Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang

Chương 1122:

Chương 1122:Chương 1122:
Bầu không khí đang bi thương đã bởi vì lời nhục mạ, đánh lộn lẫn nhau của hai người này mà giảm bớt rất nhiều, trong túi gấm của Bạch Trân Trân rung rung mấy lần, Bạch Trân Trân biết đây là Đường Bảo đang nói với cô, cậu bé muốn rời khỏi nơi này.
Dù là đã mất đi chờ mong với cha mẹ mình, đã sớm biết mình trong lòng của bọn họ không phải là cái thá gì, thế nhưng khi tận mắt thấy bọn họ biết mình đã chết rồi, còn có thể hồn phi phách tán, nhưng vẫn có vẻ không lấy làm quan trọng, trái tim Đường Bảo đã hoàn toàn nguội lạnh.
Bọn họ sinh ra cậu bé, cho cậu bé sinh mệnh, đúng vậy, thế nhưng sau khi cậu bé chết, duyên cha mẹ đã được cắt đứt rốt ráo, bọn họ không còn quan hệ gì với cậu bé.
Bạch Trân Trân biết Đường Bảo khó chịu, bởi vậy cũng không nói thêm gì, thừa dịp đang loạn lặng yên rời khỏi nơi này.
Từ thôn Đào Gia rời đi, Bạch Trân Trân đã thả Đường Bảo khỏi túi gấm, Đường Bảo leo lên bả vai Bạch Trân Trân ngồi xuống, sau đó dán khuôn mặt nhỏ dẹp lép lên mặt Bạch Trân Trân.
"Chị Bạch, là em không tốt sao? Vì sao cha mẹ của em không thích em? Dù là em đã chết rồi, bọn họ vẫn không thích em."
Cậu bé cho là mình chết rồi sẽ khiến cho cha mẹ sinh ra một ít yêu thương cậu bé, có lẽ sẽ hối hận vì đã từng đối xử khắt khe với cậu bé. Thế nhưng cuối cùng Đường Bảo lại phát hiện, mọi thứ chẳng qua chỉ là cậu bé hi vọng xa vời thôi. Dù cậu bé đã chết, cha mẹ của cậu bé vẫn không có một chút xíu yêu thương nào với cậu bé.
Lý trí nói với Đường Bảo rằng cậu bé nên buông xuống, đừng yêu cha mẹ của cậu bé nữa, thế nhưng trong lòng của cậu bé luôn luôn có chút không cam lòng, không muốn chấp nhận nhận kết quả như vậy.
"Sinh con cái là bản năng của động vật, chỉ cần sức khỏe bình thường thì có thể sinh con."
Bạch Trân Trân vươn tay xoa xoa đầu Đường Bảo, dùng giọng điệu kiên định nói: "Bởi vì bọn họ không yêu em.”
Thấy dường như Đường Bảo đã chìm vào trong sự hoang mang bối rối, Bạch Trân Trân xoa đầu đầu của cậu bé, nhẹ nhàng nói.
Bọn họ đã sinh ra cậu bé, không phải sao? Cha mẹ sẽ yêu con cái, chỉ là yêu nhiều hay yêu ít mà thôi, cha mẹ của cậu bé sinh ra cậu bé, sao có thể không yêu cậu bé chứ?
Đường Bảo ngây ngẩn cả người: "Nhưng em là con của bọn họ, vì sao bọn họ không yêu em?”
"Cái này không có gì khó hiểu cả, không phải tất cả cha mẹ đều yêu con của mình."
"Chị Bạch, em đã đã chết rồi, vì sao bọn họ vẫn không muốn chia sẻ một chút sự quan tâm ít ỏi cho em chứ?"
Rất nhiều người sẽ có một sự nhầm lẫn là cảm thấy đối phương không yêu mình, nếu mình chết, có lẽ đối phương sẽ phát hiện những tình yêu đang che giấu. Nhưng yêu là thứ không giấu được, yêu và không yêu là cực kỳ rõ ràng.
Rất nhiều người sẽ tưởng rằng cha mẹ yêu con cái là chuyện đương nhiên như trời và đất, bọn họ kết hợp với nhau sinh con cái, dĩ nhiên sẽ yêu sự "tiếp diễn" cuộc đời của mình. Nhưng sự thật không phải là như thế.
"Bọn họ không có tình yêu với em, kể cả em là con của bọn họ thì bọn họ cũng không yêu em, mặc kệ em hi vọng xa vời như thế nào, không yêu chính là không yêu, bọn họ cũng sẽ không bởi vì em chết, hoặc là ngược đãi mình mà sinh ra tình cảm với em."
"Nhưng yêu thì không có."
Sau khi Đường Bảo nghe thấy lời Bạch Trân Trân nói, cậu bé thở dài một hơi, thân thể nho nhỏ đang ngồi trên bờ vai Bạch Trân Trân, nhẹ giọng nói: "Em cho là chị sẽ nói lời dỗ dành lừa gạt em, để trái tim em không đến mức khó chịu như thế này..."
Bạch Trân Trân xoa đầu Đường Bảo, nhẹ giọng nói: "Cho nên không phải là em không tốt, cũng không phải em làm vẫn chưa đủ, chỉ là bởi vì cha mẹ của em không yêu em mà thôi, bọn họ cho em sự sống, nhưng bọn họ không yêu em, sự thật này sẽ không bởi vì em chết mà thay đổi."
Bạch Trân Trân không muốn biên soạn lời bịa đặt để lừa gạt Đường Bảo, nói cha mẹ của cậu bé có khả năng không nhận ra tình yêu của cậu bé, có lẽ qua một thời gian ngắn sẽ phát hiện bọn họ yêu cậu bé... Những lời này đều là lời bịa đặt, thậm chí mang không đến hiệu quả lừa mình dối người, bởi vì chính bản thân Đường Bảo đã vô cùng rõ ràng, cha mẹ của cậu bé không thương cậu bé. Sự thật này cậu bé đã sớm biết, chẳng qua là hiện tại càng nhận thức rõ ràng hơn thôi.
Thứ cái chết đổi được có thể là áy náy, là tự trách, nhưng tuyệt đối không thể nào là yêu. Nếu yêu tôn tại, sẽ tôn tại ngay từ đầu, tình yêu đến chậm, vậy thì không phải là yêu.
Bạch Trân Trân mỉm cười nói: "Thế nhưng chị cảm thấy em vẫn sẽ khó chịu, nói dối sẽ không lừa em được.'
Bạn cần đăng nhập để bình luận