hạn, cô ấy không thể chịu nổi áp lực nhiều tới vậy, cho nên cô ấy đã đồng ý trao đổi.
"Nó nói để tôi biến thành cái bóng, để nó làm tôi, nó có thể giải quyết những chuyện này, nó bảo tôi hãy nghỉ ngơi thật tốt, chờ đến khi tôi tỉnh lại, mọi vấn đề đều đã được giải quyết."
Chuyện sau đó Bạch Trân Trân đã biết rồi, giọng nói đó không phải nhân cách thứ hai mà cô ấy phân ra, mà là tà ma muốn chiếm thân xác của cô ấy. Đối phương nhận được sự đồng ý của Lâm Yến Bình, có được hứa hẹn từ chính miệng cô ấy là giao thân xác của mình cho tà ma. Tà ma trở thành Lâm Yến Bình, còn Lâm Yến Bình thì trở thành cái bóng của tà ma. Nó và cô ấy ở cùng một thế giới, nhưng lại ở bên trong không gian khác biệt.
"Sau khi trở thành cái bóng, trí nhớ của tôi trở nên rất mơ hồ, nhưng tôi nhớ loáng thoáng được vài thứ...
"Giáo viên Lâm, bất kể cô có quyết định gì, tôi đều sẽ ủng hộ cô, nếu như cuộc sống bây giờ khiến cô cảm thấy rất thống khổ, vậy cô vẫn có thể có lựa chọn khác..."
Tà ma thay thế cô ấy tồn tại đã trở nên khác xưa, nhưng Chu Mộ Bạch không có phát hiện điểm kỳ lạ của cô ấy, nó phát hiện hành vi chụp lén của Chu Hưng Phong, sau đó cố ý dẫn dụ đối phương, để ông ta sa đọa càng sâu... Lâm Yến Bình thật sự không dám suy nghĩ tiếp, nếu như không nhờ mình dưới cơ duyên xảo hợp được Bạch Trân Trân cứu, nếu để mặc cho tình huống này phát triển tiếp, tà ma chiếm cứ thân xác của mình liệu có nảy sinh quan hệ càng sâu hơn cùng Chu Hưng Phong hay không.
Nhìn xem Lâm Yến Bình đang sa sút, Bạch Trân Trân ngồi xuống bên cạnh cô ấy, cô vươn tay khoác lên vai Lâm Yến Bình, nhẹ giọng thì thâm an ủi cảm xúc của cô ấy.
Lâm Yến Bình nghiêm túc nói cám ơn với Bạch Trân Trân, cô ấy thật sự rất cảm kích Bạch Trân Trân, nếu như không có cô, có khả năng mình sẽ thật sự chìm vào trong tuyệt cảnh. Nếu như giữa cô ấy và Chu Hưng Phong thật sự xảy ra chuyện gì, như vậy thì coi như cô ấy đã trở về rồi thì cuộc đời của cô ấy cũng sẽ bị rối loạn.
"Cô Bạch, cám ơn cô, là cô đã cứu tôi." "Giáo viên Lâm, chuyện này không thể trách cô, cô không làm gì sai."
Lâm Yến Bình cau mày, tự hỏi mình chuyện sau khi trở thành cái bóng.
Chu Mộ Bạch không có làm gì sai, anh ấy quả thực đối xử với Lâm Yến Bình rất tốt, giữa hai người cũng có tình cảm rất sâu, thế nhưng Lâm Yến Bình không có cách nào quên đi chuyện Chu Hưng Phong đã làm. Chu Hưng Phong có tình cảm với cô ấy, hơn nữa ông ta không có giấu cảm tình này ở trong lòng, ngược lại đã lén lút làm rất nhiêu chuyện.
Ngôn ngữ có sức mạnh, giọng nói của Bạch Trân Trân dịu dàng nhưng kiên định. Trong sự trấn an của cô ấy, cảm xúc của Lâm Yến Bình chậm rãi trở lại bình thường.
Cô ấy tựa đầu lên vai Bạch Trân Trân, nhẹ giọng nói: "Cô Bạch, tôi muốn ly hôn, cô cảm thấy tôi làm như vậy có phải rất quá đáng hay không?"
Những lời ban nãy của Lâm Yến Bình đã lộ ra rất nhiều tin tức, Bạch Trân Trân đã nhận ra sự băn khoăn và thống khổ của cô ấy, biết hiện tại Lâm Yến Bình cần người ủng hộ, cho nên cô đã không chút do dự đứng bên cạnh cô ấy, lên tiếng cổ vũ cô ấy.
Lâm Yến Bình cũng không dám đánh cược, cược lương tâm của Chu Hưng Phong thức tỉnh, cược Chu Hưng Phong là người tốt, cược tình yêu dành cho con trai của ông ta thắng được tình yêu với bản thân ông ta...
Bạn cần đăng nhập để bình luận