Chu Du Cùng Hệ Thống

Chương 239 - Phản ứng cao nguyên

Chương 239 - Phản ứng cao nguyên

Editor: Tựa Thuỷ Lưu Niên

Chương 239: Phản ứng cao nguyên

Bữa tối nay vì mới đến, đi đường xa mệt nhọc nên cũng ngại tìm kiếm quán xá thành ra cả nhà quyết định đăng ký ăn cùng với chủ trọ cho tiện. Vợ ông chủ tuy là người dân tộc Tạng, nhưng nấu nướng rất khéo, biết làm cả món cay Tứ Xuyên và cái món thịt bò nấu cà rốt thì phải gọi là siêu đỉnh. Ba người nhà Đường Tư Kỳ cứ vừa ăn vừa gật gù khen tới tấp.

Ăn uống no nê tỉnh cả người, giờ có sức đi dạo thảo nguyên rồi.

Đừng tưởng người dân tộc là lạc hậu, ở đây có cả sân bay cơ đấy. Hỏi ra mới biết từ sân bay nhỏ Địch Khánh (1) có thể bay tới Bắc Kinh, Thành Đô, Trùng Khánh, Quảng Châu, Côn Minh, Lhasa và Thượng Hải. Vị trí cũng rất thuận tiện, chỉ cách trung thâm thành phố 20 phút lái xe và cách khu nhà trọ Đường Tư Kỳ đang ở có một, hai cây số, đi bộ cũng tới.

Tuy rằng cả ba người đều đã ngồi máy bay nhưng vẫn cực kỳ lạ lẫm khi chứng kiến cảnh con chim sắt lao rầm rập trên thảo nguyên rồi bay vút lên không trung, chao lượn qua các ngọn núi tuyết vĩnh cửu.

Đường Duệ Thanh hứng thú bừng bừng, lăm lăm tay máy, quay hết từ đầu tới cuối quá trình máy bay cất cánh mới chịu.

Cuộc dạo chơi diễn ra rất vui vẻ, song không ngờ khi trở về nhà trọ nghỉ ngơi thì Lưu Anh bắt đầu có những triệu chứng say độ cao hay chính xác hơn là phản ứng cao nguyên.

Thảo nguyên Yila nằm trên độ cao 3200m so với mực nước biển, thông thường sẽ ít du khách gặp phải phản ứng cao nguyên. Tuy nhiên thể chất mỗi người mỗi khác. Hơn nữa hôm nay mới trải qua một phen hoảng sợ vì mất Căn cước công dân, lại ngồi tàu xe mệt nhọc, lúc tới thảo nguyên cũng không nghỉ ngơi tử tế, hưng phấn chạy đi chơi ngay thế nên cơ thể chưa kịp thích nghi với áp suất và khí hậu trên cao dẫn đến buổi tối liền cảm thấy đau đầu chóng mặt buồn nôn, người gây gây như phát sốt. Mặc dù tình trạng không quá nặng nhưng lại rất khó chịu.

Tình huống này Đường Tư Kỳ cũng gặp lần đầu, không biết phải xử trí ra sao thế nên vội vội vàng vàng chạy đi tìm ông chủ nhà trọ hỏi kinh nghiệm

“À, hôm nay là ngày đầu tiên nhà cháu tới chú quên không nhắc. Ở thảo nguyên nhiệt độ trong ngày chênh lệch rất lớn, buổi tối nhiệt độ đột ngột hạ thấp, trời rất lạnh, cũng khá nhiều người bởi vì không quen nên hôm đầu tiên hay xuất hiện phản ứng cao nguyên.”

“Thế trong trường hợp này phải làm sao hả chú?”

“Cách tốt nhất là nghỉ ngơi cho tốt, uống nhiều nước ấm, ngủ một giấc là ngày mai sẽ đỡ thôi. Còn nếu tình hình không thuyên giảm mà càng lúc càng trầm trọng thì khả năng mẹ cháu sẽ khó ngủ đấy. Thế này đi, chỗ chú còn một ít trà bơ nóng, cháu đem lên cho mẹ uống, có thể thêm chút đường để dễ uống hơn. Trà bơ là thức uống truyền thống của người dân địa phương, rất tốt cho sức khoẻ và rất hữu hiệu trong việc giảm bớt chứng say độ cao.”

Đường Tư Kỳ cảm ơn rốt rít, bưng cốc trà bơ nóng hổi bốc khói chạy lên lầu. Tuy nhiên Lưu Anh vừa ngửi một cái đã lắc đầu bịt mũi, sống chết không chịu uống.

Đường Tư Kỳ ngồi xuống bên cạnh, kiên nhẫn dỗ: “Mẹ cứ coi như nó là thuốc nhắm mắt uống ực một phát là xong. Cái này còn hiệu nghiệm hơn cả thuốc đấy mẹ, mẹ uống vào một chút sẽ thấy đỡ khó chịu liền luôn.”

Có con gái động viên, Lưu Anh bưng cái cốc to đùng nhắm mắt nhắm mũi đổ thẳng vào họng. Bởi vì cái vị của nó quá nồng nên vừa đi qua cổ họng là thím muốn nôn ngược trở ra nhưng xuống đến dạ dày thì công nhận dễ chịu hơn thật. Cả cơ thể ấm lên, dần dần thả lỏng. Tuy đầu vẫn đau như búa bổ song thím đã có thể nhắm mắt nằm yên, bụng dạ không còn cuộn lên như ban nãy nữa.

Đúng như ông chủ nói, sau khi ngủ một giấc thật say, ngày hôm sau tỉnh lại, Lưu Anh đã không còn bất kỳ phản ứng khó chịu nào nữa, hoàn toàn khoẻ khoắn tươi tỉnh.

Thím mở tung cửa, ùa ra ban công đón nắng sớm. Trên thảm cỏ xanh mát, đàn bò Yak lông dài lượt thượt đang nhẩn nha gặm cỏ, tiếng leng keng của lục lạc đeo trên cổ được nàng gió mang đi khắp thảo nguyên rộng lớn.

Chợt, Lưu Anh ngơ ngẩn suy tư…

Vốn thím luôn cho rằng con gái còn non dại, chẳng biết làm gì, thậm chí chả lo nổi cho bản thân. Thế nhưng sự cố phát sinh ngày hôm qua đã chứng minh, con bé không những có đủ khả năng lo chu toàn mọi việc mà còn biết chăm sóc tốt những người xung quanh.

Ừ thì đành rằng con dù lớn vẫn là con của mẹ nhưng thím không thể không chấp nhận việc con bé đã trưởng thành, đã vượt ra khỏi vòng tay bảo bọc của thím rồi.

Lưu Anh khoẻ lại, Đường Duệ Thanh và Đường Tư Kỳ mừng hơn bao giờ hết. Thế là cả nhà lại có thể cùng nhau tung tăng dạo đồng xanh.

Nhà trọ ngoài cung cấp dịch vụ ăn uống, còn cho thuê xe với giả cả rất phải chăng. Thậm chí còn rẻ hơn dưới đồng bằng nữa. Đi bao nhiêu tính tiền bấy nhiêu chứ không bắt bao nguyên ngày.

Trong nhà trọ hiện cũng đang có ba vị khách khác mà trên thảo nguyên này thật ra không nhiều chỗ chơi, quanh đi quẩn lại có mấy điểm thôi ấy mà. Thế nên tất cả thống nhất kết thành nhóm cùng thuê xe đi chung cho vui.

Đồng cỏ Yila nối với hồ Napa thuộc khu bảo tồn hồ tự nhiên Napahai cao 3.270m so với mực nước biển và có diện tích 660km vuông. Thông thường, đến du lãm cảnh hồ Napa, du khách có thể chọn ngồi ôtô, lái xe máy hay cưỡi ngựa đều được, mỗi hình thức sẽ mang lại trải nghiệm thú vị riêng.

Đoàn của Đường Tư Kỳ dĩ nhiên thuê ô tô của ông chủ nhà trọ. Hồ Napa rất rộng, hai bên đường là thảo nguyên và bãi chăn thả dê, bò, ngựa. Nơi đây vừa là cánh đồng lý tưởng cho những người chăn nuôi gia súc vừa là thiên đường của các loài chim hoang dã.

Chạy dọc theo chiều dài hồ là nhà ở của người Tạng, trước mỗi nhà đều dựng một giá gỗ cao dùng phơi cỏ để dành làm thức ăn cho gia súc khi mùa đông về.

Trên thảo nguyên, không chỉ có ngựa, dê, bò mà còn thấy cả lợn đen Tây Tạng chạy long nhong.

Lợn ở đây được nuôi theo kiểu thả rông. Mẹ sề ục ịch đi trước, đàn con chút chít theo sau. Cái cảnh tượng đáng yêu này chắc ít có dịp bắt gặp ở địa phương khác.

Ngoài ra nghe ông chủ nhà trọ giới thiệu thì hồ Napa biến đổi theo mùa. Đến đây vào các thời điểm khác nhau sẽ được chứng kiến các hình thái khác nhau. Ví dụ, vào mùa hè tuyết trên nhưng ngọn núi tan chảy tạo thành hồ nước rộng lớn. Nhưng sang mùa khô, Napa sẽ trở thành đồng cỏ xanh mượt, là nơi cung cấp lương thực vô tận cho các đàn gia súc. Hay như tháng chín hàng năm, hồ Napa lại biến thành ngôi nhà “tạm trú” cho các loài chim di cư như ngỗng, vịt trời, sếu cổ đen. Trong đó sếu cổ đen là một trong 12 loài chim hiếm nhất trên thế giới. Vậy nên vào thời điểm đó, hồ rất tấp nập các nhà nghiên cứu chim ưng từ khắp mọi nơi trên thế giới đổ về.

Du ngoạn xong cảnh hồ, cả đoàn di chuyển sang địa điểm nổi danh khác đó là Tu viện Tùng Tán Lâm.

===

Chú thích:

(1)Sân bay Địch Khánh Shangri-La ( 迪庆香格里拉机场) là một sân bay nhỏ nằm ở phía Tây Nam Shangri-La, Tây Nam, Trung Quốc. Năm 1999 sân bay này được xây thành sân bay dân dụng, đạt cấp 4D, đường băng dài 3600 m. có thể phục vụ Boeing 757. Diện tích sân 23.400 m², có 4 vị trí đỗ máy bay. Nhà ga hành khách rộng 3073 mét vuông.

Bạn cần đăng nhập để bình luận