Chu Du Cùng Hệ Thống

Chương 250 - Truyền thuyết Lạc Dương

Chương 250 - Truyền thuyết Lạc Dương

Editor: Tựa Thuỷ Lưu Niên

Chương 250: Truyền thuyết Lạc Dương

Đột nhiên phát sinh ẩu đả, mọi người trên xe đều kinh hoàng nhốn nháo, không biết đã xảy ra chuyện gì.

Rất may Đường Tư Kỳ nhanh trí, phóng theo ông chú đồng thời la lớn: “Anh ta dùng di động chụp lén dưới váy bạn nữ này.”

Bấy giờ cô nữ sinh mới phát giác mình là con mồi của kẻ biến thái, vừa giận dữ vừa xấu hổ, nước mắt cứ thế ào ạt tuôn trào.

Bị bắt tận tay rồi mà tên khốn kia vẫn già mồm cố cãi: “Các người lấy gì chứng minh tôi chụp lén. Đừng có mà ngậm máu phun người nhá, tôi muốn báo công an, tôi muốn giám định thương tích. Lão khốn, buông tao ra! Dám hành hung ông hả? Ông cho mày ngồi tù mọt gông!”

Đáng tiếc, ông chú chẳng hề nao núng, càng ấn chặt hắn xuống sàn xe, còn cưỡng chế đoạt luôn di động của hắn

“Bằng chứng ở đây chứ còn đâu nữa. Muốn báo công an chứ gì, tốt lắm, vừa đúng ý tôi. Bác tài, phiền anh có thể cho xe chạy thẳng đến đồn công an gần nhất được không?”

Đường Tư Kỳ cũng phối hợp giơ điện thoại của mình ra

“Tôi cũng có bằng chứng. Ban nãy tôi đã quay lại cảnh hắn chụp lén dưới váy cô gái kia.”

Mọi người trên xe ồ lên đầy khinh bỉ: “Trời đất ơi, nhìn mặt mũi thế kia mà đi làm ba cái trò tởm lợm.”

“Ừ, nom cũng đâu đến nỗi không ngờ lại là loại người như vậy.”

“Đáng khinh thật!”

“Hắn đã muốn thì thành toàn cho hắn đi. Ban nãy chả gào mồm đòi báo công an là gì. Giờ tất cả chúng ta cùng áp giải hắn lên đồn, tiện thể làm nhân chứng luôn.”

“Bác tài đừng có mở cửa xe, không được để tên cặn bã này chạy thoát. Cứ trực tiếp cho xe chạy thẳng tới đồn công an là được, không cần dừng trạm gì hết.”

“Thằng ôn này bố láo thật. Đã làm sai còn to mồm mắng chửi người, cha mẹ không dạy được mày thì để cho pháp luật dạy.”

“Đúng đấy, để loại người này ở bên ngoài chỉ tổ làm ô uế xã hội.”

Trong khi cánh đàn ông dùng sức mạnh khống chế tên biến thái thì các bà các chị hết mực nhẹ nhàng dỗ dành cô gái, khuyên cô ấy mạnh dạn tới cơ quan công an tố giác tội phạm.

Đường Tư Kỳ, với cương vị nhân chứng mục kích hùng dũng đi đầu, vừa cho lời khai, vừa trình bằng chứng.

Không chỉ cô, bà dì và ông chú cũng rất nhiệt tình phối hợp.

Cảnh sát thu giữ điện thoại kẻ biến thái và phát hiện trong đó lưu trữ lượng lớn hình ảnh tế nhị về thân thể phụ nữ. Tất nhiên toàn bộ đều bị quay chụp bằng hình thức phi pháp.

Bằng chứng rõ ràng, tên biến thái chỉ có thế cúi đầu nhận tội.

Cô nữ sinh mãi sau mới hoàn hồn, muốn quay ra cảm ơn ân nhân giúp đỡ thì mới biết mọi người đã âm thầm rời đi từ lâu.

Vậy mới nói, trong xã hội lắm kẻ xấu nhưng cũng không ít người thiện tâm trượng nghĩa, sẵn sàng ra mặt giúp người mà không cầu báo đáp.

Riêng bản thân Đường Tư Kỳ, cô rất mừng vì làm được chuyện tốt, không những vậy còn có thể chứng thực [ Chức năng chống quay lén ] là thực sự hữu dụng.

Kể ra có nó hộ thân đi ra ngoài cũng yên tâm hơn hẳn.

