Chu Du Cùng Hệ Thống

Chương 211 - Nhiệm vụ đặc biệt thứ ba

Chương 211 - Nhiệm vụ đặc biệt thứ ba

Editor: Tựa Thuỷ Lưu Niên

Chương 211: Nhiệm vụ đặc biệt thứ ba

Sửa chữa xong hết, Đường Tư Kỳ hí hửng đăng nhập hệ thống chuẩn bị lĩnh thưởng. Nhưng nào có ngon ăn như vậy, hệ thống thông báo trong nhà vẫn còn đồ hỏng.

Quái lạ, ở đâu nữa? Đường Tư Kỳ gần như lục tung mọi ngóc ngách nhưng cũng không tài nào tìm được.

Cực chẳng đã, cô đành phải gọi điện thoại cầu cừu sự trợ giúp từ ba.

Đường Duệ Thanh trả lời ngay: “À, đợt trước cái nồi cơm điện bị hỏng. Ba đã mua cái mới rồi nhưng vẫn để cái cũ trong kho. Định bụng hôm nào rảnh đem đi sửa xem có còn dùng được nữa không.”

Tiện đang có sẵn thợ, Đường Tư Kỳ bèn lôi cái nồi cũ ra nhờ họ kiểm tra giúp. Sau khi thăm khám, anh thợ nói khả năng cao là cháy bo mạch. Thế nhưng chi phí sửa chữa khá cao, gần bằng mua nồi mới, thành ra Đường Tư Kỳ dứt khoát ném thùng rác luôn.

Loay hoay cả một buổi chiều, toàn bộ đồ điện trong nhà đã được sửa lại hết, nhiệm vụ đặc biệt thứ hai thành công rực rỡ.

Lần này, hệ thống hào phóng tặng hẳn Phiếu Mua Hàng mệnh giá 1000 nhân dân tệ, trong khi chi phí sửa chữa công cán thuê thợ tốn có 300 đồng.

Haha, lời to!

Và cũng giống như lần trước, Đường Tư Kỳ còn chưa kịp ngồi xuống nghỉ ngơi uống hớp nước đã lại có thông báo nhiệm vụ mới

[ Nhiệm vụ đặc biệt thứ ba: Dọn tủ lạnh và tủ thực phẩm. Loại bỏ những thứ hết hạn sử dụng.

Phần thưởng: 01 Phiếu Mua Hàng tại trung tâm thương mại. ]

[ Nhiệm vụ đặc biệt thứ tư: Vệ sinh máy hút mùi bếp.

Phần thưởng: 01 Phiếu Mua Hàng tại trung tâm thương mại.

Chú ý: Được phép thuê nhân viên vệ sinh.]

[ Nhiệm vụ đặc biệt thứ năm: Vệ sinh máy giặt, máy điều hoà.

Phần thưởng: 01 Phiếu Mua Hàng tại trung tâm thương mại.

Chú ý: Được phép thuê nhân viên vệ sinh.]

Trời đất ơi, sao lắm thế? Đường Tư Kỳ hoa hết cả mắt.

Ủa mà khoan…máy hút mùi phải tháo ra cọ rửa à? Rồi máy giặt và máy điều hoà cũng phải làm vệ sinh định kỳ nữa. Tưởng mua về là cứ thế dùng thôi, ai mà biết lại rắc rối vậy!

Không chỉ vậy, hệ thống còn nắm được thói quen sinh hoạt của anh chị nhà, chuyên môn tích đồ thừa, thậm chí nhiều món đã quá hạn sử dụng nhưng tiếc của vẫn không chịu vất đi.

Có lần Đường Tư Kỳ đói đêm, xuống bếp định nấu bát mỳ lót dạ thì mới phát hiện chai dầu mè hết hạn từ đời nảo đời nao nhưng mẹ vẫn cất giữ trang trọng trong kệ bếp.

Đường Tư Kỳ lẩm bẩm: “Tôi là con còn chẳng biết, sao hệ thống biết lắm thế rồi hành người ta…”

Hệ thống giả chết không đáp lời, vì những gì cần nói đã nói cả rồi và Đường Tư Kỳ bắt buộc phải thực hiện nhiệm vụ thôi.

Tuy nhiên dọn tủ lạnh đâu phải chuyện nhỏ, hơn nữa còn là xâm phạm vào kho lương thực của anh ba chị mẹ, không khéo là bị chửi cho bay đầu. Vì thế Đường Tư Kỳ quyết định tạm thời án binh bất động, đợi cuối tuần ba mẹ ra ngoài mới động thủ.

Quả đúng như dự kiến, tủ lạnh hay tủ bếp gì thì cũng chật cứng một ngàn thứ hầm bà lằng. Đến là phục ba mẹ luôn, gi gỉ gì gi cái gì cũng nhét vào tủ lạnh, từ rau củ quả cho đến đồ ăn thừa rồi gia vị linh tinh, nhìn qua không khác gì cái tủ bếp thứ hai.

Vừa mở ra một cái là ngứa tay muốn dọn bớt cho gọn. Xử lý xong ngăn mát, Đường Tư Kỳ chuyển lên ngăn đông. Ôi, trên này như cái hầm băng luôn, mặt trên đóng tuyết trắng xoá, rủ xuống như thạch nhũ. Rồi hộp to hộp nhỏ xếp chồng lên nhau, đông đặc, cứng ngắn, có nhiều thứ Đường Tư Kỳ không thể nhìn ra là cái gì nữa.

Cô nhanh chóng chuyển hết đồ ra ngoài, ngắt điện xả đông tủ lạnh rồi mới dùng khăn mềm lau chùi.

Mới có mỗi cái tủ lạnh mà muốn mệt tướt bơ, cũng may máy hút khói, máy giặt rồi điều hoà đã có nhân viên vệ sinh tới hỗ trợ, chứ mình cô làm có mà chết chắc.

Thông qua chuyện này, Đường Tư Kỳ cũng có cơ hội tìm hiểu và làm việc với khá nhiều công ty vệ sinh. Qua khảo sát, cô chọn được một công ty khá chuyên nghiệp với mức giá hợp lý.

Điểm cộng đầu tiên là thợ đến đúng giờ hẹn. Sau khi tới họ không bắt tay vào rửa dọn ngay mà cẩn thận dùng bạt che kín bệ bếp, tường gạch, bồn rửa để tránh bắn bẩn, sau đó mới dùng dụng cụ chuyên dụng nhẹ nhàng tháo máy hút mùi xuống, xịt dung dịch tẩy rửa đặc biệt để loại bỏ các vết dầu mỡ cứng đầu, kỳ cọ toàn bộ bề mặt và các rãnh nhỏ xung quanh, rồi xả mạnh dưới vòi nước đẩy tất cả vết bẩn trôi xuống, trả lại diện mạo đẹp đẽ ban đầu cho chiếc máy hút mùi.

Tuy rằng thường ngày ba mẹ rất chú trọng vấn đề vệ sinh nhưng cái máy này treo trên đầu bếp, rất khó tháo lắp thế nên sau nhiều năm sử dụng nó đã chuyển màu đen kịt, giờ sạch sẽ sáng bóng làm sáng bừng cả căn bếp nhỏ.

Hay máy điều hoà và máy giặt cũng vậy, không giở ra thì không biết bên trong lòng máy bẩn tới cỡ nào. Lúc nhân viên làm vệ sinh, Đường Tư Kỳ cũng ngó nghiêng tí chút mà suýt ói tại chỗ. Quá gớm!

Có thể nói, Đường Tư Kỳ quậy banh cái nhà, không chỗ nào là cô không chạm vào, không ngóc ngách nào thiếu vắng dấu chân cô. Thế nhưng chủ nhà đâu mà lại để cho gà móc đuôi tôm thế này? Dạ xin thưa, chủ nhà đi vắng cả rồi. Chú Đường Duệ Thanh có hẹn họp mặt bạn bè nên vui quên lối về, còn thím Lưu Anh thì cùng nhóm các bà nội trợ đi Thiệu Hưng đổi gió hai ngày.

Tối chủ nhật hai vợ chồng về tới mà ngỡ ngàng tưởng đi nhầm nhà. Trong ngoài đèn đuốc sáng trưng, không khí trong lành mát mẻ, đồ điện cũng được hồi sinh một cách thần kỳ, bật công tắc là chạy vù vù như mới.

Hỏi ra mới biết trong hai ngày cuối tuần, con gái cưng đã gọi thợ về sửa hết tất cả các món đồ hỏng hóc trong nhà.

Đường Duệ Thanh hãnh diện cười tít mắt, đúng là con gái lớn, nhờ vả được rồi!

Thực tình chú cũng đã tính đi mua bóng đèn mới về thay nhưng dạo trước tự nhiên cái thắt lưng đau quá, leo trèo không được nên cứ trì hoãn để đấy rồi việc nọ kéo việc kia đâm ra quên bẵng đi mất.

Không ngờ con gái mới về mấy ngày đã quan tâm để ý và làm giúp ba luôn rồi. Đường Duệ Thanh sung sướng đi vào toilet rửa mặt mũi chân tay thì mới phát hiện quạt thông gió cũng đã được sửa chữa.

Thế này thì lại thành lạ quá rồi! Chú chả kịp rửa ráy gì nữa, lao vội ra ngoài gọi toáng lên: “Tư Kỳ Tư Kỳ…quạt gió trong toilet với bóng đèn là con kêu thợ về sửa hả?”

Chứ nó chân yếu tay mềm, sao có thể làm được.

Đường Tư Kỳ thản nhiên gật đầu, bình tĩnh bổ sung thêm: “Vâng, nhân tiện con sửa luôn cả máy điều hoà trong phòng ba mẹ rồi đấy.”

Đường Duệ Thanh sửng sốt hoá đá ngay giữa phòng khách.

Máy điều hoà trong phòng chú thím đã hỏng một thời gian. Chú cũng muốn gọi thợ về sửa tại gần đây thời tiết bắt đầu oi bức rồi, nhưng bà xã cứ gàn đi, nói là dùng quạt cũng mát, lại đỡ hao điện.

Chú không muốn vì chuyện nhỏ nhặt mà tranh cãi với vợ nên phải thuận theo nhưng thâm tâm thì vẫn cảm thấy ngủ điều hoà dễ chịu hơn nhiều.

Là một phụ nữ nội trợ điển hình, căn bếp chính là lãnh địa riêng thế nên vừa vào nhà một cái là Lưu Anh để ý tới nó đầu tiên. Với lại cái máy hút mùi to đùng lồ lộ ngay trước mắt, muốn không phát hiện cũng khó lắm.

Thím lập tức chạy đi tìm chồng: “Anh ơi, anh gọi người tới vệ sinh máy hút mùi đấy à?”

Đường Duệ Thanh ngớ ra: “Cái gì?”

Lưu Anh lườm lườm: “Không phải anh thì ai vào đây? Còn bày đặt giả vờ giả vịt.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận