Chu Du Cùng Hệ Thống

Chương 498 - Kilimanjaro

Chương 498 - Kilimanjaro

Editor: Tựa Thuỷ Lưu Niên

Chương 498: Kilimanjaro

Trong lúc cả nhóm vui chơi ở Kenya, Từ An đã chủ động liên hệ trước với các công ty du lịch tại Tanzania để sắp xếp, lên lịch trình đảm bảo mọi chuyện diễn ra thuận lợi nhất có thể. Vì Tanzania chính là mục tiêu quan trọng nhất của Từ An.

Tối hôm qua, ngay khi Sở Tĩnh gật đầu đồng ý tham gia, Từ An liền sơ lược cho cô bé những điều cần lưu ý trong chuyến hành trình kế tiếp, từ cường độ hoạt động, sức chịu đựng và cả chi phí.

Cũng may Sở Tĩnh không phải kiểu con gái yếu ớt, thường ngày cũng hay vận động thể chất. Về phần kinh tế lại càng không thành vấn đề với cô bé.

Một khi đã như vậy thì còn phải suy nghĩ gì nữa, lên đường thôi anh em!

Và thử thách tiếp theo chính là chinh phục đỉnh Kilimanjaro, ngọn núi nổi tiếng đã từng xuất hiện trong bộ phim hoạt hình kinh điển

Thú thực thì Đường Tư Kỳ không mấy mặn mà cho lắm. Trước đây cô mới chỉ leo núi một lần, còn là đi cùng đoàn. Hoàn toàn không có kinh nghiệm leo tự túc thế nên cô không tin tưởng mình có khả năng thực hiện thử thách hóc búa này.

Rất may trong đoàn có Từ An là nam giới lại xốc vác, nhiệt tình. Anh tìm hiểu cặn kẽ rồi về phổ cập kiến thức cho ba cô gái. Núi Kilimanjaro có nhiều đỉnh và nhiều sự lựa chọn. Muốn leo lên đỉnh cao nhất ngắm nhìn khung cảnh tuyệt vời nhất thì phải trải qua cung đường khó khăn gian khổ và chi phí cũng không hề rẻ. Bên cạnh đó có nhiều hạng mục dễ thở hơn mang tính giải trí trải nghiệm với những cung đường bằng phẳng nhẹ nhàng, chi phí ít nhưng đổi lại điểm đích là những đỉnh núi tầm thấp, khung cảnh bình thường, tầm nhìn hạn chế.

Đường Tư Kỳ âm thầm cân nhắc. Tuy cô không phải dạng cơ bắp nhưng cô có sức bền. Đi bộ đường trường và leo dốc thoai thoải hẳn không thành vấn đề. Hơn nữa ngoài Từ An ra thì Dịch Đồng và Sở Tĩnh thể trạng cũng ngang ngang cô. Chắc không tới nỗi cô kéo chân sau làm ảnh hưởng tới cả đoàn. Nghĩ vậy, Đường Tư Kỳ gật đầu chấp nhận cùng mọi người khiêu chiến hạng mục cao nhất chinh phục đỉnh Kilimanjaro.

Đằng nào tới cũng đã tới rồi, thử chưa chắc đã được nhưng nếu không thử nhất định sẽ hối tiếc.

Núi Kilimanjaro là ngọn núi cao nhất châu Phi và cao thứ 4 trong số 7 đỉnh núi cao nhất theo từng châu lục trên thế giới.

Thế nhưng chiều cao ấn tượng ấy chưa phải là cái khiến bàn dân thiên hạ trầm trồ. Điều mà hàng ngàn năm qua loài người vẫn chưa tìm được lời giải đáp chính là tại sao nó nằm ngay gần xích đạo, vị trí nóng bỏng nhất trái đất nhưng quanh năm suốt tháng băng tuyết phủ trắng xoá.

Và hình ảnh chóp núi phủ tuyết giữa hoang mạc hạn hán chính là biểu tượng đặc trưng của Kilimanjaro.

Song điều thần kỳ chưa dừng lại. Ngoài đội mũ băng liên tục 11.700 năm thì Kilimanjaro còn là một núi lửa tầng đang hoạt động.

Băng và lửa cùng tồn tại song song làm cho Kilimanjaro tràn ngập vẻ đẹp thần bí cùng sức hấp dẫn trí mạng, thu hút những nhà leo núi những người ưa thích phiêu lưu mạo hiểm từ khắp nơi trên thế giới đổ về.

Và Từ An là một trong số đó. Anh có kinh nghiệm leo núi phong phú. Ở trong nước, Từ An đã thành công chinh phục núi Tứ Cô Nương cao 6.250m và Bạch Mã Tuyết Sơn cao 3.800m . Ở nước ngoài, anh cũng thường xuyên tham gia nhiều hoạt động trekking cùng đội nhóm chuyên nghiệp.

Vậy mà anh lại chưa một lần có cơ hội cùng bạn gái leo núi. Kỳ này tới châu Phi, Từ An muốn cùng nắm tay người con gái mình yêu, đứng trên đỉnh cao nhất ngắm nhìn thế giới. Ngoài ra còn có thêm hai bạn nữ nữa vậy nên dọc đường đi Từ An nói rất ít, không phải anh kiệm lời mà vì đang bận rộn cho công tác chuẩn bị.

Trước khi xuất phát, mọi người ra chợ mua sắm một ít đồ đạc cần thiết.

Trong khi ba người kia tất bật chọn lựa thì Đường Tư Kỳ thảnh thơi hai tay đút túi quần, đi xem chơi thôi.

Dịch Đồng rất lấy làm lạ: “Chị không mua gì à?”

Đường Tư Kỳ cười đáp: “Chị mang theo đủ cả rồi.”

“Đủ cả? Đồ thể thao thoáng khí khô nhanh, áo khoác chống nước, giày leo núi, găng tay các thứ, chị đều mang theo hết?”

Đường Tư Kỳ mỉm cười gật đầu: “găng tay bảo vệ, mũ che nắng, gậy leo núi, miếng đệm đầu gối đều có cả.”

Tất cả những thứ này cô đã mua ở Vũ Hán trước ngày bay. Ngoài ra còn có cả túi ngủ, các loại thuốc và dụng cụ sơ cứu khẩn cấp. Lúc đó thấy cái gì là mua đại với tâm lý phòng hờ thôi chứ cô hoàn toàn không nghĩ tới chuyện mình sẽ leo núi Kilimanjaro, may quá gặp cặp đôi Từ An Dịch Đồng cho nên chúng mới có đất dụng võ.

Dịch Đồng lè lưỡi: “Hoá ra chị đã chuẩn bị sẵn tinh thần leo núi từ ở nhà. Còn em sang tới đây rồi mới hạ được quyết tâm.”

Đi quanh chợ một vòng, Đường Tư Kỳ sực nhớ phải mua theo vài bọc chocolate. Theo kinh nghiệm từ chuyến đi Tây Tạng lần trước, chocolate là thực phẩm bổ sung đường và nhiệt lượng cho cơ thể nhanh nhất.

Chuẩn bị hết thảy ổn thoả, bốn anh chị em hành quân kéo Vali ra sân bay. Chờ đáp đất lần nữa, tất cả đã tới lãnh thổ Tanzania.

Bởi vì leo núi Kilimanjaro là mục tiêu trọng điểm nên họ chọn đáp xuống sân bay gần núi thay vì sân bay trung tâm.

Xuống sân bay đã có hướng dẫn viên đợi sẵn. Anh ấy chở bốn người về khách sạn nghỉ ngơi dưỡng sức để sáng mai bắt đầu hành trình leo núi.

Sáng sớm hôm sau, đội hình leo núi tập hợp, gồm bốn người Đường Tư Kỳ và 12 anh trai lực lưỡng đi theo làm nhiệm vụ khuân vác đồ. Tất cả đều do công ty du lịch bố trí.

Đầu tiên, xe di chuyển tới khu chợ địa phương mua các nguyên liệu nấu ăn. Nhóm khuân vác sẽ kiêm luôn cả công việc này.

Mua Bán xong, xe chạy thẳng tới chân núi. Tại đây cả đoàn vấp phải trở ngại đầu tiên là kiểm tra hành lý. Ban quản lý khu du lịch núi Kilimanjaro đưa ra những quy định vô cùng khắt khe.

Mỗi một người leo núi phải đi cùng ít nhất 3 người khuân vác. Và mỗi người khuân vác chỉ được cõng tối đa 20kg hành lý, không được phép nặng hơn dù chỉ 100gram.

Mà khổ nỗi chuyến hành trình dài lại đầy rẫy khó khăn nên lo lắng thái quá là điều khó tránh. Ngay cả Từ An, một người dạn dày kinh nghiệm cũng bị quá ký. May thay bên Đường Tư Kỳ hãn còn dư nhiều nên người khuân vác của cô đã hỗ trợ khiêng giúp cặp đôi một ít đồ.

Dịch Đồng lo lắng hỏi: “Tư Kỳ chị thực sự ổn chứ? Sao đồ đạc của chị ít vậy, chẳng phải chị bảo đã chuẩn bị đủ rồi sao. Nếu có thiếu gì thì nói em nhá, em đưa đồ của em cho chị.”

Sở Tĩnh cũng bảo: “Em mua nhiều lắm, cần gì cũng có thể dùng chung với em này.”

Đường Tư Kỳ cười xoà: “Không sao, chị mang nhiều lắm, mọi người không cần lo cho chị.”

Đồ quan trọng cô để hết trong Ú Mập này, chút ít hành lý kia chỉ là che mắt thiên hạ thôi.

Bao nhiêu đồ đạc nặng nhọc đã có người phụ trách, bốn bọn họ chỉ đeo chiếc ba lô gọn nhẹ, bên trong đựng vài món đồ cá nhân cần dùng để thuận lợi cho việc di chuyển.

Bạn cần đăng nhập để bình luận