Chu Du Cùng Hệ Thống

Chương 136 - Làm một được hai

Chương 136 - Làm một được hai

Editor: Tựa Thuỷ Lưu Niên

Chương 136: Làm một được hai

Mọi người nhanh chóng diễn tập thử một lượt. Đường Tư Kỳ không xuất hiện nhiều, lời thoại cũng tương đối ít, chủ yếu đi bên cạnh Bạch Nương Tử, trêu chọc vài câu vui vui, thể hiện tình cảm chị em thân thiết, thế thôi.

Nhìn chung mọi việc diễn ra tương đối thuận lợi, cậu bạn đóng vai Hứa Tiên cũng cơ bản tìm được cảm giác diễn. Dưới sự hướng dẫn tận tình của mọi người, cậu ấy đã lột tả được vẻ yếu đuối thư sinh cùng niềm vui tân hôn của chàng Hứa Tiên.

Pháp Hải giả bộ ôm ngực than trời: “Hừ, đáng lẽ tôi không nên dạy cho ông mới phải, ông sẽ cạnh tranh với tôi trong dàn lưu lượng tiểu sinh (1) mất thôi.”

Hứa Tiên gãi đầu cười ngượng ngùng, còn chưa kịp nói gì thì điện thoại reo inh ỏi. Vốn định phớt lờ cho qua luôn nhưng hai chữ “mẹ yêu” nhấp nháy trên màn hình khiến cậu chàng không dám chậm trễ, vội vã nhấn nút nhận điện

“Alo mẹ, con nghe.”

“Hôm nay mẹ có chút việc nên về trễ, tý con về sớm nấu cơm nhé.”

…..

…..

“Gì? Đi lên núi Tử Kim với mẹ á? Mai? Mai con bận rồi.”

“Mẹ, mẹ muốn ăn rau dại thì ra chợ hoặc trong siêu thị thiếu gì. Việc gì phải lên núi đào cho cực thân.”

Thanh âm phát ra từ cuộc điện thoại càng lúc càng lớn, mấy người Đường Tư Kỳ đang cười hô hố tự động im phăng phắc, hệt như lũ học sinh trốn học đi chơi bị phụ huynh bắt quả tang tại trận.

Chỉ tội nghiệp cho chàng Hứa Tiên, bả vai cậu ấy sụp xuống, giọng nói cũng bé dần rồi chuyển sang lụng bụng, chứng tỏ công cuộc phản kháng đang đi về hướng thất bại

“Rau dại thì mùa xuân mới có. Giờ là đầu hạ rồi, lấy đâu ra cho mẹ đào…”

Biết là mình lỡ lời, sau khi nói xong, cậu chàng tự giác đẩy điện thoại ra thật xa.

Y như rằng, đầu dây bên kia truyền tới một tràng pháo nổ liên thanh, sức công phá còn mạnh hơn đại bác.

Cúp điện thoại, gương mặt điển trai giờ méo xẹo hơn đưa đám: “Ngày mai chắc tớ không tham gia với mấu cậu được rồi. Tớ phải đi với mẹ lên núi đào rau dại.”

Đào rau dại? Đường Tư Kỳ đần ra, là làm gì?

Bạch Nương Tử học đại học ở Nam Kinh nên đã từng nghe qua một số hoạt động yêu thích của dân bản địa. Cô mừng rỡ hỏi: “Cậu là người Nam Kinh?”

Hứa Tiên gật đầu xác nhận.

Bạch Nương Tử nói tiếp: “Thế sắp xếp như này đi, ngày mai bọn tớ cùng lên núi Tử Kim giúp mẹ cậu đào rau dại. Nhiều người làm tốc độ sẽ mau hơn. Đào xong là chúng mình có thể đi tới chùa Kê Minh như kế hoạch ban đầu.”

Hứa Tiên ngập ngừng: “Làm vậy có phiền mọi người quá không?”

Bạch Nương Tử quay sang hỏi Đường Tư Kỳ: “Tiểu Thanh, cậu không vấn đề chứ?”

“Không vấn đề, tớ cũng muốn đi xem đào rau dại trên núi là như thế nào”, Đường Tư Kỳ gật đầu ngay không chút do dự.

Hứa Tiên thở dài bất lực: “Tháng sáu rồi, rau dại ở đâu ra mà đào cơ chứ. Mẹ tớ thì cứ khăng khăng khẳng định năm nay mùa hè tới muộn, thời tiết mát mẻ, mưa nhiều rau dại sẽ xanh tốt. Còn nói rau mua ngoài chợ không ngon, không non, không có giá trị dinh dưỡng bằng chính tay mình tự đào. Lý lẽ của các mẹ, nhiều lúc thật không sao hiểu nổi.”

Pháp Hải vỗ vỗ vai ra chiều cảm thông sâu sắc: “Sang hè rồi mà mẹ tôi còn đang chuẩn bị may thêm quần thu đông cho tôi kia kìa. Thôi không sao, cứ ngoan ngoãn phục tùng mệnh lệnh là được. Tôi đi với ông. Đào một chốc là xong ngay chứ gì.”

Ở Chiêm Viên, bọn họ diễn lại cảnh Hứa Tiên suýt chút phát hiện yêu quái trong hoa viên nhà mình. May thay Tiểu Thanh nhanh trí, đã biến con yêu quái thành ghế đá hòng che mắt ông anh rể người phàm.

Cẩn thận hơn, bọn họ còn tìm người quản lý mượn một chiếc ghế tròn kiểu cổ để làm đạo cụ.

Lúc này thời gian đã muộn, cũng sắp tới giờ đóng cửa rồi nhưng thấy nhóm bạn trẻ lao động nghệ thuật nghiêm túc nên người quản lý rất nhiệt tình phối hợp. Không những tìm cho ra một chiếc ghế phù hợp mà còn cho phép bọn họ thoải mái đi lại, tự do quay chụp.

Diễn xong phân cảnh, Hứa Tiên có vẽ vẫn chưa ưng cái bụng cho lắm: “Này các cậu, tớ cứ thấy thiếu thiếu cái gì ấy. Nếu mà chèn thêm hiệu ứng kiểu phép thuật chíu chíu nữa thì hoàn mỹ hơn.”

Nói rồi lại quay sang Pháp Hải - người không có suất diễn nên phụ trách làm chân quay phim chạy vặt: “Tối về ông gửi File video cho tôi, để tôi chèn thêm hiệu ứng cho.”

Pháp Hải kinh ngạc: “Ông biết làm?”

Hứa Tiên nhún nhún vai: “Tôi làm bên hậu kỳ điện ảnh. “Tân Thanh Xà-Bạch Xà” sản xuất từ thời Napoleon nên kỹ xảo khá đơn giản, không quá khó làm.”

Chả riêng gì Pháp Hải, tất cả những người có mặt ở đây đều mắt chữ A miệng chữ O. Không ngờ trên đường túm đại một người mà lại ăn may vớ trúng nhân tài.

Xong việc, cả nhóm hẹn thời gian cùng địa điểm gặp mặt ngày mai rồi rời khỏi Chiêm Viên.

Riêng Đường Tư Kỳ vẫn nán lại một lúc, tranh thủ chút thời gian ít ỏi còn sót lại để đi dạo khuôn viên cảnh vườn.

Nếu cô nhớ không lầm trong số những tài liệu cô đã tra cứu thì có một người tên Từ Đạt là tướng quân nối tiếng nhà Minh, cũng là cánh tay phải đắc lực phò tá Chu Nguyên Chương gây dựng giang sơn. Trong thời kỳ khai quốc, Từ Đạt lập được rất nhiều chiến công hiển hách nhưng lại không hề kiêu căng ngạo mạn, công cao hơn chủ như nhiều tướng lĩnh khác vì thế rất được Chu Nguyên Chương trọng dụng. Ba người con gái của Từ Đạt lần lượt được đưa vào cung tuyển tú và đều được phong danh hiệu Vương Phi. Trải qua bao phong vân biến hoá của lịch sử, có thể nói Từ Đạt là vị tướng quân có quyền uy và địa vị cao quý nhất, được hưởng vinh hoa phú quý đời đời kiếp kiếp.

Tính ra Chiêm Viên đúng là do hoàng đế ban thưởng nhưng suy cho cùng vẫn là tài sản riêng thuộc về Từ Đạt, không biết hệ thống có chấp nhận không đây. Thôi kệ cứ Check-in đại đi, đằng nào cũng mất công tới tận đây rồi

[ Chúc mừng người chơi đã thành công diễn lại phân đoạn “Tiểu Thanh lừa gạt Hứa Tiên, giúp Bạch Nương Tử che giấu bí mật”. Xếp hạng: A. Khen thưởng: +24 giờ sinh mệnh, +500 đồng vàng.]

[ Chúc mừng người chơi đã Check-in thành công địa danh Chiêm Viên. Xếp hạng: A. Khen thưởng: +1 viên kim cương, +500 đồng vàng, +24 giờ sinh mệnh.

Tiến độ hoàn thành nhiệm vụ: 12/N.]

Ok, fine! Vậy là vẫn chưa xong!

Đường Tư Kỳ chán chả buồn than, nhẹ nhàng chấp nhận số phận.

Nhưng mà trong cái rủi cũng có cái may, đến một chỗ mà thực hiện được hai nhiệm vụ.

Như vậy là nhiệm vụ chủ đề thứ nhất cô đã hoàn thành được ba trên năm, chỉ cần tìm thêm hai địa điểm nữa, diễn thêm hai phân đoạn nữa là xong rồi.

Hôm nay vào vai Tiểu Thanh, diễn cùng toàn những người trong nghề đâm ra mọi việc khá dễ dàng và suôn sẻ.

Mai đến Chùa Kê Minh, hy vọng cũng sẽ thuận lợi trôi chảy như vậy. À, tí thì quên, trước đó còn phải leo núi Tử Kim, giúp mẹ chàng Hứa Tiêu đào rau dại nữa.

Nghe Bạch Nương Tử bảo, đào rau dại là tập tục truyền thống của người dân địa phương, chắc hẳn sẽ rất vui cho xem. Tự nhiên thấy háo hức nôn nao ghê!

===

Chú thích: (1)Lưu lượng tiểu sinh là cụm từ đặc biệt dành riêng cho những nam minh tinh sở hữu lượng fan hâm mộ hùng hậu

Bạn cần đăng nhập để bình luận