Chu Du Cùng Hệ Thống

Chương 449 - Công năng Thần Bút

Chương 449 - Công năng Thần Bút

Editor: Tựa Thủy Lưu Niên

Chương 449: Công năng Thần Bút

Đường Tư Kỳ cười: “À phải rồi chị bảo này, chị mới mở được công năng Thần Bút, nhà em còn thiếu thứ gì để chị vẽ ra cho.”

Tiểu Bạch sửng sốt miệng mồm há hốc. Mới đấy mà cô chủ đã chơi đến giai đoạn công năng Thần Bút rồi hả? Thật không thể tin được.

Tiểu Bạch kích động đỏ bừng mặt: “AAA cô chủ đỉnh quá!!! Nếu được thì em muốn có thêm một gian phòng kho chứa đồ. Cô chủ biết sao không, gần đây em đang tập tành trồng rau đấy, em muốn thử trồng một ít rau dưa cây trái hoa màu theo mùa vụ, thế nên có rất nhiều nông cụ, phân bón rồi hạt giống hoa màu cần chỗ để. Thật ra trong nhà vẫn còn rộng chỗ nhưng em sợ đi ra đi vào bẩn nhà. Nếu có thể cô chủ vẽ cho em một cái nhà kho thì tốt quá.”

Quá đơn giản, Đường Tư Kỳ nhanh chóng mở Bluetooth kết nối bảng vẽ điện tử với điện thoại, ngay lập tức giao diện hệ thống được phóng to trên màn hình bảng vẽ.

Đồng thời cùng lúc ấy, đồng hồ đếm ngược sáu mươi phút cũng xuất hiện trên góc phải màn hình.

Đường Tư Kỳ nghiêm túc căn chỉnh kích thước, dựng cột nhà xà nhà tường bao cân bằng vuông vức, đảm bảo cho ra một căn phòng vững chãi chắc chắn để Tiểu Bạch làm nơi chứa đồ.

Mà nếu đã là phòng kho chứa đồ thì một tầng đương nhiên không đủ vì sàn nhà sát đất dễ bị ẩm ướt mối mọt. Nghĩ vậy, Đường Tư Kỳ thuận tay lên luôn tầng hai rồi vẽ thêm cả cầu thang giúp Tiểu Bạch leo lên leo xuống cho thuận tiện.

Sau đó mở cửa sổ đón ánh sáng, lợp ngói cho phần gác mái thêm xinh. Nhìn bên ngoài y hệt kiến trúc căn nhà phố hai tầng lầu.

Cuối cùng đổ xi măng phần nền là hoàn thành.

Tiểu Bạch cũng chăm chú theo dõi toàn bộ quá trình. Cứ chốc chốc lại reo lên bày tỏ sự vui thích

“Oa, ngói đỏ, đúng đúng đúng, em thích ngói đỏ. À nếu tiện tay chị vẽ luôn cho em một ít nông cụ thì càng tốt.”

Cái này hơi khó vì Đường Tư Kỳ không biết nhiều loại nông cụ. Nhưng không sao, cô mở máy tính, chọn tra cứu bằng hình ảnh rồi dựa vào đó vẽ theo.

Cuối cùng còn thừa một ít thời gian, Đường Tư Kỳ chợt nảy ra sáng kiến, cô nhanh tay vẽ một nàng mèo Tam thể, một anh chó chăn cừu và một chú trâu, ngay cả ách cày và dây chão cũng được vẽ rất chi tiết.

Loáng cái đã hết một tiếng đồng hồ.

Đường Tư Kỳ dừng bút, nhìn ngắm tổng thể tác phẩm.

[Cảm ơn người chơi. Giờ là thời gian cho quản lý viên tuyển chọn.]

Là sao? Ô thế là chỉ được chọn một thôi à? Làm phí công cô kỳ cụi vẽ nãy giờ bao nhiêu là thứ, cứ tưởng em ấy sẽ được lấy hết chứ. Khổ thân thằng bé!

Đường Tư Kỳ tội nghiệp nhìn cậu em vẫn hồn nhiên cười toe toét.

Tiểu Bạch hào hứng vươn tay kéo mô hình nhà kho từ trên không trung, đặt xuống vị trí mà cậu đã nhắm sẵn. Rồi lần lượt tới từng món nông cụ.

Khi nhìn thấy chú trâu to khoẻ trên vai đeo ách cày, ánh mắt Tiểu Bạch vụt qua tia kinh ngạc rồi nhanh chóng chuyển sang vui mừng. Cậu chàng không cần suy nghĩ, lập tức kéo chú trâu xuống đất.

Ồ, phía sau còn có cả một em chó chăn cừu trông rất dũng mãnh oai vệ nữa chứ. Này là sợ cậu ở một mình cô đơn sao? Cô chủ tâm lý và ấm áp quá!

Tiểu Bạch cũng không do dự, kéo luôn con chó xuống, rồi háo hức tiếp tục lật tay.

Ôi trời ở đâu ra bé mèo con xinh yêu thế này.

Toàn thân nó trắng muốt điểm chút vàng cam trên đầu và chòm lông đuôi, nhìn kiêu sa và xinh đẹp cực kỳ.

Meoww meoww meoww, cậu muốn, muốn tất!

Tiểu Bạch hai mắt hấp háy, miệng cười toe toét, kéo lia lịa tất cả những thứ xuất hiện trong tầm mắt. Cuối cùng, cậu nhấn nút [OK], kết thúc tuyển chọn.

Lúc này Đường Tư Kỳ mới vỡ lẽ, hoá ra “tuyển chọn” tức là Tiểu Bạch được quyền chọn những món mình thích và loại những thứ không thích, đương nhiên vẫn có thể chọn tất và Tiểu Bạch đã lấy hết không chừa thứ gì.

Sau khi chọn xong, Tiểu Bạch nôn nóng lao ra khỏi cổng, chạy ào ra cánh đồng phía trước nhà. Quả nhiên, ở chỗ bãi đất trống đã mọc lên một căn nhà kho cao to kiên cố.

Tiểu Bạch mở toang cửa, chạy vào bên trong, xoay vòng tròn ngắm nghía rồi nhảy lên cầu thang, tò mò đi theo đường xoắn ốc lên tầng.

Tầng gác mai tuy không cao nhưng có thể cất những món đồ ít dùng lên đây cho gọn.

Cậu chàng lại vòng xuống tầng dưới. Sàn được đổ xi măng láng bóng sạch sẽ. Dàn kệ để đồ chạy quanh tường cao đụng trần nhà. Bên cạnh cửa sổ là bộ bàn ghế mây đơn giản để cậu có thể ngồi đó nghỉ ngơi thư giãn sau những giờ lao động mệt nhọc.

Ôi cô chủ chu đáo quá, suy nghĩ cho cậu thật nhiều. Ngay lúc Tiểu Bạch đang xúc động rơm rớm nước mắt thì phía sau bất chợt vang lên tiếng chó sủa mèo kêu dồn dập

“Meow..w..w..”

“Gâu gâu!!!”

Tiểu Bạch giật mình chạy ra xem có chuyện gì, mới phát hiện bên cạnh nhà kho xuất hiện thêm một cái chuồng có vách ngăn ở giữa.

1 bên chắc là chuồng trâu vì Tiểu Bạch thấy có máng thức ăn, bên trong chứa đầy cỏ khô.

Còn chuồng bên kia…ôi một con chó đốm trắng đen đang không ngừng ngoắc ngoắc cái đuôi như muốn nói xin chào với Tiểu Bạch.

Tiểu Bạch vui đến rối rít tay chân, vội chạy vào tháo dây cho con chó. Nháy mắt, nó phóng vụt đi mất dạng rồi vài giây sau lại như tên bắn lao ầm vào lòng Tiểu Bạch, trên miệng ngậm theo một cục bông trắng trắng cam cam.

Tiểu Bạch ngờ ngợ xoè tay, con chó liền há miệng thả cục bông vào giữa lòng bàn tay cậu.

Ôi chính là chú mèo vừa nãy cậu chọn đây mà.

Mèo con nhỏ xíu, nằm cuộn tròn trên tay Tiểu Bạch, hai mắt mở to, run run sợ hãi.

“Ôi cô chủ ơi, cô vẽ mèo con và chó con xinh quá, em thích lắm lắm, em cám ơn cô chủ nhiều nha.”

Nhìn hình ảnh Tiểu Bạch hạnh phúc ôm ấp mèo con, dưới chân chó con quấn quýt chạy lăng xăng, Đường Tư Kỳ bất giác nhoẻn miệng cười. Từ giờ Tiểu Bạch có bạn chơi chung rồi nhé. Thêm chú trâu to khoẻ kia nữa, công việc đồng áng chắc sẽ bớt nặng nhọc hơn phần nào.

Bạn cần đăng nhập để bình luận