Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang

Chương 974:

Chương 974:Chương 974:
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, người hiệp hội Huyên Môn không ai ra, tiếp đó trong trường học lại xuất hiện tiếng sấm, trời đang sáng trong không biết tiếng sấm và tia sét từ đâu tới, cây trong trường học đã bị bổ trúng, cũng may mà thế lửa không lan rộng, nếu không còn phải gọi đội phòng cháy tới một chuyến.
Ông Tấn Hoa và Từ Phong đều chạy tới, có điều bọn họ giống với những cảnh sát khác là đều không thể đi vào trường học.
Từ Phong bởi vì oán khí bám quanh người nên có thể cảm nhận rõ ràng điều kỳ lạ của trường tiểu học Nam Quốc.
Khi trường học biến thành quỷ quái, oán khí trên người Từ Phong suýt nữa đã không được khống chế, sắc mặt của anh ấy bỗng nhiên thay đổi, vô thức vươn tay nắm Ông Tấn Hoa.
"Tấn Hoa, tôi có hơi khó chịu..."
Từ Phong cố hết sức nói một câu, sau đó nhắm hai mắt lại, hôn mê bất tỉnh.
Ông Tấn Hoa vội vàng đỡ Từ Phong, dìu anh ấy lên xe.
Nhìn Từ Phong hôn mê bất tỉnh, vẻ mặt Ông Tấn Hoa khó coi, anh móc ra một bình thủy tinh trong suốt từ trong túi, bên trong chứa chất lỏng màu xanh lam. Chất lỏng này là nước mắt trâu Bạch Trân Trân cho anh.
Dù sao cũng là Bạch Trân Trân thông báo cho anh bên tiểu học Nam Quốc có vấn đề. Theo tính cách của Bạch Trân Trân, khẳng định là cô sẽ đi vào trong tiểu học Nam Quốc.
Nước mắt trâu khó có được, một bình nước mắt trâu nhỏ này đủ để cho Ông Tấn Hoa sử dụng rất lâu.
Thấy quỷ mang ý nghĩa là cũng sẽ bị quỷ thấy, giới hạn hai giới âm dương bị phá vỡ, người và quỷ có thể chạm vào nhau. Nếu như đối phương không phải oan hồn lệ quỷ còn đỡ, như đối phương là oan hồn lệ quỷ, chủ động nhìn thấy bọn họ, chẳng khác nào là biến mình thành đồ ăn đưa vào trong tay của bọn họ.
"Hai giới âm dương có phân ranh giới, người bình thường không thể thấy quỷ, đây thật ra là bảo vệ dành cho người bình thường. Khi giới hạn của hai giới âm dương bị phá vỡ, ngay giây phút anh thấy quỷ, cũng mang ý nghĩa mình bị đánh giấu trong tâm mắt của quỷ."
Anh cần giúp đỡ Từ Phong sửa lại bản án anh ấy kết án sai, và những bản án sai đó phần lớn là liên quan đến quỷ quái. Cho dù Ông Tấn Hoa có bùa mà Bạch Trân Trân cho cũng phải có thể nhìn thấy quỷ tài mới có thể nâng cao hiệu quả sử dụng. Có điều Bạch Trân Trân cũng có nhắc nhở Ông Tấn Hoa.
Từ Phong hôn mê bất tỉnh, cũng không biết vừa rồi đã nhìn thấy cái gì, Ông Tấn Hoa có phần bận tâm, anh muốn biết đã có chuyện gì xảy ra.
Bạch Trân Trân từng nói rằng Từ Phong bị oán khí quấn thân, bây giờ oán khí trên người đang bị kích thích mất cân bằng, bởi vậy xác suất anh ấy gặp quỷ sẽ tăng đột biến. Nhưng Ông Tấn Hoa thì khác, khả năng anh gặp quỷ rất nhỏ, cho nên cần công cụ bên ngoài phụ trợ.
Ông Tấn Hoa nhìn thấy toàn bộ tiểu học Nam Quốc bị một đám sương mù màu xám bao vây, rõ ràng cách gần như vậy, nhưng anh không thấy rõ trong đám sương mù màu xám có cái gì. Anh nhìn thấy có cảnh sát muốn đi vào tiểu học Nam Quốc, cuối cùng lại bị sương mù màu xám ngăn bên ngoài. Càng làm cho Ông Tấn Hoa cảm thấy da đầu tê dại là cảnh sát không vào được trường tiểu học Nam Quốc đã bị sương mù màu xám bao phủ, thế nhưng hết quỷ hồn có hình thù kỳ quái này đến quỷ hồn có hình thù kỳ quái kia lại có thể tiến vào. Trong khoảng thời gian nước mắt trâu có hiệu lực, Ông Tấn Hoa thấy vô số oan hồn lệ quỷ tiến vào trường tiểu học Nam Quốc, dường như toàn bộ tiểu học Nam Quốc đã biến thành một lỗ đen rất lớn, tất cả oan hồn lệ quỷ đều không bị khống chế đi ùn ùn về phía lỗ đen đó.
Ông Tấn Hoa không thể giúp Bạch Trân Trân việc gì, nhưng ít nhất là anh muốn biết Bạch Trân Trân gặp phải chuyện gì.
Sau khi thoa nước mắt trâu, thế giới đang quan sát đã khác biệt.
Đừng nhìn bình thường Bạch Trân Trân luôn nói mình rất lạnh lùng, nhưng trên thực tế cô lại là người thiện lương hơn ai hết, cô thường xuyên nói nếu như mình gặp chuyện thì nhất định sẽ lấy ưu tiên an nguy của mình, thế nhưng cô lại là một kẻ mạo hiểm, thường xuyên đặt an nguy của bản thân ở cuối cùng rồi mới cân nhắc.
Sau một lúc lâu, anh ấy mới hòa hoãn lại, bởi vì vừa rồi ho khan quá dữ dội, hai gò má Từ Phong đỏ vô cùng, nhìn như vừa mới uống mấy cân rượu đế.
Từ Phong bị oán khí quấn thân, sở dĩ anh ấy ngất đi có lẽ là bị những oan hồn lệ quỷ này va chạm.
Cũng may trong khoảng thời gian này Ông Tấn Hoa đã biết chăm sóc Từ Phong như thế nào, anh đút hỗn hợp tàn hương và nước cho Từ Phong. Hương vị tàn hương thực sự khá tệ, Từ Phong đang ngất bị sặc tỉnh, anh ấy ho khan kịch liệt một hồi, giống như là sắp phun lục phủ ngũ tạng ra.
Nhiều oan hồn lệ quỷ như vậy, một mình Bạch Trân Trân có thể đối phó không?
"Tấn Hoa, cậu muốn giết người hay sao? Tôi sắp bị cậu làm cho sặc chết rồi... Còn nữa, nước tàn hương này quá khó uống, lần sau cậu bỏ thêm ít đường cho tôi đi, tôi... tôi cảm thấy sắp uống không nổi nữa rồi..."
Từ Phong vừa mới bình tĩnh lại còn hơi suy yếu, sau khi anh ấy nói bằng giọng yếu ớt một phen thì đã nhận ra Ông Tấn Hoa kỳ kỳ, thấy anh mãi mà không mở miệng, liền hỏi.
"Tấn Hoa, cậu không sao chứ? Sao vẻ mặt khó coi vậy? Đã xảy ra chuyện gì?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận