Chu Du Cùng Hệ Thống

Chương 455 - Làm trò cười

Chương 455 - Làm trò cười

Editor: Tựa Thuỷ Lưu Niên

Chương 455: Làm trò cười

Sở Hy Văn ngồi bên cạnh xem đến ngây người. Bức ban nãy mặc dù Đường Tư Kỳ vẽ anh rất ngố nhưng fan thích nên anh cũng vui.

Tuy nhiên không thể ngờ sang đến bức sau chẳng những Đường Tư Kỳ để anh làm nhân vật trung tâm mà còn trong tạo hình vô cùng điển trai.

Hơn nữa ngoại trừ vui mừng, Sở Hy Văn còn cực kỳ cảm động, như có một làn gió ấm áp khẽ lay động nơi sâu thẳm trái tim anh.

Vốn dĩ anh vào bếp mục đích là để cứu đói mọi người chứ không có ý làm màu hay tạo nét gì hết. Hơn nữa khoảnh khắc ấy chỉ thoáng qua, hoàn toàn không phải điểm nhấn của cuộc hành trình vậy mà vẫn được Đường Tư Kỳ dùng phương pháp đặc biệt lưu giữ lại. Chắc hẳn cô ấy đã sớm khắc sâu trong đầu? Với cả trong lòng cô ấy anh đẹp trai tới vậy sao?

Sở Hy Văn tự đặt câu hỏi rồi ngay sau đó tự trả lời luôn. Thì đúng là anh đẹp trai thật mà!

Riêng về khoản nhan sắc anh tự tin số hai không ai dám đứng thứ nhất.

Và không nằm ngoài dự đoán, không khí trong phòng live lúc này đang cực kỳ sôi sục.

Sở Hy Văn đẹp trai, không ai bàn cãi. Nhưng điều đáng nói là dưới ngòi bút của Đường Tư Kỳ, Sở Hy Văn mang dáng vẻ cùng phong cách khác hoàn toàn đám “tiểu thịt tươi” cùng thời. Tạo ra sự đặc biệt không trộn lẫn, thế nên càng khiến các fan nữ gào thét điên cuồng

“AAAAAAAA, Sở Hy Văn đẹp điên!”

“Tiểu Kỳ vẽ đỉnh vãi~~”

“Trước kia thấy Sở Hy Văn cũng bình thường, na ná hàng tá nam diễn viên trẻ khác. Nhưng sau khi xem xong bức hoạ này tôi đã thay đổi suy nghĩ. Phải công nhận góc nghiêng của Sở Hy Văn cuốn hút thật. Thế này mà mặc thêm bộ sari vào nữa thì cứ phải gọi là đỉnh cao!”

“Hahahah đang định vào khen thì nhìn thấy quả bình luận cười không chịu được :)))))”

“Hahahah người ta đã quên đi rồi bà còn đào lên nữa, đồ ác độc. Nhưng kể mà mặc sari rồi đứng bếp chắc càng tuyệt vời hơn nhỉ :))))”

“Rồi xong thể nào tí cũng lên hot search lần nữa cho xem kkkk”

“Khó thế cũng nghĩ ra được, tôi cười muốn tắc thở kkkkk”

“Một bức vẽ đẹp vậy mà mấy bà nói một hồi thành trò cười luôn. Tôi chỉ muốn bình luận một câu “TIỂU KỲ VẼ RẤT CỪ! SỞ HY VĂN RẤT ĐẸP TRAI!”

Sở Hy Văn không ngờ mình bị đem ra làm trò đùa, tức tối thở phì phì. Nhưng đọc mấy bình luận khen thì vẫn sướng như thường.

Còn ai có thể khiến Đường Tư Kỳ vẽ ra bức chân dung hoàn mỹ tới vậy?

Hừ hừ còn có thể là ai ngoài Sở Hy Văn anh ra?!

Giờ này còn học hành cái gì nữa, Sở Hy Văn vất luôn quyển kịch bản xuống, lon ton chạy đi bưng trà rót nước cho đại hoạ sĩ.

Đường Tư Kỳ một khi đã tiến vào trạng thái tập trung thì không để ý tới thời gian. Cô vẽ liên tục suốt một buổi chiều, thẳng tới khi trời chạng vạng mới ngẩng đầu dậy, cũng là lúc bức hoạ hoàn thành.

Nhưng chưa hết, cô còn vẽ thêm hai bức nữa, nối thành một câu chuyện đáng yêu trong phòng bếp.

Một bức tả cảnh Tiểu Phàm giờ điện thoại lên muốn chụp lại cảnh nam thần nấu bếp liền bị Sở Hy Văn giơ tay ngăn cản cùng vẻ mặt hết sức cool ngầu: “không được chụp, tôi không muốn lưu lại hình ảnh không đẹp.”

Bức tiếp theo chính là lúc chị Trân ân cần đưa tạp dề nhưng cũng bị Sở Hy Văn cự tuyệt với lý do sợ làm tổn hại hình tượng idol.

Riết rồi không biết xem live vẽ tranh hay xem hài kịch mà khung bình luận toàn ha ha ho ho. Nhất là lúc nhìn tới hai bức cuối, tưởng chừng khung chat nổ tung. Mọi người thi nhau phóng to biểu tượng thể hiện mình cười to hơn.

Thời gian cũng đã muộn, ngày mai còn phải đi sớm nên Đường Tư Kỳ tạm biệt mọi người kết thúc livestream.

Cô đứng dậy lắc nhẹ một cái, cổ cùng cánh tay đồng loạt kêu rắc rắc. Cô xoay đầu bất thình lình chạm phải khuôn mặt đờ đẫn của Sở Hy Văn đang đứng bất động bên cạnh.

Đường Tư Kỳ sợ chết khiếp: “Ôi mẹ ơi giật cả mình, cậu làm cái gì thế?”

Sở Hy Văn chỉ chỉ màn hình máy tính: “Cái này…”

Đường Tư Kỳ nhìn theo. Trên màn hình đang hiển thị hai bức tranh cuối: “Phốc, haha. Hôm nay thực sự rất nhập tâm, đột nhiên cảm thấy bức đặc tả chân dung cậu quá đẹp, nếu lồng ghép thêm câu chuyện vào nữa thì hình tượng sẽ càng chân thực và sống động hơn.”

“….” Sở Hy Văn không nói gì, chỉ nhàn nhạt bảo: “Cô ngồi xuống nghỉ ngơi uống hớp nước này.”

Đường Tư Kỳ cảm thấy có chút băn khoăn. Dầu gì Sở Hy Văn cũng là một diễn viên thần tượng, cô lại đem công khai những câu chuyện hài hước bên lề khiến người ta không vui cũng là điều dễ hiểu thôi.

Đường Tư Kỳ nhấp ngụm nước thấm giọng đồng thời suy nghĩ xem nên nói thế nào

“Thực ra…khán giả vẫn thích cậu, tôi chỉ…”

Nhưng cô còn chưa nói hết câu phần vai đã bị hai bàn tay to khoẻ nắm lấy, bắt đầu xoa bóp dọc xuống hai bên bắp tay. Cơn đau ập đến bất thình lình làm Đường Tư Kỳ bất chợt quên mất mình đang định nói gì.

Sở Hy Văn xoa bóp nhịp nhàng, mạnh nhẹ luân phiên khiến Đường Tư Kỳ có đau nhưng cũng thực thoải mái.

“Vừa rồi cô cứ cúi đầu vẽ, giữ nguyên một tư thế quá lâu khiến máu huyết không thông. Nếu không lập tức khơi thông về lâu về dài phần xương cổ sẽ dễ xảy ra vấn đề. Sau này nếu có livetream vẽ tranh cũng nên chú ý thời gian, đừng ngồi lâu như vậy.”

Sở Hy Văn miệng nói nhưng tay vẫn di chuyển không ngừng. Anh hơi dùng lực một chút, xương sống Đường Tư Kỳ kêu lục cục.

Cô la oai oái kêu đau. Nhưng không thể phủ nhận sau khi được Sở Hy Văn giúp giãn gân cốt phần cổ và bả vai của cô nhẹ đi rất nhiều.

“Cảm…cảm ơn..” Đường Tư Kỳ có chút chột dạ nói lời cảm ơn.

Sở Hy Văn nhếch mép cười: “Tư Kỳ vẽ tôi đẹp lắm. Sau này trình độ sẽ càng tăng tiến hơn. Tôi có cảm giác sau hôm nay rất nhiều fan của tôi sẽ thoát fan chuyển sang hâm mộ Tư Kỳ mất.”

“Phốc” Đường Tư Kỳ bị chọc cười “không có chuyện đó đâu, anh suy nghĩ nhiều rồi.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận