Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang

Chương 778:

Chương 778:Chương 778:
Rõ ràng tất cả đều đã tiến triển thuận lợi, ngày hôm qua Bạch Trân Trân gân như đã âm thâm chấp nhận anh ta chính là bạn trai mình trước mặt hai người bạn kia của cô, sao bây giờ thái độ của Bạch Trân Trân lại bất thình lình thay đổi?
Hạ Triêu Yến có chút ngẩn người, anh ta theo bản năng muốn nắm lấy tay Bạch Trân Trân nhưng cô vậy mà lại lùi về đằng sau một bước, tránh tay Hạ Triêu Yến đang đưa qua.
"Trân Trân, là anh làm sai chỗ nào sao?"
Chân mày Hạ Triêu Yến cau lại, vẫn là dáng vẻ vô cùng kiên nhãn như lúc trước: "Nếu như là anh đã làm sai điều gì, thì anh ở đây nói xin lỗi với em, anh thích em là thật, lần đầu tiên nhìn thấy em anh đã muốn ở cùng với em rồi."
Anh ta nói mình vừa gặp đã yêu Bạch Trân Trân, cho tới tận bây giờ, anh ta cũng chưa từng thích một ai như vậy.
"Trân Trân, anh không tin em không có chút tình cảm nào với em, em lãnh đạm như vậy nhất định là có nguyên nhân, Trân Trân, có thể nói cho anh biết là tại sao không?”
Trông thấy Hạ Triêu Yến càng lúc càng cuống quýt, dáng vẻ là nhất định phải ép cô cho một câu trả lời.
Bạch Trân Trân hết sức nghiêm túc nói: "Tôi không thích đàn ông có xăm."
Chỉ bởi vì chuyện xảy ra trong mơ mà Bạch Trân Trân từ chối ở chung một chỗ với anh ta, chuyện này có phải quá mức hoang đường rồi không?
Bạch Trân Trân nhìn anh ta, hết sức nghiêm túc: "Tối ngày hôm qua tôi nằm mơ, tôi thấy anh cứ khăng khăng muốn tôi sờ hình xăm trên người anh."
"Tôi không thích đàn ông có hình xăm, nhất là còn ở những chỗ nhạy cảm kiểu như thế, vốn dĩ tôi còn rất có thiện cảm với anh, nhưng giấc mơ tối ngày hôm qua khiến cho tôi cảm thấy rất thất vọng, tôi cảm thấy chúng ta cũng không thích hợp lắm."
Giọng Bạch Trân Trân trở nên càng nghiêm túc hơn nữa.
Vừa nói, Bạch Trân Trân đưa tay chỉ vị trí bụng của Hạ Triêu Yến: "Cái hình xăm đó ở ngay trên bụng anh, hoa văn nhìn rất kỳ quái, khiến người ta có cảm giác không được tốt."
Hạ Triêu Yến hoàn toàn không ngờ được lý do Bạch Trân Trân thay đổi thái độ là cái này, anh ta bật thốt lên: "Trân Trân, em có thể đừng quá hoang đường như vậy hay không? Đó chẳng qua là một giấc mơ mà thôi, chuyện trong mơ làm sao có thể coi là thật được?"
Hạ Triêu Yến ngây ngẩn: "Cái gì?"
Hạ Triêu Yến: "..."
Hạ Triêu Yến có chút không theo kịp suy nghĩ bật nảy của Bạch Trân Trân: "Cái gì chứ?"
Bạch Trân Trân đáp: “Anh nói cái đó chỉ là một giấc mơ, không phải là thật, vậy anh để tôi nhìn thử xem trên người anh rốt cuộc có xăm hay không."
Bạch Trân Trân không lên tiếng, cũng chỉ ngẩng đầu nghiêm túc nhìn về phía đối phương: "Anh chứng minh cho tôi xem."
"Trước anh du học ở nước ngoài, người nước ngoài có xăm cũng rất bình thường, tôi cũng không xăm trên cánh tay, mà xăm ở chỗ bị quần áo che lại không thể nhìn thấy." "Cái vấn đề này rất dễ giải quyết, anh cho tôi nhìn một chút không lâu là đã xong rồi?"
Sắc mặt Hạ Triêu Yến trâm xuống: "Trân Trân, em đừng quá hoang đường."
Ánh mắt của Bạch Trân Trân rất đẹp, lúc cô chuyên chú nhìn một người, cặp mắt ấy giống như chan chứa hàng vạn điều muốn nói.
Đầu thập niên chín mươi, do bị thẩm mỹ của nước ngoài ảnh hưởng, vì theo đuổi mốt thời thượng mà bất kể trai hay gái thì xăm gần như trở thành một loại mốt mới, mười người Hương Cảng thì có sáu người có hình xăm trên người.
Sau khi bỏ lại những lời này, Bạch Trân Trân không nói gì nhiều nữa, xoay người trực tiếp rời khỏi chỗ này.
Phản ứng của Hạ Triêu Yến nói cho Bạch Trân Trân biết trên người anh ta thực sự có hình căm, vị trí xăm đại khái cũng là ở một chỗ có thể cần mosaic lại.
Bạch Trân Trân nhìn anh ta: "Chúng ta cũng chưa có yêu đương gì, tôi chẳng qua là từ chối sự theo đuổi của anh mà thôi, bất kể từ phương diện nào mà nói thì tôi cũng không có gì cần xin lỗi anh, cho nên chuyện có công bằng hay không thì anh cũng không cần nói mấy lời này."
"Trân Trân, em như vậy không công bằng với anh."
Cô cười một tiếng với Hạ Triêu Yến, nói: "Coi như tất cả những chuyện ngày trước đều là một giấc mơ, tôi không tiếp nhận nổi đàn ông có xăm, rất xin lỗi, nếu như tôi làm trễ nải chuyện anh tìm bạn gái thì tôi xin lỗi anh."
Hạ Triêu Yến đương nhiên cũng có xăm, nhưng anh ta cũng không cảm thấy cái này được coi là chuyện gì lớn lao, nhưng Bạch Trân Trân vậy mà lại tính toán từng tí một, thậm chí còn vì cái nguyên nhân gây cười này cắt đứt khả năng của bản thân mình.
Hạ Triêu Yến nhìn Bạch Trân Trân sải bước rời đi, dưới chân giống như đã mọc rễ, đứng tại chỗ không nhúc nhích.
Anh ta cứ như vậy trơ mắt nhìn Bạch Trân Trân càng đi càng xe, cuối cùng biến mất trong tâm mắt mình.
Không ngờ cuối cùng lại thua vì hình xăm, Hạ Triêu Yến đá thân cây bên cạnh một cái, biểu cảm trên mặt trở nên cực kì khó coi.
Môi anh ta giật giật như thể muốn nói gì đó nhưng đến cuối cùng anh ta vẫn không nói gì cả, xoay người đi về phía xe thể thao đỗ cách đó không xa, trực tiếp lên xe rời khỏi chỗ này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận