Chu Du Cùng Hệ Thống

Chương 507 - Nhóc con, biết khó mà rút lui đi!

Chương 507 - Nhóc con, biết khó mà rút lui đi!

Editor: Tựa Thuỷ Lưu Niên

Chương 507: Nhóc con, biết khó mà rút lui đi!

Đường Tư Kỳ: [Tôi leo đỉnh thành công rồi, tôi còn nhận được giấy chứng nhận chinh phục đỉnh Uhuru Peak nữa nè.]

Cô chụp tờ giấy chứng nhận khoe Sở Hy Văn.

Sở Hy Văn sửng sốt vô cùng.

Trên thực tế anh không hiểu lầm, mà anh biết rất rõ là đằng khác. Bởi lẽ lúc nghe Đường Tư Kỳ nói hôm sau sẽ leo đỉnh, Sở Hy Văn liền lên mạng tìm đọc thông tin. Anh đọc rất nhiều bài chia sẻ của những người đi trước, thậm chí tính toán cung đường kết hợp phân tích thể lực của Đường Tư Kỳ, cuối cùng anh đưa ra kết luận Tư Kỳ chỉ có thể đi được tới Stella Point. Thậm chí thuận lợi lên tới đó đã là cả một sự may mắn rồi.

Rất nhiều người mới lên tới lưng chừng núi đã phải leo xuống. Say độ cao kinh khủng lắm, nào phải chuyện giỡn chơi.

Ấy thế mà Đường Tư Kỳ lên tận đỉnh cao nhất. Việc này nằm ngoài sự tưởng tượng của anh.

Nhìn tấm bằng chứng nhận đề tên cô, tâm tình Sở Hy Văn phức tạp muôn phần.

Thứ nhất là tán thưởng và khâm phục nghị lực phi thường của Đường Tư Kỳ. Thứ hai là nuối tiếc, một chuyến đi đẹp và ý nghĩa như vậy mà anh lại không thể tham gia, không thể vui chung niềm vui chiến thắng cùng cô.

Cuối cùng anh cũng chỉ có thể ngồi đây ôm tiếc nuối mà thôi.

Mặc dù hôm nay anh đóng máy nhưng sau đó còn rất nhiều công việc khác tỷ như hậu kỳ, ghép thoại, chỉnh sửa này nọ rồi còn phải đi tuyên truyền quảng bá phim.

Bên cạnh đó, anh Liêu còn nhận thêm mấy cái hợp đồng quảng cáo. Nói chung ngày tháng trước mắt kín bưng, không một khoảng trống.

Đường Tư Kỳ: [Sao thế? Sao tự dưng không nói gì nữa?]

Sở Hy Văn: [huhu đang bận khóc, khóc vì hâm mộ Kỳ quá, tôi cũng muốn đi…]

Đường Tư Kỳ: [ Haha anh lo tập trung đóng phim đi, đừng cả ngày chỉ nghĩ tới chuyện đi chơi.]

Sở Hy Văn: [Hehe tôi quay xong rồi, hôm nay vừa đóng máy.]

Đường Tư Kỳ: [Wow lợi hại vậy sao, chúc mừng chúc mừng nhớ.]

Sở Hy Văn gửi cho Đường Tư Kỳ mấy đoạn phim ngắn do trợ lý quay lại lúc ở phim trường.

Chỉ là đoạn ngắn mấy chục giây, chưa cắt nối biên tập chỉnh sửa hiệu ứng ấy vậy mà Đường Tư Kỳ vẫn cảm nhận được thần thái cùng uy dũng của nhân vật đại tướng quân do Sở Hy Văn thủ vai.

Đường Tư Kỳ gật gù cảm khái. Lúc trước đi chơi chỉ toàn thấy anh ấy bắng nhắng ngố tồ, hơn nữa thân thiết quá đâm ra cũng có phần xem nhẹ anh chàng. Không nghĩ kỹ thuật diễn lại tốt tới vậy, một giây khi ánh mắt đằng đằng sát khí của đại tướng quân lia qua Đường Tư Kỳ thực sự nổi da gà. Còn mấy khúc làm hề thì cười không nhặt được mồm.

Xem ra anh là một diễn viên rất có triển vọng trong tương lai.

Cô xuất ngoại đi châu Phi, anh bắt đầu khai máy phim truyền hình. Cô bước lên đỉnh núi cao nhất châu Phi, anh hoàn công đóng máy.

Thật là trùng hợp.

Tuy nhiên vẫn là hai quỹ đạo song song, không có điểm cắt.

Có lẽ không bao lâu sau, khi phim ra mắt Sở Hy Văn sẽ nổi tiếng, sẽ có nhiều fans hơn và đóng nhiều bộ phim chất lượng hơn.

Còn cô sẽ đi tới càng nhiều chân trời mới, mở ra tất cả bản đồ trên thế giới.

Và họ sẽ vẫn làm bạn, vẫn hỏi thăm nhau như thế này. Vậy là tốt rồi~

Đường Tư Kỳ: [Vui quá, tôi rất thích xem phim truyền hình, nào phim chiếu nhất định sẽ ủng hộ anh.]

Sở Hy Văn: [Haha, Kỳ luôn biết cách ủng hộ tôi.]

Hai người trò chuyện thêm một lúc, sau đó Đường Tư Kỳ mở máy tính chuẩn bị phát sóng trực tiếp. Cô đã chọn sẵn bối cảnh rồi, cô thuê một căn phòng khách sạn có cửa sổ hướng thẳng ra dãy núi Kilimanjaro.

Ngọn núi này cho cô rất nhiều cung bậc cảm xúc. Tận khi xuống núi rồi mà tâm tình cô vẫn chưa thể bình tĩnh lại. Thế nên cô nôn nóng muốn vẽ thật nhanh, chuyển hoá những cảm xúc ấy vào trong tác phẩm.

Khỏi phải nói, các fans là những người vui nhất. Không chỉ đợi được idol báo bình an mà hôm nay còn vừa được ngắm núi Kilimanjaro vừa được xem idol vẽ.

Bao lâu rồi không được xem trực tiếp Tư Kỳ vẽ nhỉ?!

“Ôi lâu lắm rồi ý, từ hồi ở Sri Lanka thì phải~~”

“Xin chào Tiểu Kỳ, hôm nay được xem đầu live, vui quá, hihi”

“Ôi, cảnh phía trước mặt chị Kỳ là gì thế? Có phải dãy Kilimanjaro không?”

“Chị Kỳ đỉnh vãi, trèo lên tận đỉnh cao nhất của Kilimanjaro, thực sự quá tuyệt vời!”

“Đỉnh này cao vãi chưởng luôn, làm sao chị leo được vậy?”

“Err sao Trông núi này quen mắt thế nhỉ, hình như đã nhìn thấy ở đây rồi thì phải?”

“Xin chào bạn, tôi chính là cô bé yêu thích khoa học Tiểu Khả Ái. Bạn băn khoăn không biết mình đã nhìn thấy ngọn núi này ở đâu? Để Tiểu Khả Ái trả lời cho bạn nhé. Hình ảnh ngọn núi chính là cảnh mở đầu của bộ phim hoạt hình nổi tiếng Disney

“Không biết cảm giác lên đỉnh Kilimanjaro sẽ là một trải nghiệm như thế nào nhỉ?!”

Đường Tư Kỳ miệt mài vẽ, các fan nhiệt tình thảo luận. Rất mau đã có bạn phát hiện

“Ôi mọi người nhìn kìa, Tư Kỳ đang khắc hoạ lại thời điểm bọn họ leo tới đỉnh núi.”

“Wow cảnh tượng hoành tráng quá.”

“Hình như trong bức tranh trông Tư Kỳ rất mệt mỏi thì phải?”

“Hoá ra có nhiều người khuân vác đi theo như vậy.”

“Leo lên đỉnh núi đâu phải chuyện dễ ăn. Nhìn thấy tấm bằng kia không, chính là bằng chứng nhận chinh phục đỉnh núi thành công đấy.”

“Ôi hoá ra lên tới đỉnh núi có thể nhìn thấy tuyết.”

“Lúc xem video trên Weibo đã thấy đẹp chấn động rồi, giờ nhìn tranh Tư Kỳ vẽ lại càng cảm động. Biết vẽ tranh tốt thật đấy, có thể truyền tải được đầy đủ và hoàn chỉnh câu chuyện cũng như cảm xúc của mình.”

Trong khi mọi người rôm rả bình luận thì tài khoản [mong một lần gặp em] lặng lẽ tung quà.

Ban đầu chỉ có một mình anh ta tặng, sau vì hiệu ứng đám đông, rất nhiều người làm theo.

Người có nhiều tiền tặng quà to, ít tiền hơn thì quà bé. Thậm chí có vài em học sinh không có điều kiện thì gửi quà miễn phí. Nói chung trên màn hình, bóng bay, hoa hồng, cầu vồng, gấu bông, xe tăng đại bác thi nhau bay loạn xạ.

Chú Đường Duệ Thanh ngồi xem live rung đùi cười phớ lớ. Con gái chăm chỉ làm việc phục vụ fan như vậy thì làm gì có thời gian mà yêu với chẳng đương. Nhóc con, biết khó mà rút lui đi!

Bạn cần đăng nhập để bình luận