Chu Du Cùng Hệ Thống

Chương 453 - Tiểu Kỳ thấy biểu hiện của tôi thế nào?

Chương 453 - Tiểu Kỳ thấy biểu hiện của tôi thế nào?

Editor: Tựa Thuỷ Lưu Niên

Chương 453: Tiểu Kỳ thấy biểu hiện của tôi thế nào?

Đường Tư Kỳ xúc động vô cùng đồng thời cũng rất cảm ơn hệ thống đã tặng Cá Koi Du Lịch đúng lúc, giúp cô và các bạn đạt thành ước mơ.

Tiện đang có hứng, cả nhóm đòi sáng mai khởi hành đi Galle luôn.

Còn nửa ngày cuối ở Mirissa, Đường Tư Kỳ lấy máy ra tiếp tục vẽ. Từ Trân bởi vì say sóng nên lên phòng nằm nghỉ. Cao Quang Vũ cũng ở lỳ trong phòng khách sạn chỉnh sửa loạt ảnh cá voi vừa chụp được ban sáng.

Sở Hy Văn định cầm kịch bản ra bãi biển học, tình cờ gặp Đường Tư Kỳ đang chuẩn bị livestream thế là anh chàng xung phong nhận nhiệm vụ trợ lý, nhanh nhẹn giúp cô bạn sắp xếp đồ đạc, dựng chân máy lấy bối cảnh.

“Không phải cậu ra đây để học kịch bản hả?” Đột nhiên anh chàng sốt sắng quá làm Đường Tư Kỳ cũng thấy lạ.

Sở Hy Văn kéo băng ghế dài qua ngồi xuống bên cạnh Đường Tư Kỳ: “Đây tôi ngồi học ở đây, cần gì có thể hỗ trợ được ngay. Yên tâm, góc này không lên hình đâu. Hoặc Tiểu Kỳ cần làm gì chỉ việc đưa mắt ra hiệu tôi sẽ làm giúp cho.”

Đường Tư Kỳ: “….”

Ngoan vậy sao? Hay là sợ cô vẽ xấu nên mới phải ngồi đây canh chừng?

Tên này ám ảnh hình tượng nặng lắm rồi đấy! Đường Tư Kỳ mặc kệ, khởi động máy chuẩn bị vào việc.

Nhưng…máy tính của cô sao thế này, mở mãi không lên?

Đường Tư Kỳ loay hoay cả buổi mà màn hình giao diện xanh lè rồi còn hiển thị một đống ký tự tiếng Anh loằng ngoằng khó hiểu.

Những cái khác cô còn biết tí chút chứ riêng về khoản vi tính vi teo là mù tịt.

Cô nhìn sang bên cạnh, Sở Hy Văn đang cúi đầu lẩm nhẩm học thuộc. Giờ quấy rầy người ta thì ngại quá nhưng cô chẳng còn cách nào khác

“Sở Hy Văn, máy tính tôi bị sao ấy, mở không lên.”

Sở Hy Văn lập tức buông kịch bản, chuyển sang chỗ Đường Tư Kỳ, kéo máy tính qua nhấn nút khởi động lại, điều chỉnh một vài tham số lập trình, cố gắng tìm xem vấn đề nằm ở đâu.

Rất tiếc, anh đã thử đi thử lại mấy lần vẫn không được. Sở Hy Văn đứng phắt dậy: “Tiểu Kỳ đợi ở đây nhá, tôi chạy đi kiếm dụng cụ.”

Còn phải kiếm dụng cụ? Đường Tư Kỳ hoang mang: “Đừng nói là phần cứng xảy ra vấn đề nha!”

Sở Hy Văn gật đầu: “Ưhm có khả năng là vậy, giờ thử tháo máy ra nối lại dây cáp xem, nếu vẫn không lên thì chắc là hỏng ổ cứng thật.”

Đường Tư Kỳ nghe như sét đánh ngang tai. Rất nhiều bản vẽ cô để trong máy chưa sao lưu. Nếu ổ cứng mà hỏng thật chắc cô cũng tiêu đời.

“Dữ liệu bên trong sẽ không mất hết chứ?”

Thấy Đường Tư Kỳ lo cuống cả lên, Sở Hy Văn vội trấn an: “Bình tĩnh, để tôi đi tìm dụng cụ tháo ra kiểm tra xem thế nào. Từ từ rồi chúng mình tìm cách giải quyết, OK?”

Không hiểu tại sao bình thường Sở Hy Văn rất cà lơ phất phơ không cho người ta cảm giác tin cậy nhưng hôm nay một câu nói của cậu lại khiến Đường Tư Kỳ tức khắc yên lòng.