Trước nay cô chẳng bao giờ để ý đến những hành vi chụp lén trên đường phố, nhưng mình không thấy không có nghĩa là chúng không tồn tại. Hơn nữa mấy kẻ biến thái hành động tinh vi, kín đáo, rất khó phát giác. Nhưng giờ cô đã có trợ thủ đắc lực đây rồi, cảm ứng siêu nhạy, đảm bảo không thằng nào chạy thoát.

Cơ mà cái giá của nó thì cũng ghê gớm tương xứng. Tận một trăm ngàn đồng vàng lận!

Mặc dù chưa mua được trọn bộ thì vẫn có sự lựa chọn trải nghiệm theo ngày. Nhưng mỗi ngày năm ngàn vàng tính ra cũng buốt ruột lắm chứ. À không, năm ngàn vàng là ưu đãi lần đầu tiên thôi, từ lần thứ hai trở đi phải cộng thêm một viên kim cương nữa.

Trời ơi, cái này đích thực là giết người không dao nè.

Thôi cứ để tạm đó, nào tới thời điểm nguy cấp rồi mua sau, chứ tiền vàng đâu ra mà đóng họ mỗi ngày.

Trong lúc đó cô sẽ nhanh chóng kiếm cho đủ một trăm ngàn vàn để mua đứt luôn cho yên tâm.

Nghĩ tới đây, Đường Tư Kỳ lật đật mở bảo khố ra kiểm tra.

Bảo khố hiện có 35.645 vàng, tức là còn thiếu hai phần ba nữa.

Aizzz, xem ra phải Check-in mòn mỏi đây!

Chợt nhớ tới câu chuyện ông chú bà dì người bản địa mới kể cho nghe lúc ngồi trên xe buýt, Đường Tư Kỳ vội mở ứng dụng lên chép vào.

Cũng may đoạn hội thoại không dài, nên Đường Tư Kỳ vẫn còn nhớ rất rõ

[ Truyền thuyết 1: Lạc Dương địa tà. ]

Ghi xong bốn chữ, cô khấp khởi nhấn nút [ Check-in ]

[ Check-in thất bại. Nội dung chung chung, mơ hồ, ngắn gọn quá mức, không đủ tiêu chí đánh giá xếp hạng.

Mời người chơi thuyết minh cụ thể, lý giải chi tiết hơn. ]

Chung chung mơ hồ?

Ngắn gọn quá mức?

Ồ, tức là không chỉ đơn giản là liệt kê truyền thuyết mà phải diễn giải cặn kẽ, có nội dung có dẫn chứng càng cụ thể bao nhiêu càng tốt bấy nhiêu.

Đường Tư Kỳ vắt óc nhớ lại lời của ông chú và bà dì ban nãy, cố gắng sửa chữa câu trả lời cho tốt hơn

[ Truyền thuyết 1: Lạc Dương địa tà

Nghe nói là bởi vì Lạc Dương có nhiều cổ mộ, do ngày xưa xảy ra nhiều trận giao tranh ác liệt, thương vong vô số. Sau tương truyền đất Lạc Dương phong thuỷ tốt, có long mạch nên càng nhiều người muốn an táng tại đây. Dân bản xứ không dám nói linh tinh, sợ tối ngủ bị ma kéo chân. ]

Bổ sung về sau, Đường Tư Kỳ một lần nữa nhấn nút [ Check-in ]

[ Check-in thành công.

Xếp hạng: B

Khen thưởng: 300 đồng vàng.

Người chơi [ Xác nhận ] hay muốn [ Bổ sung thêm]? ]

Ồ thì ra có thể bổ sung nội dung không giới hạn. Nói không chừng nếu có thể khai thác thật nhiều bí mật thì rất có khả năng được thăng hạng tăng thưởng.

Xem ra luật chơi này mới nhưng cũng thú vị ra trò, Đường Tư Kỳ bắt đầu thấy thích rồi đấy.

Nếu vậy thì cô chẳng dại gì xác nhận vội, đề chờ xem có tìm hiểu được thêm gì nữa không đã.

Ban nãy kế hoạch là tới Lệ Cảnh Môn chơi nhưng giữa đường xảy ra sự cố, phải đến đồn cảnh sát hỗ trợ cho lời khai thành ra giờ bị ngược đường, bắt xe buýt không thuận chuyến mà đi bộ thì xa. Ngó nghiêng một hồi, Đường Tư Kỳ quyết định chọn xe túc túc để tiếp tục cuộc hành trình.

Bạn cần đăng nhập để bình luận