Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang

Chương 817:

Chương 817:Chương 817:
Từ Phong xoè tay: "Thế nhưng chúng tôi đều là bạn của cô Bạch."
Hạ Triêu Yến không hề khách khí chút nào đáp lại một câu: "Xưng hô với cô ấy là cô Bạch mà là bạn bè?"
Nồng độ mùi thuốc súng của câu nói này có hơi nặng, loại thái độ này của anh ta khác xa với thái độ trước đó của anh ta, giống như vào thời khắc này Hạ Triêu Yến mới bộc lộ bộ mặt chân thật nhất của mình.
Ánh mắt Từ Phong híp lại, anh ấy đột nhiên nhớ tới một việc, sau khi quan sát tỉ mỉ Hạ Triêu Yến một phen, anh ấy thăm dò hỏi một câu: "Anh Hạ, anh có quan hệ thế nào với tập đoàn Húc Phong?
Tập đoàn Húc Phong là đại tập đoàn tiếng tăm lừng lẫy tại Hương Giang, trụ sở chính của bọn họ ở bên cao ốc Trung Ngân, từ tám mươi tâng đến một trăm tầng, toàn bộ đều đã bị tập đoàn Húc Phong ra tay hào phóng mua hết, làm nơi làm việc của bọn họ.
Trước đó không biết vì sao, Từ Phong không có liên hệ Hạ Triêu Yến và người sáng lập tập đoàn Húc Phong - Chúc Húc Phong lại với nhau, nhưng khi nhìn thấy sắc mặt bí xị vừa rồi của anh ta, đầu óc của Từ Phong đột nhiên loé lên tia sáng, đột nhiên cảm thấy Hạ Triêu Yến rất rất giống dáng vẻ của Chúc Húc Phong. Mặc dù nhà họ Từ không so được với tập đoàn Húc Phong, nhưng ở Hương Giang cũng là gia tộc số một số hai, với tư cách là đứa trẻ duy nhất thuộc thế hệ này của nhà họ Từ, Từ Phong vốn đã nắm chắc chắn chức gia chủ của nhà họ Từ. Có điều anh ấy muốn dồn hết tâm sức làm cảnh sát, ông nhà không lay chuyển được anh ấy, chỉ có thể lùi lại một bước, chuẩn bị bồi dưỡng đời sau của Từ Phong.
Đã đi quá xa rồi, nói lại, mặc dù Từ Phong không quá muốn kế thừa gia nghiệp, nhưng với tư cách là một thành viên của nhà họ Từ, một vài trường hợp trọng yếu anh ấy nhất thiết phải có mặt đi theo ông nhà.
Từ Phong và Chúc Húc Phong từng có vài lần có duyên gặp gỡ, có điều anh ấy làm vãn bối, Chúc Húc Phong sẽ không nói thêm cái gì với anh ấy, mấy chuyện như xã giao lui tới đều là ông nhà ra mặt, anh ấy chỉ làm bạn đi theo ông nhà lăn lộn cho quen mặt.
Xe được đỗ ở một đất trống, đám người nhao nhao từ trên xe đi xuống.
Có điều vừa rồi, lúc mặt Hạ Triêu Yến lạnh lùng, tỏ vẻ giận dữ nhìn anh ấy, gương mặt này của Hạ Triêu Yến và khuôn mặt trong trí nhớ Từ Phong đã đan xen vào nhau. Cho nên Từ Phong lập tức nghĩ tới chủ tịch tập đoàn Húc Phong - Chúc Húc Phong.
Ngữ khí của anh ta không tốt, sau khi nói xong câu đó thì ra vẻ không muốn nhiều lời nữa, Từ Phong thấy thế, cũng không muốn nói thêm gì với anh ta.
Sắc mặt Hạ Triêu Yến càng thêm khó coi, anh ta nhìn Từ Phong một cái, cười nhạo một tiếng nói: "Giám sát Từ, anh suy nghĩ nhiều rồi, chủ tịch tập đoàn Húc Phong sao có thể là người mà tôi có thể trèo cao nổi?"
Hai người bọn họ có lẽ sẽ không vô duyên vô cớ có dáng dấp giống nhau như vậy, có lẽ bọn họ có quan hệ máu mủ. Có điều Từ Phong nghe lời đồn nói con trai độc nhất của Chúc Húc Phong sức khỏe không tốt, từ trước đến nay chỉ ở viện an dưỡng tĩnh dưỡng, Chúc Húc Phong chưa hề dẫn người đó xuất hiện trước mặt người khác.
Chỉ là bởi vì Hạ Triêu Yến hầm hầm mặt, không khí trong xe trở nên buồn bực, mọi người anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, không muốn lại mở miệng nói cái gì nữa. Cũng may nơi vừa mới dừng xe cách nhà công cộng cũng không xa, số người có thể mua được xe ở bên này lác đác không có mấy, bởi vậy nơi đỗ xe rất dễ tìm.
Trước đó lúc Từ Phong nhìn thấy Hạ Triêu Yến, đã cảm thấy người này có hơi quen mặt, nhưng lại không nghĩ ra đã gặp anh ta ở nơi nào.
Anh ta ăn nói khép nép xin lỗi, biểu đạt áy náy của mình.
Và Hạ Triêu Yến cũng điều chỉnh xong cảm xúc, anh ta giống như đã quên đi cảm giác không thoải mái trong vụ cự cãi nhỏ với Bạch Trân Trân mới vừa rồi, bước nhanh đi tới trước mặt Bạch Trân Trân.
"Trân Trân, anh đưa sô cô la lại cho em, đừng giận có được không? Anh xin lỗi em, xin lỗi nhiều."
Sau khi ra ngoài từ toa xe buồn bực, tâm trạng của mọi người đều tốt lên rất nhiều.
Nhưng mà Bạch Trân Trân chỉ nhìn Hạ Triêu Yến một cái, không hề nói lời nào với anh ta, cất bước đi vê phía nhà công cộng.
Nhà công cộng bên Hương Giang vì để dung nạp càng nhiều người ở mức độ lớn nhất, còn nữa là vì thông gió và lấy ánh sáng nên có thói quen xây nhà công cộng thành hình chữ, ở giữa là một cái sân thật to, bên trong trông một ít cây cối các thứ, có điều bởi vì không có người nào quản lý nên trông tồi tàn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận