Chu Du Cùng Hệ Thống

Chương 377 - Thái hân hoan, Thái tươi đẹp

Chương 377 - Thái hân hoan, Thái tươi đẹp

Editor: Tựa Thuỷ Lưu Niên

Chương 377: Thái hân hoan, Thái tươi đẹp

Lúc Từ Thiên Ngưng cùng Đường Tư Kỳ quay lại đã trông thấy Lạc Tuấn Bảo ngồi ăn nghiêm chỉnh trên chiếc bàn kê sát cửa kính. Bên ngoài nền trời xanh trong không chút gợn mây, báo hiệu một ngày nắng giòn đầy năng lượng.

“Sao con lấy được?” Từ Thiên Ngưng vừa hỏi vừa đặt hai đĩa thức ăn xuống bàn. Một đĩa cho mình và một đĩa lấy cho con trai.

Lạc Tuấn Bảo đung đưa hai chân, nở nụ cười đắc ý: “Có chú kia thấy con đáng yêu nên lấy giúp con.”

Từ Thiên Ngưng bất đắc dĩ bật cười: “Thế có biết cảm ơn chú không?”

“Con có cảm ơn chú rồi”, Lạc Tuấn Bảo xúc một thìa cơm rang đầy ụ, phồng miệng nhai ngon lành.

Lúc cu cậu ngẩng đầu vừa hay chú tốt bụng ngồi bàn đối diện cũng nhìn sang. Lạc Tuấn Bảo vẫy lấy vẫy để tặng kèm nụ cười không thể dễ thương hơn.

Người nọ thấy thế liền nâng bát lên làm động tác mời.

Đường Tư Kỳ cùng Từ Thiên Ngưng chỉ biết tròn mắt nhìn nhau.

Đúng là thời buổi trọng hình thức. Có tí đáng yêu cái cũng khác biệt hẳn.

….

Dạo chơi mấy ngày, nhìn ngắm cảnh vật Thái Lan, hít thở bầu không khí Thái Lan, tiếp xúc con người Thái Lan, Đường Tư Kỳ bắt đầu có hứng vẽ. Và thế là bộ tranh du ngoạn Thái Lan với tên gọi [ Thái hân hoan, Thái tươi đẹp ] lần đầu ra mắt diễn đàn hội hoạ.

“Hi, xin chào Tiểu Kỳ, lâu rồi không gặp, bạn bắt đầu hành trình mới rồi đấy à?”

“Ê khoan khoan, Tiểu Kỳ kết hôn có baby rồi à? Sao nhanh vậy hay là tôi bỏ lỡ khúc quan trọng nào ta?”

“Ủa nhanh vậy? Bữa giờ thấy toàn đi du lịch một mình, tưởng cũng là cẩu độc thân giống mình chứ, hoá ra người ta đã có con luôn rồi…”

“Ha ha ha, mấy bà quên rồi à, nhóc con này đã từng xuất hiện trong tranh một lần và Tiểu Kỳ đã giải thích đây là con của bạn thân cô ấy còn gì.”

“Phù~ thở phào nhẹ nhõm, haha, vậy là con bạn thân hả, chắc khúc đó tui xem vội nên không thấy. Mà Tiểu Kỹ hoạ thằng bé dễ thương ghê, hai cái má nhìn cưng hết biết.”

“Lót dép hóng lịch trình lần này, tui cũng đang có dự định ra nước ngoài du lịch.”

“Không biết sau Băng Cốc, Tiểu Kỳ còn đi chơi chỗ nào khác ở Thái Lan nữa không nhỉ?”

Bên này chưa đọc hết bình luận, bên WeChat đã thông báo có tin nhắn mới. Là của biên tập Hà Hân. Đoán chừng có việc quan trọng, Đường Tư Kỳ vội mở lên xem

[ Tư Kỳ, chị trao đổi với em chuyện này chút. Tổng biên rất coi trọng các bộ tranh theo chủ đề lữ hành của em. Anh ấy bảo chị nhắn em chỉnh sửa lại các phác thảo về du lịch trong nước. Nếu quyển tranh lần này của em được bạn đọc hưởng ứng thì rất có thể sang quý tới toà soạn sẽ suy xét phát hành tiếp tuyển tập lữ hành.]

Đường Tư Kỳ không kìm được niềm vui sướng, cứ ôm cái điện thoại đọc đi đọc lại nội dung tin nhắn.

Sở dĩ vốn cho rằng bộ tranh Bắc Kinh được lựa chọn là do may mắn. Bởi vì chủ đề cố cung đang là xu hướng thịnh hành trong năm nay và cũng đồng thời phù hợp với chuyên đề toà soạn đang khai thác. Hơn nữa vẽ theo phong cách thiếu nhi không yêu cầu kỹ thuật quá cao siêu hay thủ pháp cầu kỳ. Đã vậy số lượng phát hành lớn, nhu cầu đại trà, thế nên Đường Tư Kỳ không nghĩ mình tài, mình giỏi, chỉ đơn thuần là gặp may mà thôi.

Không nghĩ toà soạn lại một lần nữa chủ động ngỏ ý mời hợp tác. Đích thân tổng biên nói coi trọng những bộ tranh lữ hành của cô, muốn tiếp tục xuất bản dưới dạng sách ảnh. Thật sự là một niềm vui quá lớn!

Đường Tư Kỳ vẫn luôn cảm thấy trường phái tranh thiếu nhi không hoàn toàn đại diện cho phong cách vẽ của mình. Dọc hành trình du ngoạn cố đô, Đường Tư Kỳ đã có cơ hội thử nghiệm nhiều trường phái hội hoạ khác nhau. Cô tìm tòi, điều chỉnh và hình thành nên phong cách riêng cộp mác Đường Tư Kỳ.

Nếu nhà xuất bản cũng tán thưởng phong cách ấy và đem nó xuất bản thành sách thì đối với Đường Tư Kỳ, đó là một sự công nhận không gì sánh bằng, có ý nghĩa đặc biệt lớn trong sự nghiệp theo đuổi nghệ thuật hội hoạ của cô.

Đường Tư Kỳ: [ Vâng, em sẽ chỉnh sửa ngay. Khi nào xong, em sẽ gửi cho chị.]

Biên tập Hà Hân: [ à đúng rồi, cả tranh ở Thái Lan đợt này nữa, nhưng bức đã đăng và chưa đăng cũng đều gửi cho chị một bản nhé.]

Đường Tư Kỳ trong lòng rộn ràng như mở hội. Tuy rằng việc này vẫn chưa quyết định nhưng cô hiểu cách thức làm việc của Hà Hân. Nếu chị ấy đã bảo gửi thì phải 90% là có hy vọng.

Không lẽ mấy bức tranh Thái Lan mới vừa đăng lên đã được để ý rồi sao?

Mặc kệ chuyện là thế nào, Đường Tư Kỳ lập tức bắt tay sửa bản thảo. Cô không muốn vuột mất cơ hội này.

Đầu tiên từ bộ tranh [ Tiểu Kỳ du ngoạn Hàng Châu ] trước, Đường Tư Kỳ Click mở thư mục Hàng Châu trên máy tính rồi tỉ mẩn chỉnh sửa từng bức một.

Lạc Tuấn Bảo ngồi bên chăm chú quan sát. Những bức vẽ này cậu đều rất quen thuộc vì ngày nào cậu chả vào canh Weibo của bà dì, hễ có bài đăng mới là lập tức bay vào xem ngay, đảm bảo không bỏ sót một bài nào.

“Nói thật thì trong số các bộ tranh của dì, con thích bộ [ Những sự cố nho nhỏ trên hành trình chu du ] nhất.”

“tại sao?” Đường Tư Kỳ sửng sốt ngẩng đầu hỏi

“Tại con cảm thấy nó thú vị”, Lạc Tuấn Bảo nhún vai đáp.

Đường Tư Kỳ cắn bút ngẫm nghĩ. Lạc Tuấn Bảo nhận xét cũng đúng. [Những sự cố nho nhỏ trên hành trình chu du] không khác gì một tuyển tập “behind the scense” công bố những cảnh bí mật, kể lại những mẩu chuyện cũ. Lúc thực hiện bộ tranh, chính bản thân cô cũng có rất nhiều cảm xúc và khi đăng tải cũng đón nhận sự hưởng ứng nhiệt tình và bàn luận sôi nổi từ phía cư dân mạng.

Nếu đã vậy thì cũng đưa nó vào bản thảo xuất bản luôn. Đường Tư Kỳ dựa vào nội dung, chia các tác phẩm thành bốn nhóm nhỏ, bao gồm “Lục đại cố đô”, “Tứ Xuyên mỹ thực”, “Những sự cố bất ngờ” và “Cùng tri kỷ dạo chơi Thái Lan”.

Có tên gọi rõ ràng, việc phân chia cũng dễ dàng nhanh lẹ. Chỉ cần một đêm là Đường Tư Kỳ làm xong toàn bộ.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận