Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang

Chương 633:

Chương 633:Chương 633:
Mọi thứ quá là trùng hợp, trùng hợp tới mức tựa như là một cái bẫy đã thiết kế xong một cách hoàn mỹ, mục tiêu cuối cùng nhất vẫn là làm Bạch Trân Trân liên lụy vào trong đó.
Không phải Bạch Trân Trân tự ảo tưởng, cảm thấy tất cả tính toán đều nhằm vào cô, mà là thủ đoạn này quá quen thuộc, hoàn toàn chính là phiên bản trước đó.
Luẩn quẩn một vòng lớn, cuối cùng vẫn là nhằm vào cô mà ra tay...
Người giật dây dường như chỉ biết một chiêu này, chiêu thức giống nhau cứ dùng tới dùng lui.
Cổ Anh Hùng nói, bà mo cho cậu ta một bát tự, còn nói người này đang bên cạnh cậu ta, là người nữ, trên người người đó nhất định xảy ra một vài chuyện đặc biệt, hơn nữa những chuyện này còn liên quan tới Cổ Anh Hùng...
Cổ Anh Hùng gần như lập tức xác định ứng cử viên có bát tự cứng đó, cậu ta sau đó đi xem hồ sơ của Bạch Trân Trân, xác định bát tự đó chính là thuộc về cô.
Bạch Trân Trân: "...'
Cổ Anh Hùng buồn buồn nói: "Bà mo nói, chuyện này phải làm trong âm thầm, không thể để cho người ta phát hiện, còn phải nhanh tay một chút, nếu không khẳng định là oan hồn kia sẽ giấy chết, làm tổn thương những người khác...'
Lúc này Bạch Trân Trân mới lên tiếng nói: "Tỉnh táo rồi nhỉ? Sự việc còn chưa tồi tệ tới độ không thể vãn hồi kia mà, chuyện mà bà mo đó không thể giải, chưa hẳn là tôi không thể giải quyết, thật sự không biết cậu đảo lòng vòng tìm bà mo không biết thật giả đó làm gì."
Vừa rồi cậu ta còn muốn giấu diếm chuyện này, bởi vì sợ sau khi tiết lộ ra ngoài sẽ khiến người khác gặp phiền phức, thế nhưng vừa rồi trong nháy mắt đó, cậu ta đột nhiên lại cảm thấy hối hận rồi, cho nên cậu ta mới nói hết tất cả dưới sự tra hỏi của Bạch Trân Trân.
Bạch Trân Trân nhìn thấy cậu ta này, trực tiếp vươn tay vả Cổ Anh Hùng một cái.
Có lẽ là bởi vì áp lực quá lớn, Cổ Anh Hùng có phần không kìm chế được nữa, trong miệng lẩm bẩm lặp đi lặp lại câu nói này, cả người nhìn như phát điên.
Thế nhưng nghĩ đến lời căn dặn của bà mo, trong mắt Cổ Anh Hùng đong đầy nước mắt, lâm bầm nói: "Tôi sai rồi, bệnh của Anh Trì mãi không khỏi, bà mo không để tôi nói cho chị biết, chị không thể biết chuyện này, nếu như chị biết, bà mo nhất định không chém giết được con oan hồn kia, là tôi hại em trai tôi, là tôi hại em trai tôi...
Tiếng bạt tai chát chúa rơi vào mặt Cổ Anh Hùng, mặt của cậu ta lập tức sưng phồng lên, có điều trạng thái của cậu ta tốt hơn lúc như phát điên vừa rồi rất nhiều.
Cậu ta vốn cho là mình và Trần Tiểu Sinh ra ngoài ăn một bữa khuya không sao, nhưng có làm sao cậu ta cũng không ngờ tới, oan hồn kia vậy mà đã tìm tới Trần Tiểu Sinh rồi.
Cổ Anh Hùng sửng sốt một lúc lâu, sau đó mới phản ứng lại: "Đúng ha, chị Trân Trân, chị là bà mo sao?”
Trần Tiểu Sinh ở một bên nói bổ sung: "Cổ Anh Hùng, sư phụ tôi cứu được cậu hai lần rồi mà, cậu thật sự hồ đồ tới mức tìm người khác hỗ trợ chứ không tìm sư phụ tôi? Câu bỏ gần tìm xa chính là nói cậu."
Tên này nhìn như một người rất thông minh, làm sao chọn ngay lúc này ngu si đần độn thế?
Cổ Anh Hùng bụm mặt, ngơ ngác nhìn Bạch Trân Trân, giống như là không rõ cô nói vậy là có ý gì. "Chuyện buổi tối hôm qua cậu thật sự không nhớ rõ nữa? Chuyện bàn tay này cậu cũng không nhớ rõ?"
"Trân Tiểu Sinh, anh đè cậu ta xuống, sự việc tôi còn chưa biết rõ ràng nữa mà, trước tiên giải quyết chuyện trước mắt sau đó lại nói đến chuyện em trai của cậu, chúng ta tiến hành đồng thời, không nóng nảy"
Bên Cổ Anh Hùng còn có rất nhiều chuyện chưa giải thích rõ ràng nữa, sao Bạch Trân Trân có thể đi nhìn em trai của anh ta trong mơ hồ được?
Vừa rồi cậu ta còn đang ngây người, nhưng lúc này đột nhiên nhớ lại, trước đó Bạch Trân Trân đã cứu cậu ta hai lần, cô nhất định không phải người bình thường, nhất định biết cách làm của những bà mo này. Cậu ta giống như thấy được một vệt ánh sáng trong bóng đêm, đột nhiên nhào tới, muốn túm tay của Bạch Trân Trân. Nhưng phản ứng của Bạch Trân Trân tốc hành, né sang bên cạnh một cái, tránh đi cái nhào tới của Cổ Anh Hùng.
Cổ Anh Hùng nhẹ gật đầu: "Sau khi tôi đưa anh Tiểu Sinh trở về là trở về nghỉ ngơi, sau đó chưa từng đi ra ngoài nữa, chuyện đó nhất định không phải tôi làm."
Bạn cần đăng nhập để bình luận