Tuy rằng rất hay nghĩ ra mấy trò khác người nhưng phải công nhận Sở Hy Văn có rất nhiều tài lẻ. Ví dụ như nấu ăn ngon, biết xoa bóp gân cốt. Rồi cái hôm cô mặc váy sari bị rộng, cứ đi hai bước là tuột, không biết Sở Hy Văn mượn được kim chỉ ở đâu giúp cô đính cố định. Điều đáng nói là thủ pháp cực kỳ thuần thục, đến con gái như cô cũng phải bái phục chịu thua.

Thế nên đừng nói là sửa máy tính, kể cả Sở Hy Văn có bảo biết sửa ô-tô, xe máy Đường Tư Kỳ cũng không lấy làm lạ.

Sở Hy Văn chân dài chạy nhanh, loáng cái đã thấy quay về trên tay cầm theo chiếc tua vít cùng chiếc bàn chải nhỏ rồi loáng cái máy tính của Đường Tư Kỳ bị tháo ra thành tám phần.

Tháo tới đâu, Sở Hy Văn tỉ mỉ quét bụi tới đấy.

Con máy này Đường Tư Kỳ đã dùng hơn nửa năm, bên trong tích không ít bụi bẩn.

Vệ sinh máy xong, Sở Hy Văn lắp ráp các bộ phận lại rồi khởi động thử.

Và kỳ diệu thay, mở được rồi!

“Phù!” Sở Hy Văn thở phào một hơi, “ổ cứng không bị hỏng. Chắc không cẩn thận va chạm nên bị lỏng dây bên trong, giờ thì được rồi, Tiểu Kỳ thử xem.”

Đường Tư Kỳ không nhịn được, hỏi: “Sửa máy tính cậu cũng từng học qua rồi à?”

Sở Hy Văn cười ha ha: “Cũng không tính là học, hồi trước chú tôi mở cửa hàng sửa chữa máy tính. Tôi có qua đó chơi một thời gian, giúp đỡ vài việc lặt vặt rồi nhìn thợ sửa nên cũng biết chút chút.”

“Cậu biết nhiều thật đấy”

Đường Tư Kỳ buột miệng khen một câu không ngờ lại khiến Sở Hy Văn đỏ mặt.

“Này, tôi bảo. Hôm nay Tiểu Kỳ thấy biểu hiện của tôi thế nào?”

Đường Tư Kỳ có sao nói vậy: “Rất tốt!”

“Thế lát nữa livestream nhớ vẽ tôi…” Sở Hy Văn thấp thỏm đặt vấn đề.

“Rồi rồi, hôm nay chị vui, chị sẽ đặc tả cưng thật đẹp trai thật nam tính!”

“Trời ơi được thế thì thích quá, cảm ơn nha~” Sở Hy Văn thích chí cười tíu tít.

Tuy Máy tính đã sửa xong nhưng thời gian phát sóng bị chậm hơn dự kiến, rất nhiều fans sốt ruột nhưng vẫn kiên nhẫn đợi Đường Tư Kỳ. Sau khi nghe cô giải thích, mọi người đều tỏ ra rất cảm thông.

“Thôi không sao, sự cố ngoài ý muốn chứ đâu ai muốn vậy đâu.”

“Lần trước đang ở đoạn gặp gỡ tại sân bay, không biết nay tới tình huống gì nhỉ, tò mò ghê á!”

“Ôi may ghê, hôm nay kẹt xe về muộn cứ tưởng là trễ rồi chứ không ngờ vừa kịp lúc, hihi”

“Ra nước ngoài mà máy tính hỏng đúng là trí mạng đấy, không biết Tiểu Kỳ sửa như nào, tự sửa hả?”

Đường Tư Kỳ không giấu diếm, thoải mái khoe ngay trên sóng livestream: “Là Sở Hy Văn sửa giúp mình đấy, cậu ấy đa tài lắm, sửa rất nhanh.”

Nháy mắt, khung chat ào ào dậy sóng

“Cái gì, anh chàng họ Sở còn biết sửa cả máy tính nữa á? Lợi hại! Nam thần giả gái, chúa tể khôi hài quả nhiên nó phải khác bọt :)))))))”

“Sao tự nhiên thấy sai sai nhỉ. Thề với các ông trong đầu tôi chỉ có hình ảnh Sở Hy Văn hề hước thôi, có thật sửa được máy tính không đếyyyy kkkk”

“Ờ tui cũng thấy cấn cấn, hay là thay đổi phong cách rùi?”

“Đàn ông biết sửa máy tính thì có gì lạ? Thằng nào muốn tán gái chẳng phải học đôi chút.”

“Errr tự nhiên hóng tranh quá, không biết hai người họ ở Sri Lanka đã cùng nhau trải qua những chuyện gì nhỉ?”

“Ừ tui cũng giống bạn lầu trên, nôn xem các bức tiếp theo ghê!”

Bạn cần đăng nhập để bình luận