Chu Du Cùng Hệ Thống

Chương 366 - Chuộc đồ

Chương 366 - Chuộc đồ

Editor: Tựa Thuỷ Lưu Niên

Chương 366: Chuộc đồ

Ba người, mỗi người hai túi to đùng, khệ nệ xách lên phòng khách sạn. Đồ uống thì bỏ vào tủ lạnh cho mát, đồ khô, snack các thứ thì để bên ngoài.

Nhìn đống chiến lợi phẩm đầy tràn mặt bàn, Lạc Tuấn Bảo sướng điên. Cứ mân mê cầm hết thứ này đến thứ nọ, cười tít cả mắt mũi

“Nhiều thế này ăn sao hết, tối nay con sẽ ăn hai gói này, à không…gói này với gói này đi…”

Tuấn Bảo vui vẻ nói cười như khướu, song Đường Tư Kỳ lại chỉ trả lời ậm ờ câu được câu mất, tại cô còn đang mải kiểm tra Tiểu Bạch, xem xem hệ thống có thật sự trả lại đồ cho nhóc ấy không.

Thông qua giao diện hệ thống, Đường Tư Kỳ đi vào căn phòng quen thuộc. Nơi ấy, cậu nhóc với cái đầu nhọn hoắt mới gặp một lần mà như đã quen thân, đang sung sướng đi quanh chiếc ghế sô pha, trái sờ phải hít, sau đó đặt mông ngồi xuống, tựa lưng ra sau ngửa đầu cười vang nhà.

“Ha ha ha ha…”

Đáng tiếc, âm thanh lọt vào tai Đường Tư Kỳ thì lại thành

“Ngao…ngao…ngao…”

Nhưng không sao, nhìn mặt cậu nhóc là Đường Tư Kỳ biết cậu ấy đang rất vui vẻ, thế là được rồi.

Tiểu Bạch khom lưng, đẩy chiếc ghế sang thư phòng kế bên, kê ngay ngắn cạnh giá sách.

À thì ra là vậy, Đường Tư Kỳ gật gù bừng tỉnh. Thảo nào ban nãy cô cứ thắc mắc, tại sao chỉ có một chiếc mà không phải cả bộ. Hoá ra cái ghế là chỗ ngày thường Tiểu Bạch ngồi đọc sách.

Thật đúng là một em bé mê sách.

Nhìn Tiểu Bạch cười rạng rỡ ngả mình trên chiếc sô pha êm ái, bên trái là kệ sách, bên phải là cửa sổ rợp nắng vàng, Đường Tư Kỳ quyết tâm kỳ này đi Thái Lan cô phải chăm chỉ Check-in để chuộc lại đồ cho em ấy.

Cô mở Cửa Hàng Vật Phẩm, vào mục Kim Cương, dứt khoát tiêu 15 viên mua một thẻ ưu đãi gấp đôi đồng vàng có thời hạn trong vòng 7 ngày.

Với tấm thẻ ưu đãi này, Đường Tư Kỳ hy vọng có thể nhanh chóng góp đủ số vàng để mua gói Bảo hiểm du lịch, đề phòng những sự cố ngoài ý muốn cho chính mình và đặc biệt là bảo đảm an toàn cho mẹ con chị Thiên Ngưng.

Lần sờ mãi thì Lạc Tuấn Bảo cũng cất xong đống quà vặt, cả ba người một lần nữa đi ra phố đêm Khảo Sơn, tìm một quán có vẻ đông khách nhất khu chợ để vào ăn bữa tối.

Vốn kế sách ban đầu là chọn món bằng hình, xem cái nào hợp mắt thì gọi đại, chứ có biết tiếng biết tăm gì đâu mà đọc. Nhưng đến khi người phục vụ mang thực đơn ra, Đường Tư Kỳ suýt chút bật cười thành tiếng. Không chỉ phiên dịch ra tiếng Anh mà còn có cả tiếng Trung đi kèm.

Từ Thiên Ngưng cũng cười đến là vui vẻ: “Đi du lịch thế này thì sướng quá, chẳng còn phải sợ gì hết. Ban đầu chị cứ lo vốn tiếng Anh ít ỏi của mình không đủ dùng. Ấy vậy mà không ngờ ở đây cửa hàng tiện lợi thì chấp nhận thanh toán Alipay, nhà hàng để thực đơn tiếng Trung. Thái Lan tâm lý quá, tạo điều kiện hết mức thế này bảo sao khách du lịch không kéo tới ầm ầm.”

“Mẹ, con muốn ăn cơm chiên trái dứa!” Lạc Tuấn Bảo nhanh chóng chọn xong bữa tối cho mình.

“Ừ, để mẹ gọi cho con”, nhưng đến lượt mình thì Từ Thiên Ngưng nhìn tới nhìn lui không quyết định được

“Tư Kỳ, trước khi qua đây em có tìm hiểu rồi đúng không, hay là em chọn hai ba món đi rồi mình ăn chung?”

Đường Tư Kỳ vui vẻ đón lấy quyển thực đơn. Cô chọn một phần cà ri cua, một phần súp tom yum và một đĩa rau muống xào tỏi.

Đây toàn là những món được diễn đàn du lịch khuyên nhất định phải thử khi đến Thái Lan.

Cuối cùng, Đường Tư Kỳ gọi thêm ba ly sinh tố hoa quả.

Thái Lan được biết đến là vương quốc trái cây nhiệt đới với nhiều chủng loại đa dạng gieo trồng quanh năm và thật là thiếu sót nếu tới đây rồi mà không thưởng thức những cốc sinh tố tươi ngon bổ dưỡng, tốt cho sức khoẻ.

Trong đó món kinh điển nhất gọi tên sinh tố xoài.

Công thức kỳ thực rất đơn giản, chỉ là hoa quả tươi xay nhuyễn cùng đá. Những hút vào một cái ta nói nó tê tái tâm hồn.

Tại sao à? Thứ nhất là do hoa quả Thái Lan ngon sẵn nên xay sinh tố lại càng ngon. Thứ hai là do thời tiết nóng nực quá, được uống miếng sinh tố mát lạnh rất đã khát chứ sao.

Nhiều du khách bình chọn sinh tố xoài nhất nên Đường Tư Kỳ cũng gọi một cốc uống thử.

Cảm nhận đầu tiên, kết cấu vô cùng mềm mịn, không quá đặc cũng không quá loãng. Hương xoài nồng đậm đặc trưng, nhanh chóng lấp đầy khoang miệng. Và cuối cùng là cái vị ngọt sắc tự nhiên pha chút chua nhẹ đã chính thức đánh gục Đường Tư Kỳ.

Chết tiệt, cô phải lòng nó mất rồi!

Thức uống ra trước rồi tới món mặn. Không bao lâu sau, đồ ăn được bưng lên. Đường Tư Kỳ múc một muỗng canh tom yum thưởng thức trước.

Thấy bảo canh tom yum rất có ý nghĩa trong văn hoá ẩm thực của người Thái Lan, nó giống như món lẩu đối với người dân Trùng Khánh vậy.

Đang lơ đãng vừa ăn vừa nói chuyện, Đường Tư Kỳ bị giật mình bởi hai vị chua cay cùng lúc đánh úp vị giác.

Cô chảy cả nước mắt, không nghĩ canh tom yum lại chua tới vậy, cấp độ cay cũng không phải dạng vừa đâu. Thế này mà những người ăn cay yếu chưa chắc đã chịu nổi.

Muỗng đầu tiên rõ ràng không được trơn tru mượt mà lắm thế nhưng kỳ lạ sao cô lại muốn ăn tiếp muỗng thứ hai.

Lần này cô không vừa ăn vừa nói nữa, mà tập trung cảm nhận kỹ hơn. Ngoài hai vị chua cay nổi bật dễ nhận biết nhất thì ở tầng dưới là sự kết hợp độc đáo và phức tạp giữa vị béo của nước cốt dừa, ngọt từ tôm tươi, nấm, rau củ, hương thơm tươi mát sảng khoái của lá chanh, sả, gừng tươi…tất cả hoà quyện mang lại một trải nghiệm vị giác độc đáo đầy mê hoặc cho thực khách.

Đường Tư Kỳ phát hiện, món canh này chan cơm ăn cũng rất hợp.

Kế tiếp là tới rau muống xào tỏi. Cái này thì quá quen thuộc rồi, ở nhà ăn suốt. Cô gọi để phòng trường hợp mấy món lạ khó ăn quá thì vẫn còn có cái nuốt được.

Vốn chỉ là một phương án chữa cháy, nhưng nào ngờ nó ngon không tưởng.

Tỏi ớt giã dập nhuyễn, phi thơm. Rau muống hơi khác chút so với rau quê mình, cọng bự lá nhiều, ăn vừa lạ vừa quen. Nói chung khá ngon miệng và đưa cơm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận