Chu Du Cùng Hệ Thống

Chương 447 - Tinh tế

Chương 447 - Tinh tế

Editor: Tựa Thủy Lưu Niên

Chương 447: Tinh tế

“Khung cảnh ở tại sân bay thì phải. Mạnh dạn đoán Tiểu Kỳ đang vẽ lại ngày đầu tiên khi mới đặt chân tới Sri Lanka.”

Lượng người truy cập từ từ gia tăng. Ngoảnh đi ngoảnh lại đã hơn một nghìn và con số vẫn đang tiếp tục nhảy lên theo tốc độ chia sẻ của mọi người.

Tuy nhiên nó nhích khá chậm, mãi mới được 5000 và đang có chiều hướng chững lại. Với cái đà này thì chưa chắc kết thúc phiên live đã được chục ngàn chứ đừng nói là trăm ngàn mắt xem.

Đúng lúc này từ xa một anh chàng với thân hình sáu múi gợi cảm trong chiếc quần bơi đỏ rực bước tới.

Vì ống kính bắt góc thấp nên mọi người không thấy rõ mặt mà chỉ nghe được giọng nói:

“Tiểu Kỳ à, thuốc muỗi của cô xịn phết, eo với mông tôi mịn đẹp lại rồi nè, hê hê!”

Ôi cái giọng sao nghe quen thế nhỉ, chẳng lẽ là…Sở Hy Văn?

Hahahaha! Cái người để mình trần chỉ mặc độc một chiếc quần đùi đỏ là diễn viên Sở Hy Văn thật sao?

Nhưng vừa rồi anh ta nói cái gì cơ?

Eo với mông mịn đẹp lại rồi?

Là sao?

Có biến 1 phát là cộng đồng mạng hào hứng hẳn. Khung chat nhảy liên hồi.

Đường Tư Kỳ phản ứng không kịp, cây bút trên tay chợt khựng: “Này, tôi đang livestream.”

Nhưng Sở Hy Văn hồn nhiên chẳng để ý vì anh chàng đã bị thu hút vào bức vẽ trên máy hình. Anh ghé sát lại gần.

Hôm nay đi bơi nên Sở Hy Văn không trét cả đống keo lên đầu. Tóc để tự nhiên, có vài sợi loà xoà trước trán nhưng ngược lại mang đến cảm giác phóng khoáng tươi trẻ tràn ngập hơi thở nam tính.

“Ủa, đây chẳng phải là hai bọn mình sao. Tôi vẫn còn nhớ lần đầu tiên mình gặp nhau là ở cửa sân bay, đúng không, đúng hai đứa mình rồi, haha”

Dây thần kinh hai bên thái dương Đường Tư Kỳ giật tăng tăng, cô nghiến răng ra hiệu: “Sở Hy Văn! Tôi đang livestream, cậu đứng chắn ống kính của tôi rồi.”

Lúc này Sở Hy Văn mới giật mình nhận ra, anh cuống cuồng nhảy ra phía sau điện thoại.

Đường Tư Kỳ liếc qua phần bình luận. Toàn thấy Haha là haha.

Cô âm thầm mặc niệm. Thôi xong, tiêu nữa rồi!

Ấy thế mà Sở Hy Văn vẫn chưa chịu dừng, anh rướn cổ nói vào bằng giọng gió

“Này Tư Kỳ, cô livestream có mở loa không? Có nghe thấy tiếng tôi nói chuyện không?”

Cộng đồng mạng ào ào trả lời thay

“Không không, chúng tôi chẳng nghe thấy gì cả.”

“Không mở loa đâu, cứ nói tự nhiên đi Tiểu Sở.”

“Ha ha ha ha ha, tuy rằng rất hâm mộ anh nhưng em phải nói thật với anh rằng chúng em tuyệt đối không nghe thấy anh nói gì hết, thật đấy!”

Tự nhiên ai cũng thành diễn viên, không hẹn mà rất đồng lòng nhất trí.

Sở Hy Văn ảo não ôm đầu: “Rồi xong, thế là nhân dân cả nước đều biết diễn viên Sở Hy Văn bị muỗi cắn mông, không cẩn thận lát nữa lại lên hot search cho coi, haizzz.”

Ban nãy thấy Tiểu Kỳ nhất thời vui quá, cứ mải cười tít cả mắt đâm ra anh chẳng để ý đến cái giá điện thoại dựng góc phía sau.

Sở Hy Văn nhanh chóng điều chỉnh trạng thái tâm lý. Dù sao cũng đã từng lên hot search mua vui cho bàn dân thiên hạ rồi, một lần cũng vậy mà hai lần cũng thế. Với cả giờ mình đang ở nước ngoài, lão quản lý cũng không thể chạy sang tận đây đập mình được, cùng lắm là nghe chửi vài câu là xong thôi.

Từ đó trở đi, Sở Hy Văn ngoan ngoãn đứng một bên xem Đường Tư Kỳ vẽ, không lên tiếng cũng không le ve trước ống kính nữa.

Quan Sát một hồi anh phát hiện góc quay không thấy rõ gương mặt cũng như thao tác vẽ của Đường Tư Kỳ. Mà cộng đồng mạng thì đang yêu cầu muốn nhìn rõ tay, thế là Sở Hy Văn khẽ xoay chân máy, cân chỉnh lại góc độ, tập trung lấy nét về phía tay Đường Tư Kỳ nhiều hơn. Nhưng như vậy lại vô tình để lọt nửa sườn mặt bên trái của cô vào ống kính.

“Ôi 10 điểm tinh tế cho Sở Hy Văn!”

“Good job Tiểu Sở! Giờ thì thoả lòng fan hâm mộ rồi chứ nãy giờ chỉ được nhìn màn hình, chẳng thấy Tiểu Kỳ đâu cả.”

“Quá trình vẽ tranh đúng là rất quan trọng nhưng với một người ‘nhan khống’ như tui thì nhan sắc vẫn luôn là ưu tiên hàng đầu. Sườn mặt Tiểu Kỳ đẹp quá, chữ L xương quai hàm phải nói là hoàn mỹ!”

“Tui thì thuộc phe ‘tay khống’ huhu nãy giờ không nhìn thấy tay bả ruột gan tui cứ quặn hết cả lên.”

Đường Tư Kỳ chỉ tập trung vẽ mà không biết rằng từ lúc Sở Hy Văn đi vào lượng người xem tăng chóng mặt. Mục tiêu 10.000 lượt truy cập đã hoàn thành và đang nhích dần tới con số 60.000.

Phác thảo xong khung cảnh, Đường Tư Kỳ chuyển sang phác hoạ nhân vật.

Cô lấy hình tượng chính mình.

Cái này đơn giản thôi, vì hình tượng Kỳ Kỳ đã được xây dựng và xuyên suốt trong loạt tranh Tiểu Kỳ du ký trước đó rồi. Giờ chỉ cần vẽ thêm em Mèo Ú màu lam cõng sau lưng nữa là xong.

Quen tay nên Đường Tư Kỳ vẽ rất nhanh, chỉ vài nét là nên hình nên dạng. Tiếp theo, cô chuyển sang phác hoạ nhân vật nam lấy hình mẫu từ Sở Hy Văn.

Lúc này cô mới để ý hoá ra anh chàng đứng đây nãy giờ. Mọi ngày đi tới đâu ồn ào tới đấy, sao tự nhiên hôm nay lại im ắng thế. Đường Tư Kỳ tò mò ngoái đầu nhìn liền giật mình phát hiện trong lúc cô không chú ý anh chàng đã kê thêm một tấm bảng nhỏ dưới giá đỡ, nâng góc máy lên cao giúp lấy được cả màn hình máy tính lẫn bảng vẽ điện tử.

Đường Tư Kỳ: “…”

Không ngờ Sở Hy Văn cũng tinh tế, để ý những tiểu tiết nhỏ nhặt.

Càng không ngờ hơn Sở Hy Văn bưng tới một ly nước, đặt trước mặt Đường Tư Kỳ, sau đó lùi ra sau, duy trì khoảng cách nhất định, đảm bảo không để lọt vào ống kính.

Đường Tư Kỳ tiếp tục vẽ. Dưới ngòi bút của cô, từng chi tiết dần lộ diện, rất tỉ mỉ và rõ nét, từ dáng dấp, phong thái cho tới quần áo, khuôn mặt và cuối cùng là kiểu tóc.

“Wào wàoo wàooo đỉnh thật, thao tác nhanh như nước chảy mây trôi, bảo sao năng suất đi tới đâu là có tranh tới đó!”

“Nhìn đã con mắt thật chứ, hôm nay đúng là mãn nhãn.”

“Không biết lần sau Tiểu Kỳ có livestream vẽ tranh nữa không nhỉ, mình muốn xem tiếp cảm giác xem hoài không biết chán ý, bánh cuốn dã man.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận