Chu Du Cùng Hệ Thống

Chương 180 - Thu nhập cao

Chương 180 - Thu nhập cao

Editor: Tựa Thuỷ Lưu Niên

Chương 180: Thu nhập cao

Hoàn thành xong đơn quán ăn, Đường Tư Kỳ khẩn trương quay lại với nhiệm vụ của mình. Cô đều đặn cập nhật hành trình tới người hâm mộ thông qua các bức tranh sống động, đầy màu sắc. Đồng thời cũng không quên đơn băng dính decor đã nhận trước đó, cô cũng đảm bảo giao bản thảo đúng hẹn.

Ban đầu vị khách Trang Chu kỵ ngư truy hồ điệp chỉ đăng ký 30 bức mỹ thực, nhưng cuối cùng vì thích quá nên đã lấy hẳn 40 bức. Ngay cả series động vật bao gồm tranh về cá koi, gấu trúc và bầy khỉ Nga Mi sơn cũng bán được hết. Như vậy là kết thúc cuộc hành trình khám phá Tứ Xuyên kéo dài một tháng, Đường Tư Kỳ đút túi hơn chục ngàn nhẹ tênh.

Đây là tháng có thu nhập cao nhất của cô từ trước đến giờ. Kể mà cứ đều đều như này thì chả mấy mà giàu, nhỉ?!

Hoàn thành trạm Tứ Xuyên, Đường Tư Kỳ theo kế hoạch hướng tới điểm đến kế tiếp, đó chính là thành phố Tây An, để tiếp tục hành trình chinh phục nhiệm vụ chủ đề “Lục Đại Cố Đô”.

Tuy nhiên trước khi rời đi, Đường Tư Kỳ không quên mua theo một phần Hoàng thịt gà nổi tiếng từ thời phong kiến.

Đây là đặc sản chính cống Lạc Sơn, đến Lạc Sơn mà chưa nếm thử Hoàng thịt gà thì coi như chuyến đi không vẹn toàn mĩ mãn. Song vì nó thuộc dạng món nguội, chỉ bán mang về, không phục vụ ngồi ăn tại chỗ thế nên dù đã dừng chân ở Lạc Sơn khá lâu nhưng Đường Tư Kỳ vẫn chưa tiện mua ăn.

Thật ra ở Quảng Đông cũng rất nổi tiếng với món gà luộc, đến nỗi được đặt tên riêng là Gà luộc Quảng Đông - Bai Que Ji hay “gà cắt trắng”. Tuy nhiên gà luộc Quảng Đông và gà luộc Lạc Sơn có xuất phát điểm hoàn toàn khác nhau.

Nghe nói, ở Lạc Sơn muốn ăn gà luộc ngon nhất thì phải tới khu Ngũ Thông Kiều. Nhưng do xe khởi hành đi Tây An quá sớm, Đường Tư Kỳ không kịp chạy tới Ngũ Thông Kiều, cũng may ở ngay Trương Công Kiều cũng có một quán chính tông. Đường Tư Kỳ liền mua một phần xách lên xe định bụng sẽ ăn dọc đường cho đỡ đói.

Hoàng thịt gà bán cả con hoặc bán từng bộ phận, khách có thể chọn mua cánh hoặc đùi. Đùi thì giá cả cao hơn nhưng tất nhiên là ngon hơn cánh.

Cô chủ quán như một nữ cao thủ chặt gà điêu luyện, nhát nào nhát nấy dứt khoát cho ra những miếng gà vuông vức đều chằn chặn. Chặt xong thịt thì quay ra pha nước sốt, một muỗng sa tế óng dầu, thêm một thìa nước luộc gà vàng ươm, cuối cùng thêm chút gia vị muối tiêu nữa là xong. Không hề cầu kỳ kiểu cách, chỉ đơn giản vậy thôi mà Đường Tư Kỳ phải nuốt nước miếng mấy lần.

Xách lên xe, cô không thể chờ được nữa, trực tiếp mở hộp ra nếm thử một miếng xem mùi vị thế nào.

Wow, ngon tuyệt trần, khiến Đường Tư Kỳ chỉ muốn nhảy xuống khỏi xe, ở lại đây luôn, không đi đâu nữa.

Miếng này liên tiếp miếng kia, thực sự không thể dừng lại được.

Thịt gà vừa chín tới, mềm, ngọt, chặt không bị nát. Da gà săn chắc, vàng óng, không hề nứt hay dai. Và quan trọng nhất là vẫn giữ nguyên được vị thịt gà đặc trương, không bị át mùi bởi các gia vị đi kèm, mà ngược lại còn bổ trợ lẫn nhau làm tôn lên hương vị của món ăn.

Một điều mà Đường Tư Kỳ thích nhất ở món này và món gà xiên nhúng là chúng đều được rắc một lớp mè trắng bên trên.

Mỗi miếng thịt đều được bao bọc trong vị sa tế cay nồng cùng hương mè bùi béo.

Dĩ nhiên với đô của Đường Tư Kỳ thì sa tế không quá cay, vừa đủ để cho cô có thể thoải mái thưởng thức vị ngon trên từng miếng ăn.

Vốn dĩ cô chỉ định nếm thử một miếng xem mùi vị ra sao thôi rồi cất đi để dành ăn từ từ. Bởi lẽ quãng đường từ Lạc Sơn đến Tây An mất bốn giờ đồng hồ lận.

Nhưng hỡi ơi…xe mới di chuyển chưa đầy một tiếng, hộp thịt gà đã hết veo, chỉ còn dư lại chút nước sốt dính dưới đáy hộp.

Được rồi, lần sau nhất định quay lại.

Lau miệng, lau tay sạch sẽ, Đường Tư Kỳ rút di động ra làm nhiệm vụ quen thuộc

[ Chúc mừng người chơi đã hoàn thành nhiệm vụ Check-in đặc sản Tứ Xuyên.

Bảo khố: 48.057 đồng.

Thọ mệnh: 808 giờ. ]

[ Hệ thống tiến hành hoàn lại chi phí ăn uống trong quá trình người chơi làm nhiệm vụ. Tổng chi phí: 3000 nhân dân tệ. ]

[ China Construction Bank: Ngày 3 tháng 8. TK (**6666): +3000.00¥. Số dư khả dụng: 2625400.00¥ ]

Ôi trời, là thật này. Hệ thống quả nhiên tuân thủ lời hứa, trừ tiền phòng ở thì toàn bộ chi phí ăn uống đi lại đều được hoàn đủ.

Còn nhớ lúc khởi hành từ Thượng Hải, số dư tài khoản của cô chỉ có mười lăm ngàn. Ấy vậy mà sau một tháng ngao du Tứ Xuyên, nó đã nở ra hai mươi sáu ngàn. Đã vậy còn được thưởng thức quá trời đồ ăn ngon nữa chứ. Tính thế nào thì lần công tác này cũng là cô lời to rồi!

Chưa dừng lại ở đó, tổng số vàng trong bảo khố cũng tăng lên bốn mươi tám ngàn, khoảng cách tiến tới tấm thẻ “huỷ bỏ giới hạn sinh mệnh” đang ngày một gần. Chỉ cần hai ngàn vàng nữa thôi là cô nắm được nó trong tay rồi.

Hai ngàn vàng, ít ấy mà, chờ tới Tây An, mở ra bản đồ mới, tiếp nhận nhiệm vụ mới thì chẳng mấy mà kiếm đủ.

Bất chợt, trong đầu Đường Tư Kỳ loé lên ý tưởng

“Nếu tôi không huỷ bỏ giới hạn sinh mệnh mà cứ tiếp tục làm nhiệm vụ tích thêm thời gian thì có phải thọ mệnh của tôi sẽ kéo dài thêm không?”

[ Rất tiếc, ‘Dịch vụ giới hạn sinh mạng’ không có chức năng gia tăng thọ mệnh vốn có của người chơi. ]

Đường Tư Kỳ….

Tức là không thể tăng thêm, chỉ có trừ bớt. Cái chức năng gì mà đáng sợ vậy trời!

Thôi kệ đi, sợ hãi không giải quyết được vấn đề. Giờ phải tập trung cố gắng tích đủ năm trăm ngàn vàng để huỷ bỏ nó càng sớm càng tốt.

Thời gian còn lại trên xe, Đường Tư Kỳ nhàn rỗi lướt trang cá nhân của mấy cô bạn.

Tiểu Vũ vẫn đang rong ruổi ở khu vực phía Bắc tỉnh Tứ Xuyên. Cô ấy đã đi qua rất nhiều danh lam thắng cảnh tuyệt mỹ như Cửu Trại Câu (1), Hoàng Long (2), thảo nguyên Nhược Nhĩ Cái (3), Mã Nhĩ Khang (4), Sắc Đạt (5).

Cảnh sắc những nơi ấy thơ mộng lãng mạn, núi non hùng vĩ tráng lệ khiến chỉ nhìn qua ảnh chụp thôi cũng cảm thấy bị ngộp thở, bị mê hoặc trước cái đẹp quá mức kinh diễm.

Chả thế mà ở Trung Quốc có câu “Hoàng Sơn quy lai bất khán sơn, Cửu Trại quy lai bất khán thuỷ”, đại ý rằng nếu đã từng tới núi Hoàng Sơn ở tỉnh An Huy thì sẽ không còn cần đến thăm bất cứ ngọn núi nào nữa và nếu đã đặt chân tới Cửu Trại Câu thì cũng không muốn ngắm thêm một hồ nước nào khác. Chỉ một câu này thôi cũng đã phần nào mường tượng được Cửu Trại Câu đẹp đến nhường nào.

===

Chú thích:

(1)Cửu Trại Câu -九寨溝: là khu bảo tồn thiên nhiên, vườn quốc gia thuộc châu tự trị dân tộc Khương, dân tộc Tạng a Bá, phía Bắc tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc. Là một thung lũng dài chạy từ bắc xuống nam được hình thành trên vùng núi đá vôi trầm tích. Cửu Trại Câu được UNESCO công nhận là Di sản thế giới vào năm 1992, khu dự trữ sinh quyển thế giới năm 1997. Nó được xếp là Cảnh quan được bảo vệ (Loại V) trong hệ thống phân loại khu bảo tồn của IUCN.

(2)Hoàng Long - 黄龙: là một danh lam thắng cảnh và di tích tự nhiên nằm tại khe núi Hoàng Long thuộc huyện Tùng Pha, châu A Bá, phía Bắc tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc.

(3)Thảo Nguyên Nhược Nhĩ Cái -若尔盖草原- Zoige (Ruoergai) hay còn có tên gọi khác là “ốc đảo xanh trên cao nguyên” nằm ở tỉnh Aba, Tứ Xuyên.

(4)Mã Nhĩ Khang-马尔康, là thủ phủ của châu tự trị A Bá, Tứ Xuyên, Trung Quốc.

(5)Sắc Đạt -色达县, là một huyện thuộc Châu tự trị dân tộc Tạng Cam Tư, Tứ Xuyên, Trung Quốc.

Bạn cần đăng nhập để bình luận