Chu Du Cùng Hệ Thống

Chương 495 - Cuộc đại di cư đẫm máu

Chương 495 - Cuộc đại di cư đẫm máu

Editor: Tựa Thuỷ Lưu Niên

Chương 495: Cuộc đại di cư đẫm máu

Kỳ thực Đường Tư Kỳ không lo lắng lắm. Vì trước khi tới châu Phi cô đã dùng hết số vàng còn lại trong Bảo khố để đổi lấy Bảo hiểm sự cố ngoài ý muốn. Vì thế cô có lòng tin hệ thống sẽ bảo vệ mình an toàn.

Ngoài ra, con báo muốn chui vào xe tấn công cũng không phải dễ dàng. Bởi chiếc xe này có lớp song sắt bảo vệ bên ngoài vô cùng chắc chắn.

Hơn nữa theo như cô quan sát thì có vẻ đàn báo này khá lười biếng. Rõ ràng phong thái của chúng là đi chơi chứ không phải đi săn. Thế nên Đường Tư Kỳ vẫn tương đối trấn định, ít nhất là bình tĩnh hơn ba người còn lại.

Khác hẳn với mấy con lớn leo lên xe là chỉ nằm yên một chỗ, con báo con ngược lại rất lăng xăng cũng rất hiếu kỳ. Tia thấy cái cần gạt nước thú vị, nó loạng choạng bò lại gần, vươn bộ móng vuốt khều khều, rồi ghé răng cắn thử mấy cái. Thấy không có gì vui, nó dẩu đít nhòm đám người ngồi im Thin thít bên trong xe.

Cũng không biết nó nhìn thấy gì hay có điều gì thu hút nó, con báo con vỗ vỗ vài cái lên ô kính, tựa hồ như muốn chào hỏi.

Thấy vậy, Đường Tư Kỳ cũng vươn tay, cách lớp kính chào hỏi lại nó.

Báo con khoái chí, nhảy tưng tưng trên nắp xe, vừa nhảy vừa phát ra tiếng kêu nũng nịu mềm như bông “méoo…moeww…”

Cảm tưởng nếu không có kính xe ngăn cản, chắc nó chui tọt vào bên trong mà lăn ra nũng nịu mất.

Bỗng nhiên, trên nóc xe có tiếng động. Con báo đầu đàn nhảy từ mui xe lên nóc xe. Nháy mắt, Đường Tư Kỳ cảm thấy sức nặng như dồn ép xuống.

Đúng lúc này, một chiếc xe jeep khác đi tới, dừng cách bọn họ một quãng.

Dường như thấy cảnh tượng bên này quá thú vị, bọn họ nhao nhao chĩa máy ảnh qua. Thậm chí có người còn cho bay flycam để lấy toàn cảnh từ trên cao xuống.

5 con báo trưởng thành chăm chú quan sát một hướng. Tựa hồ phát hiện có động tĩnh, từng con một lần lượt nhảy xuống xe. Con đi sau cùng không quên ngoạm theo chú báo non đáng yêu.

Đàn báo nhanh chóng biến mất vào rừng cây. Xe bên kia vọng tới tiếng người hét lớn: “Tuyệt thật, các người biết không, bọn chúng trèo lên nóc xe của mọi người để theo dõi con mồi đấy!”

Tới đây Đường Tư Kỳ mới hiểu không phải tự dựng bọn chúng nhảy lên đây nằm chơi mà là mượn địa hình cao để quan sát tình huống xung quanh. Thông minh thật!

Đại khái là do bản tính của chúng thích gần người. Hơn nữa trước đây nhiều lần người cho chúng nó mượn chỗ, không đánh đuổi, cũng không gây thương tổn thế nên lâu dần thành quen, thi thoảng bắt gặp chúng lại mượn dùng một lúc.

Nhìn theo dấu vết đàn báo dời đi, Đường Tư Kỳ thở phào một hơi nhưng cũng thoáng buồn. Cô nói trong livestream: “Các bạn ấy đi rồi.”

“Xem ra không phải buồn buồn tới nằm chơi, cũng không phải tới ăn vạ mà là mượn đỉnh xe để quan sát con mồi.”

500 anh em xem live cười ngất ngư.

“Khai phá công năng mới của xe ô tô.”

“Mèo con mèo lớn gì đều đáng yêu hết ấy!”

“Báo nhỏ theo mẹ đi rồi, tiếc quá!”

“Tới đột ngột, rời đi bất thình lình, vẫn chưa xem đủ nữa~”

“Có thể lái xe đi theo được không, muốn xem tiếp quá~~”

“Không biết tiếp theo đây sẽ gặp loài nào nữa nhỉ, mong chờ quá!”

Tài xế khởi động xe đưa cả nhóm tiếp tục cuộc hành trình.

Bởi vì bị đàn báo làm trì hoãn một khoảng thời gian cho nên tài xế không cho xe đi lung tung nữa mà chạy thẳng tới địa điểm trọng yếu nhất của chuyến tham quan, đó chính là sông Mara.

Từ xa, mọi người đã nhìn thấy hàng tá con chim kền kền bay đen kịt vòm trời. Tài xế chỉ về hướng đó nói: “Chúng ta sắp tới rồi.’”

Bốn người lập tức trở nên phấn khích. Kền Kền là loài dọn xác thối trên thảo nguyên. Kền kền bay thành đàn chứng tỏ lòng sông lúc này chuẩn bị nhuốm máu tanh.

Khi xe của nhóm Đường Tư Kỳ tiếp cận gần bờ sông Mara đã thấy không ít các xe khác tụ tập. Ai nấy đều nỗ lực chiếm lấy vị trí đẹp nhất.

Một lần nữa lại phải khen anh tài xế của nhóm Đường Tư Kỳ quá giỏi. Bờ sông Mara rất dài nhưng dựa vào kinh nghiệm dày dặn anh ấy phán đoán được vị trí đàn linh dương đầu bò sẽ sang sông. Anh lựa chọn một chỗ đậu xe có tầm nhìn tuyệt vời, đảm bảo ngồi trong xe vẫn bao quát được hết tất cả những gì đang diễn ra bên ngoài.

Đối với đàn linh dương đầu bò, nếu không vượt sông chúng không chỉ đối mặt với nguy cơ thiếu lương thực mà còn cả đám báo hoa mai, sư tử và những loài mãnh thú khác đang rình rập sau lưng. Chỉ cần chần chừ một bước chúng sẽ bị xé xác bất cứ lúc nào.

Một là tiến lên, hai là phải chết. Chúng không có sự lựa chọn.

Mà ở dưới lòng sông, đàn cá sấu hung tàn cũng đang há mỏ chờ sẵn.

Một quần thể linh dương đầu bò khổng lồ đang tụ tập ở bờ bên kia sông. Chúng rất đông, Đường Tư Kỳ không thể đếm nổi có bao nhiêu nhưng ước chừng phải cả triệu con chứ không ít. Chúng đứng yên không nhúc nhích, tựa hồ không có ý đinh vượt sông.

Có lẽ hiểu được nghi hoặc trong lòng du khách, anh tài xế lên tiếng giải thích: “Mặc dù chúng ta đoán đúng vị trí cũng chưa chắc xem được gì. Vì đàn linh dương phải đợi thời cơ, có đôi khi phải mấy tiếng đồng hồ.”

Mấy tiếng đồng hồ, linh dương có thể kiên nhẫn đợi nhưng du khách thì không, khán giả xem live lại càng không.

Không ít người lặn lội đường xa tới tận đây rồi nhưng cuối cùng chờ không được đành phải ra về tay trắng.

Đường Tư Kỳ Zoom cận màn hình tít sang bờ bên kia, chụp một tấm đặc tả. Rồi hướng xuống lòng sông, nơi những cái mõm cá sấu đen ngòm gồ ghề nhô lên, ấn tách một kiểu. Sau đó hướng ống kính lên bầu trời, chụp đàn chim kền kền đang không ngừng bay loạn cùng những tiếng kêu rợn óc.

“Wow, kích thích quá!”

“Còn nhớ hồi nhỏ xem chương trình ‘thế giới động vật’ cũng giống y như này.”

“Hy vọng hôm nay có thể chờ được cảnh tượng ngoạn mục nhất!”

“Bầy linh dương đầu bò đang trong quá trình xây dựng phòng tuyến tâm lý. Chuyện này quả thực quá khó khăn. Nếu không thể vượt sông đồng nghĩa cầm chắc cái chết.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận