Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang

Chương 1168:

Chương 1168:Chương 1168:
Bạch Trân Trân mang sự nghi ngờ của bản thân ra hỏi, cô quả thực không biết đoạn lịch sử này, dù sao cô vốn cũng không phải người thế giới này, tài liệu của huyền môn Hương Giang lại cứ che che giấu giấu, cô chỉ biết huyền môn trong thế giới này đã từng gặp đại họa nên mới khiến nhân tài huyền môn điêu linh, nhưng rốt cuộc là đại nạn như thế nào cô cũng không biết.
Nhưng nếu dựa vào thời gian để tính toán thì khoảng năm 1995 trở về hơn một trăm năm trước có thể không phải là thời kỳ vương triều phong kiến cuối cùng.
Chẳng lẽ truyền thừa huyền môn biến thành cái dáng vẻ ngày hôm nay còn có liên quan tới vương triều phong kiến đó?
"Cô lại không biết sao? Chẳng lẽ huyền môn Hương Giang không nói cho con cháu đời sau biết rất nhiều năm về trước đã xảy ra chuyện gì hay sao? Chẳng lẽ những thứ này không được viết vào sách vở để huyền môn dạy dỗ đời kế tiếp hay sao?"
Hiển nhiên, Tôn Tuệ Yến còn khiếp sợ hơn cả Bạch Trân Trân, cô ấy đột ngột đứng lên, trên mặt toàn là biểu cảm không thể tưởng tượng nổi.
"Loại chuyện ngay cả huyền thuật sư ba tuổi cũng biết chẳng nhẽ cô lại không biết hay sao?"
Bạch Trân Trân lắc đầu một cái: "Tôi không biết,"
Vừa nói, Bạch Trân Trân vừa lấy những ghi chép về các sự kiện lịch sử của huyền môn mà Hách Cầm Vận và Đỗ Văn Khiết đưa cho cô ra, giao cho Tôn Tuệ Yến.
Dưới những câu nói nhẹ nhàng trấn an của Bạch Trân Trân, Tôn Tuệ Yến bình tĩnh lại, cô ấy vứt quyển sách ghi chép những sự kiện lớn của huyên môn kia sang một bên giống như vứt thứ rác rưởi, cô cũng không muốn liếc mắt nhìn.
Tôn Tuệ Yến nhận lấy quyển sách mà Bạch Trân Trân đưa tới, cô ấy cúi đầu lật xem, khi nhìn thấy đoạn lịch sử trống kia, mắt cô ấy nhất thời hơi đỏ.
Có điều nhìn dáng vẻ nghiến răng nghiến lợi của cô ấy thì chắc chắn đã hận những huyền thuật sư trong huyền môn ở Hương Giang tới tận xương tủy.
Ứng dụng Truyện Dịch ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạch Trân Trân nhận ra được cô ấy muốn nói một vài lời nhục mạ nặng nề, có điều chắc vì còn ngại Bạch Trân Trân đứng ở đây nên Tôn Tuệ Yến vẫn cố gắng kiêm chế tính khí của mình, mặt âm u nói chuyện.
"Chẳng trách huyền môn Hương Giang lại biến thành bộ dạng ngày hôm nay, ngay cả sự kiện lớn như thế mà cũng không ghi lại, không định để huyền thuật sư thế hệ sau ghi nhớ đời trước đã từng làm những cái gì, chẳng trách huyền môn Hương Giang lại thối nát thành như thế này."
Bạch Trân Trân đưa tay vỗ sau lưng Tôn Tuệ Yến một cái, an ủi tâm trạng của cô ấy: "Yến Yến, cô đừng nóng giận, tỉnh táo một chút, hít thở sâu, vì những người này mà tức giận rất không đáng."
"Đây là sách mấy người bạn đưa cho tôi, tôi cũng thông qua những thứ này để tìm hiểu chuyện liên quan tới huyền môn, sách ghi lại những sự kiện lớn của huyền môn thực sự không ghi lại kiếp nạn lớn hơn một trăm năm về trước."
Hay nói cách khác hoàng quyền quý tộc chỉ hưởng chỗ tốt, một khi có người phá trận thì bên gặp hoa chính là lê dân bách tính. Huyền môn năm đó không giống như bây giờ, rất nhiều người trong huyền môn đều coi cứu thiên hạ chúng sinh là nhiệm vụ của bản thân, khi phát hiện hoàng triều dùng sơn xuyên tứ hải lập trận, dùng khí vận của lê dân bách tính như vật hiến tế, chỉ vì vinh hoa phú quý của bản thân, người trong huyền môn ngay lập tức lập chí muốn cứu chúng sinh.
Nhưng trận pháp đó đã tồn tại rất nhiều năm, liên kết với khí vận của hoàng thất, khí vận bị cuồn cuộn cướp đoạt được từ lê dân bách tính cung cấp không ngừng nghỉ cho bọn họ, điểm độc ác của trận pháp này nằm ở chỗ trận pháp này là một chiều.
Thấy Bạch Trân Trân mặt đầy lo lắng nhìn mình, Tôn Tuệ Yến thở ra một hơi nặng nề, chậm rãi mở miệng nói: "Cô nói không sai, đại nạn hơn một trăm năm trước của huyền môn cũng bởi vì nguyên do này."
Ban đầu khi thiết lập trận pháp, đám người kia sợ rằng có một ngày trận pháp sẽ bị trừ phá nên đã nghĩ ra một phương pháp độc ác như vậy.
"Khí vận của bọn chúng kết nối với trận pháp, máu thịt của lê dân bách tính được dùng để nuôi dưỡng bọn chúng, nếu trận pháp này bị phá thì người đầu tiên bị cắn trả là lê dân bách tính còn bọn chúng cùng lắm là mất đi khí vận, sẽ không chịu tổn thương gì."
Ban đầu khi bày trận chúng cũng đã sắp xếp hậu chiêu, nếu như muốn tróc khí vận của chúng ra khỏi trận pháo, muốn bảo vệ lê dân bách tính bị trận pháp cướp đoạt khí vận thì cái giá phải trả cao đến mức khó có thể tưởng tượng được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận