Chu Du Cùng Hệ Thống

Chương 367 - Đãi ngộ chưa từng có

Chương 367 - Đãi ngộ chưa từng có

Editor: Tựa Thuỷ Lưu Niên

Chương 367: Đãi ngộ chưa từng có

Lạc Tuấn Bảo nãy giờ im Thin thít, là tại món cơm trái dứa ngon quá, mê mải ăn không ngẩng đầu lên được.

Ban nãy buồn cười, lúc người phục vụ bưng đồ ăn lên, cu cậu cứ rối rắm tay chân không dám động đũa. Hỏi sao thì kêu tại đẹp quá không nỡ ăn.

Mà công nhận người ta trình bày đẹp thật. Trái dứa bổ đôi khoét rỗng ruột làm bát đựng cơm. Bên trong cơm vàng ruộm, tôm nõn đỏ au, thịt dứa cắt hạt lựu, đậu hoà lan, cà rốt, hạt bắp và trên cùng rắc vài cái hạt điều.

Vẫn như mọi lần, Lạc Tuấn Bảo “cúng” điện thoại trước rồi mới tới lượt mình. Mới đưa lên miệng muỗng đầu tiên mà cậu chàng đã xuýt xoa khen lấy khen để

“Ôi ngon lắm. Mẹ với dì nếm thử đi, ngon cực!”

Đường Tư Kỳ với sang xúc thử một muỗng. Và giờ thì cô đã biết tại sao nó nổi tiếng rồi.

Hạt cơm mềm tơi chắc mẩy, từng hạt được áo đều lớp trứng gà vàng ruộm. Dứa chín mềm nhưng không bị nát, chua chua ngọt dịu, giải ngấy rất tốt. Tôm tươi rói, ngọt thịt. Và sự kết hợp độc đáo nhất mà Đường Tư Kỳ chưa từng thấy ở bất kỳ món cơm rang nào đó là ăn cùng hạt điều giòn bùi, giúp làm đĩa cơm rang nâng cấp lên một tầm cao mới, tinh tế và rạng rỡ hơn.

“Mẹ mẹ, khi nào về mình cũng chiên cơm theo kiểu này đi, con thấy làm theo kiểu này ngonnn”, Lạc Tuấn Bảo nhai nhồm nhoàm, hai cái má phình to giống y một con chuột hamster ham ăn.

Đường Tư Kỳ phì cười: “Chắc là khó đấy, vì cái loại dứa ở đây khác, dứa nhà mình muốn đem đi nấu ăn phải ngâm qua nước muối mà như vậy đem xào thì chắc sẽ không được ngon như này.”

“Ồ…” Lạc Tuấn Bảo tiu nghỉu tiếc nuối. Nhưng không sao, bọn họ còn chơi ở Thái Lan dài dài, cậu có thể lên danh sách những món ăn yêu thích rồi từ từ thưởng thức lại. Món đầu tiên được vinh dự ghi danh là xôi xoài, giờ ghi thêm cơm chiên trái dứa xuống dòng thứ hai.

Chờ đợi mãi, cuối cùng ngôi sao của bữa tối cũng lên mâm, món cà ri cua!

Người phục vụ chu đáo mang lên ba đôi bao tay dùng một lần, thoải mái gặm càng, bóc thịt. Ăn cái món này thì không thể lịch sự, kiểu cách quý tộc được, cứ phải dân dã bốc chấm nhồm nhoàm thì nó mới thú, mới đã!

Tới đây Đường Tư Kỳ cũng không nhịn được nữa, phải lôi điện thoại ra chụp một tấm trước.

Đĩa cà ri rất lớn, gần như choáng hết diện tích chiếc bàn, cái mai đỏ au to bự nằm úp, hai bên là hàng chân và càng xếp ngay ngắn khéo léo, tạo hình một con cua hoàn chỉnh.

Đường Tư Kỳ nhấc một chiếc chân lên, nước sốt vàng óng ánh bao bọc.

Đầu tiên là mút nhẹ phần nước sốt. Chà, nó đậm đà và hơi cay nhẹ, rất ấn tượng.

Kế đến, cô nhằn khéo để lấy que thịt bên trong chân cua. Cái chân nhìn bé bé vậy mà chắc thịt ra phết. Điểm cộng tuyệt vời ở đây là quán phục vụ cua tươi, vẫn giữ nguyên được vị ngọt đặc trưng của hải sản, ăn vào là biết ngay hàng chuẩn chất lượng, không phải dăm ba cái loại đông lạnh lâu ngày.

Nếu Đường Tư Kỳ không lầm thì hình như người ta có lăn bột mì và trứng gà bên ngoài thì phải, cắn miếng thịt cua thấy giòn và thơm lắm. Nước chấm cũng chuẩn vị cà ri đặc trưng của Thái Lan. Nhưng nếu ai không ăn được thì vẫn có loại khác, tương ớt chua ngọt, cũng rất ngon.

Nói chung Đường Tư Kỳ cũng chỉ biết ăn, bảo nhận xét thì ậm ờ ngon dở đại khái vậy thôi chứ không như Từ Thiên Ngưng, vì có kinh nghiệm nấu nướng lâu năm lại là thành viên chuyên cần trong hội yêu bếp thế nên chỉ cần một đầu đũa là có thể nếm ra những nguyên liệu bí ẩn: “Trong này có nước cốt dừa, lòng trắng trứng và bột cà ri.”

Lạc Tuấn Bảo cũng bắt đầu đeo bao tay gặm càng cua. Cu cậu còn múc một muỗng nước sốt đặc sánh gạch cua rưới lên cơm chiên trái dứa. Vừa ăn vừa gật như gà cục tác “Ngon..ngon…ngon quá…”

“Mẹ…mẹ học món này đi về làm cho con ăn, con thích lắm…”

Từ Thiên Ngưng yêu chiều xoa đầu con trai: “Được rồi nào về mẹ sẽ thử xem sao, nhưng không chắc là giống hệt đâu nha.”

Lạc Tuấn Bảo vui vẻ nhận lời ngay. Đối với cậu, đồ ăn mẹ làm là ngon nhất trần đời. Chẳng cần phải giống như đúc, miễn sao ăn ngon là được rồi.

Một đĩa cà ri mà ba người ăn muốn bò ra bàn vẫn chưa hết. Cuối cùng Từ Thiên Ngưng đầu hàng trước, chỉ còn Đường Tư Kỳ và Lạc Tuấn Bảo là vẫn kiên cường chiến đầu tới cùng.

Lạc Tuấn Bảo bày cho Đường Tư Kỳ cách rưới nước sốt cua cà ri lên cơm chiên. Hai dì cháu vừa ăn vừa rung đùi cười tít mắt.

Sau bữa tối nay, Từ Thiên Ngưng có thể hoàn toàn yên tâm được rồi. Bất luận là cu con nhà chị hay cô em Tư Kỳ thì cũng đều rất hợp với ẩm thực Thái Lan. Ban đầu chị lo hai đứa nó ăn uống không quen, đã tính tới chuyện thuê căn chung cư mini hay căn hộ dịch vụ có bếp để nấu nướng đấy chứ. Chẳng ngờ mới ăn bữa đầu tiên, cu con đã khen không ngừng, lại còn léo nhéo đòi mẹ học cách làm để về nấu cho ăn nữa. Xem ra là thích lắm rồi đây.

Lần này tới Thái Lan, phương châm của Đường Tư Kỳ là “thà giết nhầm còn hơn bỏ sót”, thế nên đi tới đâu làm gì cô cũng lôi máy ra Check-in

[ Chúc mừng người chơi Check-in thành công bốn món đặc sản Thái Lan: Cà ri cua, súp Tom Yum, cơm chiên trái dứa, sinh tố xoài.

Xếp hạng: A

Hệ thống khen Thưởng: 4000 đồng vàng.]

[ Thẻ nhân đôi: +4000 đồng vàng.]

Đường Tư Kỳ: !!!

Ăn một bữa cơm no cành hông, ra về còn đút túi thêm 8000 vàng. Cô không ngờ đãi ngộ ở Thái Lan lại tốt tới vậy đó!

Chưa cần tính tới thẻ nhân đôi, mỗi món ăn Check-in đúng được thưởng luôn một ngàn vàng. Quá ư là hào phóng rồi!

Hồi xưa đi chơi trong nước làm gì có chỗ nào thưởng nhiều thế này.

Đã vậy còn có thẻ nhân đôi nữa chứ. Check-in một phát kiếm gần chục ngàn vàng. Thế này chẳng mấy mà giàu. Trùi ui, kích thích quá!

Bảo khố cũng nhảy vọt lên con số 124.857 đồng vàng. Từng này là thừa sức mua được ba ngày bảo hiểm rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận