Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang

Chương 1065:

Chương 1065:Chương 1065:
Trong các loại vụ án phía chính phủ công khai, không có bản án nào liên quan đến vụ án linh dị, xem như lý do đưa ra cực kì vô lý, đó cũng là người làm chứ không phải oan hồn lệ quỷ quấy phá. Lần trước sau khi chuyện ở tiểu học Nam Quốc được giải thích chính thức cũng là đường ống khí gas dưới mặt đất của tiểu học Nam Quốc bị vỡ, phía chính phủ sơ tán học sinh cũng là vì cam đoan an toàn của học sinh. Về phần vì sao về sau cho học sinh nghỉ, cũng là bởi vì đường ống cần tu sửa, vì phòng ngừa có chuyện ngoài ý muốn nên mới không để học sinh đi học. Dù sao nhìn chung thì truyên thông xu hướng và tin tức chính thức của Hương Giang, thậm chí bao gồm một vài trang báo giải trí, bàn chuyện đó đây, tin tức trong báo cáo cũng không có bất kỳ chuyện gì có liên quan đến sự kiện linh dị. Đương nhiên, phía chính phủ không thừa nhận cũng không ảnh hưởng dân gian tin tưởng những chuyện này, nhưng thông qua việc trên thị trường không lưu hành những sách vở liên quan tới phương diện huyền học đúng đắn, tất cả sách vỏ huyền học chỉ có Huyền Môn mới có đã chứng minh quan hệ giữa Huyền Môn và phía chính phủ có phần phức tạp.
Chắc hẳn trong đó đã xảy ra vài chuyện Bạch Trân Trân không, nhưng cô và người Huyền Môn không qua lại nhiều, rốt cuộc là chuyện gì, cô cũng không rõ. Bất quá từ điểm phía chính phủ cố ý thành lập đội đặc chiến này đã có thể nhìn ra, bọn họ cũng không phải là đối tín nhiệm hoàn toàn với Huyền Môn.
"Để người đội đặc chiến đi xem thử đi, thực sự không được thì mời đại sư nơi khác đến giải quyết, Huyền Môn Hương Giang, tôi cứ cảm thấy có vấn đề."
Điều này nếu là ngay trước mặt những người khác, chưa chắc Bạch Trân Trân sẽ nói, nhưng người này là Ông Tấn Hoa, Bạch Trân Trân không khỏi nhiều lời hơn mấy câu.
Ông Tấn Hoa nghe vậy, nghiêng đầu nhìn Bạch Trân Trân một cái, sau đó lại quay đầu đi tiếp tục lái xe.
"Cô cảm thấy chuyện bên bệnh viện Thánh Mã Lệ rất khó giải quyết? Trân Trân, cô cũng không có cách nào giải quyết sao?"
Tại trong lòng Ông Tấn Hoa, Bạch Trân Trân vẫn vô cùng lợi hại, nếu như ngay cả cô cũng không có cách nào giải quyết, tình hình bên kia có lẽ là đặc biệt gay go.
Bạch Trân Trân: “Anh Hoa, tôi biết anh cảm thấy tôi rất lợi hại, nhưng anh đừng cảm thấy thế, tôi thật sự không có lợi hại như anh cho rằng, chuyện ở bệnh viện Thánh Mã Lệ tôi thật sự không thể giải quyết."
Ông Tấn Hoa: "Vậy là tốt rồi."
Ngay cả ẩn tình ở đâu cô cũng không biết, sao có thể giải quyết vấn đề chứ?
Ông Tấn Hoa nghe vậy, lên tiếng an ủi: "Trân Trân, cô đừng tự coi nhẹ mình, thật ra cô đã rất lợi hại rồi."
"Chuyện chuyên nghiệp nên giao cho người chuyên nghiệp làm. Tôi đã từng nói chỉ biết lỏm bõm mà thôi, nếu tôi có thể thì đã xong nói những chuyện này với anh."
Ông Tấn Hoa thế này chẳng lẽ là người tình trong mắt hóa thành Tây Thi, bởi vì từng thấy cô thắng rất nhiều lần nên cảm thấy cô không gì không làm được à?
Bạch Trân Trân: “Tôi không có tự coi nhẹ mình, tôi chị đang trình bày sự thật mà thôi."
Trên thực tế Bạch Trân Trân có thể cảm nhận được nơi đó lạ lùng, nhưng khi cô cẩn thận xem xét thì vẫn không phát hiện ra rốt cuộc nguy hiểm bắt nguồn từ chỗ nào.
Khỏi phải nói cô có tiền, bạn bè tìm đến cô nhờ hỗ trợ thì nên vươn tay hỗ trợ, không thể coi trọng tiền quá mức. Nhưng nhiều khi, vật quy nguyên chủ, tính toán sòng phẳng mới có thể đi đường dài lâu, dù sao tình cảm và tiền khác biệt, tiền càng đưa sẽ càng nhiều, thế nhưng tình cảm càng bị bào mòn sẽ càng ít. Ông Tấn Hoa hạ cửa sổ xe xuống, nói: "Trân Trân, thật sự ngại quá, mới sáng sớm đã quấy rầy cô, chờ nào về tôi với Từ Phong sẽ mời cô ăn cơm, chi phí lân này chúng tôi sẽ gửi cô đúng hạn."
Đối với sự biết điều của Ông Tấn Hoa, Bạch Trân Trân vẫn rất hài lòng, anh không có bởi vì hai bên đã rất thân quen mà không cho cô tiền, mỗi lần mời Bạch Trân Trân hỗ trợ, tiền sẽ cho đủ. Dù sao anh em ruột cần tính sòng phẳng, bạn thân thì bạn thân, nhưng tiền là tiền, nếu Ông Tấn Hoa và Từ Phong tự cảm thấy có quan hệ tốt nên không cho cô tiền, quả thật Bạch Trân Trân sẽ không theo tiếp tục lui tới với bọn họ nữa.
Đang khi nói chuyện, xe đã ngừng lại dưới lầu cao ốc Xương Mậu, Bạch Trân Trân mở cửa xe đi xuống từ trên xe.
Ông Tấn Hoa còn phải làm việc, cho nên không dừng lại ở chỗ này bao lâu, sau khi nói chuyện mấy câu qua loa với Bạch Trân Trân thì lái xe rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận