Chu Du Cùng Hệ Thống

Chương 130 - Chân dung thật của Hoàng đế

Chương 130 - Chân dung thật của Hoàng đế

Editor: Tựa Thuỷ Lưu Niên

Chương 130: Chân dung thật của Hoàng đế

Đường Tư Kỳ lại giơ máy, ấn tách tách thêm mấy chục tấm ở đủ các góc độ khác nhau.

Bọn nhóc này cảnh giác cao độ cực kỳ, chỉ thò đầu ra ăn rồi lại thụt lùi về hang ổ ngay, chẳng cho người ta cơ hội để cưng nựng hay vuốt ve lấy một cái.

Sau khi cho đám mèo hoang ăn xong, các bạn trẻ liền giải tán, Đường Tư Kỳ cũng quay về hostel bắt đầu lên ý tưởng và phác thảo bức hoạ Tường Thành Nhà Minh. Tường thành cao ngất gần chạm tới mây trời, trông xa là dãy Tử Kim hùng vĩ, phía dưới có hồ Huyền Vũ thơ mộng, bên này là chùa Kê Minh tường vàng ngói đen và đặc biệt không thể thiếu “nấm mèo” - chi tiết đặc sắc, tạo nên nét độc đáo riêng biệt có một không hai.

Quá nhiều hình ảnh đẹp không thể truyền tải hết trong một bức hoạ thế nên Đường Tư Kỳ quyết định sáng tác một bộ tranh gồm nhiều bức về chủ đề Tường Thành Nhà Minh.

Sau khi Đường Tư Kỳ đăng bộ tranh lên, dân mạng được phen cười điên đảo

“Haha tôi đã nói mà, vạn vật đều mọc nấm theo thời gian! Đến chăn mền, sô pha cũ ở nhà dùng lâu còn sinh nấm huống chi tường thành đã tồn tại mấy trăm năm, mọc nấm âu cũng là việc tất lẽ dĩ ngâu thôi!”

“Sao chính quyền Nam Kinh không cho trùng tu đi, để tường thành mọc nấm lên thế này có chết không cơ chứ, hahahaha”

“Trời má, nghe nói kiến trúc cổ đều có thần thú bảo hộ. Cứ tưởng chỉ trong truyền thuyết thôi, ai dè ngoài đời có thật hả??? Mà thần mèo ở đây hơi bị cute nha, haha, cười chết tôi mất thôi!”

“Hahaha đừng có mà nói bậy báng bổ thần linh với cả không được tuyên truyền mê tín dị đoan nha bạn kia. Rõ ràng tôi nhìn thì là một loại thực vật mà :))))”

“Chủ thớt nổ địa chỉ hộ phát, mấy hôm nữa được nghỉ anh em tụi tui lập nhóm đi hái nấm mèo :))))”

“Đáng lý phải tu bổ định kỳ mới phải chứ, đặc biệt là những công trình di tích lịch sử. Cứ để như này liệu rằng có ổn không?”

“Con đê ngàn năm sụp vì tổ kiến, tường thành trăm năm bị loài mèo xâm chiếm…”

“Tôi cũng được nghe khá nhiều câu chuyện lý thú xoay quanh vấn đề này. Không biết thật giả thế nào nhưng thấy bảo trong tường thành có rất nhiều hang, mỗi gia đình nhà mèo chiếm đóng một hang và mỗi đời chỉ sinh duy nhất một lứa thôi.”

“Là một người yêu thích nghiên cứu kiến trúc cổ, tôi muốn chia sẻ tới các bạn một vài kiến thức thú vị mà tôi tìm hiểu được. Trên thực tế, Tường Thành Nhà Minh có rất nhiều điểm thần kỳ, không chỉ riêng gì “nấm mèo”. Mặc dù được xây dựng từ rất lâu nhưng nó có một hệ thống thoát nước tương đối hoàn chỉnh. Dọc theo tường thành, có nhiều đoạn được khoét rỗng để dễ dàng dẫn nước từ trong ra ngoài. Thế nên vào mùa mưa, mọi người sẽ thường xuyên bắt gặp cảnh tượng nước ào ào trút ra từ cái lỗ nhỏ và người ta ví von cảnh tượng ấy là “long thổ thuỷ”. Mục đích có những khe hở chính là như vậy chứ không phải tường thành bị nứt hay bị hư hỏng mà không được tu sửa đâu :))) “

Kèm theo đó, người này còn chu đáo đính kèm ba tấm hình ghi lại cảnh tượng “long thổ thuỷ”.

Nhờ vậy, dân mạng lại được dịp ào ào dậy sóng

“AAAA, kỳ diệu vậy, lần đầu tiên được nhìn thấy đấy.”

“Ừ, mình cũng lần đầu tiên được nghe. Cảm ơn bạn lầu trên nhé. Kiến thức rất thú vị và hữu ích.”

“Ôiii, tôi muốn đi, nhất định phải đi, đừng hòng ai cản được bước chân tôiiii”

Lần thứ hai trong sự nghiệp vẽ vời, Đường Tư Kỳ được hưởng thụ cảm giác chết chìm trong bão bình luận. Tuy rằng cơn bão lần này không to bằng lần trước nhưng cũng thành công đẩy lượng người theo dõi trên Weibo tăng vọt lên con số 2500.

Và cũng bởi vì được hưởng ứng nhiệt liệt nên ngày hôm sau hệ thống đã đặc cách thưởng thêm cho Đường Tư Kỳ 3000 đồng vàng, tăng tổng số vàng trong bảo khố lên 18.537 và số kim cương là 6 viên, chưa tính 2 viên đã được sử dụng để kéo dài thời gian ưu đãi khoá học vẽ.

Hiện tại, Đường Tư Kỳ đã đủ kinh phí để mua trọn bộ 24 buổi học cho hai lớp cổ phong và quảng cáo. Nếu mua giá gốc thì chắc hẳn không dưới chục nghìn nhân dân tệ nhưng nhờ có hệ thống nên Đường Tư Kỳ chỉ tốn chín nghìn vàng thôi.

Trước giờ Đường Tư Kỳ toàn tự luyện theo bản năng, chưa trải qua bất kỳ trường lớp đào tạo chính quy nào. Tuy rằng cũng góp nhặt được chút ít thành tựu thật đấy, song càng dấn thân vào nghề thì cô càng nhận ra chỉ năng khiếu thôi là chưa đủ. Cô bắt đầu gặp khó khăn, đôi lúc là bế tắc trong việc truyền tải ý tưởng. Vậy nên nghề gì cũng thế, muốn phát triển đường dài thì phải tìm được thầy giỏi và học tập một cách bài bản nghiêm túc.

Tuy nhiên, Đường Tư Kỳ chưa vội mua ngay bởi dầu sao mỗi ngày cũng đang phải tốn một viên kim cương để kéo dài thời hạn ưu đãi rồi. Vậy thì cứ bình tĩnh đợi tới khi hoàn thành xong chuyến hành trình này đi đã. Lúc đó sẽ thoải mái thì giờ để sắp xếp lịch học.

Hai ngày tiếp theo, Đường Tư Kỳ vẫn dựa theo gợi ý trên mạng, lần lượt đi tới Cố Cung Minh Triều, Duyệt Giang Lâu, Trung Hoa Môn, Triều Thiên Cung và Minh Hiếu Lăng.

Thậm chí Đường Tư Kỳ còn tìm được Bảo tàng khảo thí Hoàng gia Trung Quốc, là bảo tàng dưới lòng đất duy nhất tại Trung Quốc đồng thời cũng là nơi hiếm hoi cất giấu bức chân dung sát với tướng mạo đời thực nhất của Hoàng đế Chu Nguyên Chương.

Tại sao lại có chuyện như vậy thì phải tìm câu trả lời trong tuyển tập “truyện dân gia truyền miệng”. Tương truyền rằng, ngoại hình của Hoàng đế Chu Nguyên Chương không giống với người thường, ngũ quan méo mó, mất cân đối, nói tóm lại là cực kỳ xấu xí. Vậy nên khi xưng đế, Chu Nguyên Chương đã cho tìm tất cả các bậc thầy hội hoạ trong cả nước tiến cung chỉ đề vẽ chân dung cho mình.

Họa sĩ đầu tiên vào cung rất nghiêm túc, vẽ chân dung sống động như thật. Nhìn thấy hình ảnh xấu xí của bản thân, Chu Nguyên Chương nổi giận đùng đùng, lập tức hạ lệnh chém đầu tại chỗ.

Người thứ hai đã học được bài học xương máu, tuy nhiên thông minh quá tất bị thông minh hại. Hắn đã vẽ Chu Nguyên Chương thành một người đàn ông tuyệt đẹp với ngũ quan hài hoà và dáng vẻ trang nghiêm. Tất nhiên Chu Nguyên Chương thừa sức nhìn ra đây không phải là mình và tội danh lừa gạt Hoàng đế đương nhiên không thoát khỏi cái chết.

Người thứ ba thực sự thông minh hơn cả. Anh ta nắm bắt được tâm tư của Chu Nguyên Chương nên đã lựa chọn lột tả tinh thần chứ không đặc tả chi tiết. Tức là hình dáng khuôn mặt thì giống với người thật nhưng các bộ phận khác thì tuỳ ý phát huy, miễn sao không quá bất hợp lý là được. Giống như ảnh cưới của cô dâu chú rể ngày nay vậy, đẹp đến mức ảo diệu nhưng trong cái ảo vẫn thấp thoáng nét chân thực.

Kết quả, Chu Nguyên Chương nhìn thấy được dáng vẻ nhân từ, tướng mạo hoàng đế trên chính khuôn mặt của mình nên cực kỳ hài lòng. Cuối cùng, người họa sĩ này được khen thưởng, tha chết và được kiệu vàng đưa về tận nhà.

Vì thế cho nên tới tận bây giờ ngoại hình thật sự của Chu Nguyên Chương vẫn mãi là ẩn số.

Quay lại với câu chuyện lần theo dấu vết Hoàng đế Minh triều của Đường Tư Kỳ, vì không biết rõ con số chính xác là bao nhiêu nên Đường Tư Kỳ chỉ đành biết tận lực làm hết khả năng, cầu trời có thể hoàn thành nhiệm vụ càng sớm càng tốt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận