Chu Du Cùng Hệ Thống

Chương 452 - Cảnh tượng có một không hai

Chương 452 - Cảnh tượng có một không hai

Editor: Tựa Thuỷ Lưu Niên

Chương 452: Cảnh tượng có một không hai

Con cá voi to như chiếc xe buýt, tuy rằng cách một khoảng khá xa nhưng thân nó phải dài cỡ mười mấy mét, cân nặng chắc cũng phải chục tấn cho nên nện xuống một cái tưởng chừng có sóng thần, chiếc du thuyền đang đứng yên bất ngờ bị đánh dạt đi một khúc.

Mọi người nháo nhào người nọ đỡ lấy người kia, bám chặt lấy lan can thuyền ổn định cơ thể.

Cơn rung lắc qua đi cá voi lưng gù cũng biến mất dạng nhưng những hành khách trên boong thì vẫn chưa hết bàng hoàng.

Mấy vị khách người Anh ôm đầu há hốc miệng, không ngừng lặp đi lặp lại câu “trời ơi, không thể tin được!”

Hai lần trước bọn họ ra về tay trắng cứ tưởng lần này cũng trắng tay ai ngờ thần may mắn đã mỉm cười, cho họ tận mắt chứng kiến một cảnh tượng đồ sộ tới nghẹt thở.

“Anh chàng lái thuyền bảo cảnh tượng như hôm nay cực hiếm, bình thường cá voi lưng gù chỉ cần nhô khỏi mặt nước là đã có thể hô hấp được rồi nên về cơ bản nó không cần nhảy cao. Nó chỉ bật cả thân mình lên cao khi muốn giao lưu với bạn ở vùng biển xa, và trường hợp như vậy không thường xuyên, ngay cả anh ấy làm ở đây cũng không mấy khi thấy được.”

Sau khi nói chuyện với thuyền trưởng, Cao Quang Vũ quay về truyền đạt lại. Nhờ vậy mọi người mới biết khoảnh khắc vừa rồi vô cùng hiếm có, chưa chắc trong đời đã có cơ hội gặp lại lần hai.

Mới chỉ vừa nghĩ tới đó còn chưa kịp tiếc nuối thì con cái voi lại một lần nữa ngoi lên. Tuy lần này không bật cao như lần trước, chỉ nhú phần đầu và nửa thân trên nhưng nó dùng hai chiếc vây ngực đập mạnh xuống mặt biển phát ra một tiếng “Ầm” rung trời chuyển đất.

Tất cả mọi người kinh ngạc sững sờ, cũng may Cao Quang Vũ bình tĩnh chụp lại được toàn bộ quá trình.

Sóng lớn xô tới, thuyền dềnh lên lắc lư chao đảo. Sở Hy Văn tốt bụng giữ lấy hai cô gái đứng sát mép thuyền sợ họ bất cẩn lộn cổ xuống biển mất.

Bình thường Đường Tư Kỳ cũng không phải là một con nghiện chụp ảnh nhưng hôm nay thì khác, cô bấm lia lịa, bấm không suy nghĩ, thậm chí còn chẳng kịp canh góc.

Nhóm du khách Anh phấn khích reo hò, vui hơn cả đội bóng yêu thích đạt cúp vô địch.

Rất tiếc chỉ hai lần là hết rồi, có vẻ con cá voi lưng gù không có ý định nhảy tiếp lần ba. Sau một hồi đứng yên chờ đợi, anh thuyền trưởng nổ máy tiếp tục đi tìm cá voi.

Một lát sau, mọi người thích thú phát hiện phía mặt biển ngoài xa xuất hiện một cái cột nước cao ngất như vòi sen toả ra tứ phía. Thuyền trưởng nhanh chóng đưa thuyền áp sát nhưng con cá voi còn nhanh hơn, nhoáng cái nó đã lặn sâu vào lòng đại dương chỉ để lại một cú hất đuôi cực kỳ đẹp mắt.

Nhưng có thể thấy được cái đuôi của cá heo là cũng đủ khiến mọi người thoả mãn rồi.

Thời gian cho chuyến ra khơi sắp sửa kết thúc, toàn thể du khách vẫn kiên trì đứng bên boong dõi mắt chờ đợi, rất tiếc từ đó cho đến cuối giờ không gặp thêm một chú cá voi nào nữa. Tận tới khi anh chàng thuyền trưởng thông báo thuyền chuẩn bị quay đầu về bờ, mọi người mới chịu quay lại chỗ ngồi, rôm rả chia sẻ với nhau về trải nghiệm tuyệt vời vừa rồi.

Không bao lâu sau, anh chàng thuyền trưởng lại gọi mọi người mau mau ra khu vực mũi thuyền.

Và wow, một đàn cá heo vô cùng đáng yêu. Chúng tựa hồ như muốn so đấu tốc độ nên bơi vèo vèo ngay trước mũi du thuyền.

Đường Tư Kỳ tò mò hỏi: “Con này có nhảy lên được không nhỉ?”

Vừa dứt câu, một con cá heo phóng vụt khỏi mặt biển, uyển chuyển lắc mình một cái như gửi một lời chào tới Đường Tư Kỳ rồi nhẹ nhàng lặn vào trong nước.

Ngay sau đó, những con khác trong đàn cũng lần lượt nhảy lên khoe những vụ điệu tuyệt vời. Phía trên boong, khán giả thích thú hoan hô ầm ĩ. Đến giờ Đường Tư Kỳ mới phát hiện đàn cá này rất lớn, số lượng con rất đông, chúng bơi bốn xung quanh thuyền và nhảy múa vui vẻ.

Ngày hôm nay thực sự quá may mắn, bọn họ không không chỉ nhìn thấy cá voi mà còn được vui đùa cùng cả đàn cá heo xinh đẹp.

Chúng làm nhiệm vụ hoa tiêu hộ tống thuyền về tới gần bờ mới rời đi. Mọi người lưu luyến rướn cổ nhìn theo tới tận khi đàn cá mất hút vào đại dương mênh mông mới lục tục xuống thuyền.

Lúc này đã là giữa trưa.

Chỉ mấy tiếng đồng hồ buổi sáng nhưng Đường Tư Kỳ cảm giác mình vừa trải qua một cuộc hành trình kỳ diệu.

Mọi người vượt biển ra khơi tất nhiên đều ôm hy vọng sẽ gặp được cá biển nhưng cam đoan không ai trong số những người ở đây có thể tưởng tượng sẽ được nhìn thấy cảnh tượng ngoạn mục như ngày hôm nay.

Nhóm du khách người Anh cứ cười suốt. Trước khi tạm biệt còn bắt tay từng người và nói

“Chúng tôi thực sự quá đỗi hạnh phúc. Chắc có lẽ vì đi cùng các bạn nên mới được ké vận may. Cám ơn các bạn rất nhiều. Chúc các bạn luôn may mắn và vui vẻ.”

Đây có lẽ chính là sự sắp đặt kỳ diệu của ông trời. Mọi người không quen biết nhau nhưng tụ họp về đây để cùng chứng kiến và chung vui khoảnh khắc tuyệt vời.

Mọi khoảng cách được xoá bỏ, tất cả vui vẻ khoác vai cười thật tươi chụp chung tấm hình kỷ niệm. Mai này hành trình của mỗi người sẽ tiếp tục nối dài, nhiều thú vui cảnh đẹp đang chờ đợi phía trước nhưng tin chắc ngày hôm nay sẽ mãi đọng lại trong lòng mỗi người, như một kỷ niệm đáng trân trọng và tự hào.

Bạn cần đăng nhập để bình luận