Chu Du Cùng Hệ Thống

Chương 218 - Thuyết phục thành công

Chương 218 - Thuyết phục thành công

Editor: Tựa Thuỷ Lưu Niên

Chương 218: Thuyết phục thành công

“Ba mẹ cũng không cần lo, cứ để đó cho con. Lần này dẫn ba mẹ đi chơi là tâm ý của con, thế nên ba mẹ đừng có giành trả đấy. Tất tần tật từ chi phí đi lại, đến ăn ở, vui chơi, con gái sẽ lo chu toàn. À, đương nhiên, nếu ba mẹ muốn mua sắm quà bánh này nọ về làm quà thì ba mẹ tự ra nhá, cái đó con không giành đâu, ba mẹ yên tâm, hê hê…”

Đường Duệ Thanh vội nói: “Ba đi chơi không thích mua sắm, chỉ có mẹ con thích thôi.”

Lưu Anh trợn trắng mắt: “Ông ra tiền hả? Ông có bao tiền mà đòi đi chơi? Tôi nói cho ông biết du lịch tự túc tốn nhiều lắm. Nội tiền vé máy bay từ Hàng Châu tới Côn Minh đã không ít rồi. Đấy là chưa kể phải bắt taxi từ nhà mình ra ga tàu rồi ngồi tàu tới Hàng Châu, sau đó từ nhà ga Hàng Châu đi tới sân bay Hàng Châu. Ôi, bao nhiêu chuyến là bấy nhiêu tiền. Đi một bước là tiền, tổng cộng lại ông biết hết bao nhiêu không hả? Tốn bộn đấy chứ đùa, ngồi đó mà đòi đi!”

Đường Tư Kỳ vội chữa lời mẹ: “Không, mình không cần phải qua Hàng Châu đâu mẹ, từ Ôn Châu nhà mình có thể bay trực tiếp tới Côn Minh. Tuy rằng hơi ít chuyến, lại chủ yếu là chuyến bay đêm nhưng con đã có sự chuẩn bị rồi. Con định sẽ đặt dịch vụ đưa đón tại sân bay. Máy bay hạ cánh một cái là có người đưa chúng ta về thẳng khách sạn luôn. Còn về vấn đề kinh phí, con đã nói ba mẹ không cần lo lắng mà. Con có tiền tiết kiệm. Tuy không nhiều nhưng vẫn đủ để đưa ba mẹ ra ngoài chơi thư giãn một chuyến. Mẹ yên tâm nha.”

Thấy con gái sắp xếp đâu ra đấy, chứng tỏ đã thực sự chuẩn bị kỹ càng, Đường Duệ Thanh và Lưu Anh tròn mắt ngạc nhiên.

Giờ chú thím cũng mới biết từ Ôn Châu có thể bay thẳng tới Côn Minh đấy!

Đã vậy còn đặt hẳn dịch vụ đưa đón tại sân bay.

Có xe rước về tận khách sạn!

Đầu óc hai người già xoay mòng mòng, không theo kịp tiết tấu.

Song Lưu Anh đã từng đi chơi, cũng gọi là có tí chút kinh nghiệm du lịch nên vẫn biết cái để hỏi: “Thế khách sạn thì thế nào? Đêm hôm khuya khoắt tới đó chúng ta sẽ ở đâu?”

Đi theo đoàn tuy rằng không tự do nhưng tất cả đã được an bài sẵn, xuống máy bay liền có xe đoàn đưa rước, chỗ ăn chỗ ở cũng đặt trước hết rồi, các thím chỉ việc ăn vận xinh đẹp đi theo hướng dẫn viên là xong.

Đường Tư Kỳ cười cười: “Hôm qua con đã lên mạng tra cứu cả đêm, ở Côn Minh ngoài khách sạn thì căn hộ dịch vụ khá được ưa chuộng. Con nghĩ ba người nhà mình thuê một căn như vậy cho tiện, nếu ba mẹ không thích ăn ở ngoài thì có thể mua nguyên liệu tươi về nấu.”

Vì chưa đi đâu bao giờ nên hiển nhiên Đường Duệ Thanh không biết những cái này, chú ồ lên đầy thích thú: “Đi chơi mà còn có thể tự nấu cơm hả? Thật sao?”

Đường Tư Kỳ gật đầu xác nhận: “Thật mà ba. Căn hộ dịch vụ là một hình thức cho thuê ngắn hạn với đầy đủ các phòng chức năng như phòng khách, phòng ngủ, bếp, toilet cùng các đồ nội thất cơ bản như giường ngủ, bàn ghế, Tivi, tủ lạnh, điều hoà, máy giặt…Không có chủ nhà như thuê trọ cũng không có nhân viên, lễ tân như ở khách sạn thế nên cảm giác sẽ rất thoải mái, tự do giống như mình đang ở nhà vậy đó.”

Thấy anh ba chị mẹ có chiều hướng dao động, Đường Tư Kỳ lập tức đốc thêm: “Về các khu thắng cảnh con cũng đã tìm hiểu qua rồi. Một số nơi chúng ta có thể trực tiếp đi bằng phương tiện công cộng như tàu điện ngầm, xe bus. Những nơi nào giao thông không thuận tiện thì mình gọi xe hoặc thuê taxi. Còn những chỗ nào xa quá khó bắt taxi thì mình có thể thuê xe tự lái. Nói chung mình muốn đi thế nào tuỳ mình, tất cả do mình quyết định.”

Đường Duệ Thanh hãn còn ú a ú ớ chứ Lưu Anh thì đã thích mê rồi. Cũng tại có kinh nghiệm xương máu nên thím biết. Đợt trước đi du lịch đoàn, nhìn chung mọi thứ cũng khá ổn, nhưng có nhiều lúc thím ăn uống không hợp khẩu vị hoặc mệt mệt trong người muốn nấu miếng cháo hay húp tô canh đều không được.

Hơn nữa lịch trình di chuyển dày đặc, lúc nào cũng nhanh nhanh vội vội, thời gian đâu mà ngồi hầm canh, ninh cháo.

Nói chung mỗi lần đi du lịch đoàn về là thím mệt chết đi sống lại, phải nằm bẹp ở nhà nghỉ ngơi mất cả tuần trời mới hồi sức.

Ấy vậy mà cái kiểu đi chơi như con gái vừa đề đạt sao nghe thấy nhẹ nhàng, thư thái quá, thím chưa từng thử qua bao giờ.

Nhưng còn vấn đề tiền nong thì vẫn phải cân nhắc thêm. Càng hưởng thụ bao nhiêu thì càng tốn kém bấy nhiêu, cái này thím khẳng định!

Thế nên trong khi Lưu Anh đang tìm lý do để từ chối con gái thì liền nghe ông chồng thắc mắc: “Nhưng không phải con còn vẽ tranh sao? Dẫn ba mẹ đi chơi liệu có làm chậm trễ công việc của con không?”

Đường Tư Kỳ cười cười: “Cái này thì ba yên tâm. Nghề này của con ưu điểm lớn nhất là linh động về không gian và thời gian. Ở bất cứ đâu con cũng có thể làm việc, chỉ cần cho con cái bàn là được.”

Tới đây thì cả hai chú thím đều đã hoàn toàn bị thuyết phục. Đường Duệ Thanh hưng phấn xoa xoa tay, tràn đầy chờ mong nhìn về phía vợ: “Bà xã, em cảm thấy thế nào?”

Lưu Anh cũng không còn gì để phản đối, tuy nhiên thím vẫn lấn cấn vấn đề kinh phí: “Hay là thế này đi. Chi phí di chuyển và lưu trú thì do Tư Kỳ phụ trách. Còn tiền ăn uống dọc đường và mua vé tham quan nọ kia thì để ba mẹ gánh. Như vậy được không? Đi du lịch khoản nặng nhất là vé máy bay và thuê chỗ ở thì con đã ra rồi. Nếu con không để ba mẹ gánh vác một phần giúp con thì ba mẹ không đi đâu.”

Đường Duệ Thanh tức khắc đồng tình hai chân hai tay: “Đúng đúng đúng, là người một nhà thì phải chung tay cùng nhau chia sẻ. Tất cả cùng đóng góp, như vậy mới vui chứ. Ngoài ra ba sẽ phụ trách đi chợ rửa bát. Mẹ nấu cơm. Tư Kỳ dẫn đường.”

Đường Tư Kỳ dở khóc dở cười nhưng cũng đành phải cúi đầu chịu thua: “vâng vâng được rồi, cứ làm theo lời ba mẹ đi.”

Đường Duệ Thanh mừng rỡ đến độ không thể ngồi yên được. Vừa thống nhất xong là chạy tót lên lầu kiếm ông bạn thân Từ Hiến.

“Haizz, lão Từ, việc này nhất định ông phải giúp tôi, đám cây cảnh đó là tâm huyết của tôi, giao cho ai cũng không yên tâm, tôi chỉ tin tưởng mình anh thôi đấy.”

Tất nhiên trước đó Đường Duệ Thanh đã khoe hết lời chuyện con gái chuẩn bị dẫn vợ chồng mình đi du lịch. Có lẽ vì vui quá nên anh Đường đại ca hơi bốc nhưng chuyện nở mặt nở mặt như vậy không khoe liền cho nóng thì còn đợi tới khi nào nữa!

Bạn cần đăng nhập để bình luận