Chu Du Cùng Hệ Thống

Chương 98 - Bùng nổ

Chương 98 - Bùng nổ

Editor: Tựa Thuỷ Lưu Niên

Chương 98: Bùng nổ

Thế là hai cô gái cầm máy ảnh đi săn cảnh đẹp, nhưng giữa trưa rồi mà vẫn chưa thấy Đường Tư Kỳ í ới gì. Cam Cam sốt ruột quá, bèn gọi điện thoại về hỏi anh Trương thì mới hay Đường Tư Kỳ vẫn ngồi yên một chỗ từ sáng tới giờ chưa nhúc nhích. Thế là Cam Cam liền lên mạng đặt một phần cơm bao gồm cả canh và thức ăn mặn, gửi về địa chỉ hostel. Tới khi anh Trương gửi lại một đoạn video ngắn, xác nhận Đường Tư Kỳ đã ăn hết thì Cam Cam và Cơm Cháy mới yên tâm tiếp tục đi chơi.

Trong khi ấy, Đường Tư Kỳ vẫn đang chìm đắm vào thế giới hội hoạ của riêng mình. Tác phẩm thứ hai cô sáng tác có tiêu đề “Vọng Nguyệt”, miêu tả ba địa danh ngắm trăng đặc sắc nhất Hàng Châu, đó là đá Nguyệt Nham, hồ Thu Nguyệt và Tam Đàm Ấn Nguyệt.

Trọng tâm của bức tranh là hình ảnh Hoàng Hậu và Hoàng Thượng đứng ở mái đình đối diện đá Nguyệt Nham, một người cầm đèn Khổng Minh, một người châm lửa, chuẩn bị thả lên trời. Ánh trăng như dát vàng lên bóng họ, lãng mạn và tình tứ.

Còn nhân vật Tiểu Kỳ hoá thân thành một cô cung nữ xinh đẹp, tay bưng khay đồ ăn đứng lẫn vào giữa đám hạ nhân.

Bức tranh thứ ba vẽ về Cánh đồng bát quái. Ở đây, Tiểu Kỳ lại khoác lên mình bộ trang phục thái giám, quần xắn tới gối, lội xuống ruộng tịch điền cần mẫn gặt lúa dưới cái nắng chói chang như thiêu như đốt. Còn Hoàng Đế Tống Cao Tông thì đang nhàn nhã ngồi thưởng trà dưới tán lều râm mát dựng cách đó không xa.

……

Cứ như vậy, lần lượt tám bức hoạ ra đời. Tới bức cuối cùng, Đường Tư Kỳ dồn hết tâm huyết và công sức để tái hiện lại thành Lâm An trong không khí nô nức, rộn rã của ngày hội Nguyên Tiêu.

Tại sao lại là hội nguyên tiêu, vì Đường Tư Kỳ tìm hiểu được vào thời cổ đại, Tết Nguyên Tiêu cũng được xem là Lễ Tình Nhân. Đêm hôm ấy, các nam thanh nữ tú sẽ dập dìu đi trảy hội, tham gia giải đố trúng đèn, đối thơ hay chơi đá cầu. Hai bên đường, có không ít những gánh tạp kỹ biểu diễn ảo thuật, nhào lộn, đi cà kheo hoặc múa lửa. Rồi có cả những quầy hàng rong, bán kẹo đường vàng óng hay những cây kẹo hồ lô đỏ bóng đầy bắt mắt và hấp dẫn.

Người lớn trẻ nhỏ xúng xính áo hoa, chìm đắm trong khung cảnh náo nhiệt, vui tươi đậm chất lễ hội.

Tất nhiên, không thể thiếu vắng sự xuất hiện của nhân vật Tiểu Kỳ bé nhỏ. Lần này, Tiểu Kỳ vào vai một người bán hàng rong, cụ thể là bán bánh Định Thắng.

Vẽ nhân vật đứng sau quầy bánh giữa phố chợ đông đúc, Đường Tư Kỳ phảng phất cảm thấy như chính mình đã xuyên về thời đại Nam Tống, cùng chung vui không khí hân hoan, rộn ràng với người dân nơi đó.

Ở rìa ngoài bức tranh, Đường Tư Kỳ không quên vẽ thêm một thi nhân mặc khách đang ngồi trên yên ngựa, yên tĩnh nhìn về phía phố chợ ồn ào. Bên hông ngựa có treo một lá cờ bay phần phật trong gió nhưng tinh mắt vẫn có thể nhìn rõ bài thơ cổ bằng mực đen nổi bật trên nền lụa trắng: “Non lại tầng non lầu lại lầu, Tây Hồ múa hát sớm đêm thâu. Say trăng say gió người mê mẩn, phong cảnh Hàng Châu tưởng Biện Châu” (1)

Đây là bài thơ “Đề Lâm An Để”, nó ra đời khi thi nhân Lâm Thăng tình cờ đi ngang qua Hàng Châu, nhìn thấy cảnh Lâm An phồn vinh thịnh thế, ông bèn cảm khái hạ bút viết vài dòng. Trước là miêu tả khái quát sự giàu có trù phú của vùng đất Hàng Châu. Sau là tiếng chuông cảnh tỉnh cho triều đình Nam Tống, nếu cứ hèn nhát, chỉ lo mua vui hưởng lạc, chìm đắm trong ca múa, sống yên một bề, không chịu lo thống nhất giang sơn, khôi phục đất nước thì sớm muộn gì Hàng Châu sẽ là một Biện Châu thứ hai, triều đình Nam Tống sẽ lại bước vào vết xe đổ của Bắc Tống, một lần nữa rơi vào tay địch.

Bên cạnh đó, thi nhân Lâm Thăng cũng mạnh mẽ lên án Hoàng đế Tống Cao Tông vì mê mẩn cảnh sắc Hàng Châu mà quên lãng trọng trách trên vai, phớt lờ đại nghiệp.

Hoàn thành xong bức Tết Nguyên Tiêu cũng là kết thúc chuỗi mười bức tranh về cố đô Lâm An.

Mỗi một bức đăng lên mạng, Đường Tư Kỳ đều đính kèm một bài giới thiệu cực kỳ tỷ mỉ chi tiết cũng như miêu tả rõ cảm xúc của mình khi đặt chân tới nơi đó.

Ngay khi đang viết bài thứ năm thì hệ thống Lữ Hành gửi thông báo đến nói rằng bốn bức đầu tiên đã tiếp cận được hơn bốn ngàn người.

Đường Tư Kỳ dừng tay, sửng sốt không dám tin vào mắt mình.

Trời đất, nhanh tới vậy sao???

Cô lật đật mở diễn đàn lên kiểm tra, thì đúng thật, ở bên dưới mỗi bức tranh đều có số lượng tương tác rất khủng, hình sau nhiều hơn hình trước và mỗi lần thoát ra vào lại thì lượt likes, lượt bình luận đều tăng lên chóng mặt và dường như chưa có dấu hiệu dừng lại.

Tính huống này chưa từng xảy ra trước đó, nó khiến Đường Tư Kỳ thực sự bất ngờ và choáng ngợp.

[ Xin chúc mừng bạn! Hệ thống tiến hành xét duyệt và xác nhận bài Review của bạn đạt được lượng phản hồi tích cực vậy nên bài đăng sẽ được đặc cách ghim lên trang chủ trong vòng 24 giờ đồng hồ. Đây là một tín hiệu đáng mừng. Mong bạn tiếp tục cố gắng và phát huy hơn nữa! ]

Ban nãy cứ mải đọc bình luận mà không để ý bài viết của cô được đẩy lên trang chủ lại còn chình ình ngay vị trí trên cùng nữa chứ. Đường Tư Kỳ sướng nhảy cẫng!

Hèn gì lượt xem lại tăng nhanh đến vậy, vị trí tiếp cận quá tốt và quá nổi bật. Người ta thì phải bỏ tiền ra mua quảng cáo, còn mình thì không dưng nhặt được món hời, đã vậy phải tranh thủ cơ hội mới được.

Đường Tư Kỳ suy nghĩ giây lát rồi quyết định sửa lại phần giới thiệu cá nhân trên diễn đàn hội hoa: Ma mới trình làng, nhận vẽ theo yêu cầu, mọi chi tiết liên hệ qua Weibo “Kỳ Kỳ chiêm ngưỡng Thế Giới”.

Cẩn thận hơn, cô đính luôn tài khoản Weibo của mình phòng hờ có người không tìm được hoặc tìm nhầm.

Xong xuôi, cô lại quay về phần việc còn đang dang dở, tiếp tục viết nốt năm bài Review rồi đăng lên mạng.

Thật không ngờ, bộ tranh “Cố đô Lâm An” đã tạo nên một cơn địa chấn. Cư dân mạng ào vào bình luận nhiều đến độ đơ cả máy.

Điều này cũng dễ hiểu thôi, bởi Hàng Châu, Ôn Châu, Thượng Hải đã được xuất hiện dưới nhiều ngòi bút của các hoạ sĩ tài ba. Nhưng cố đô Lâm An thì lần đầu tiên xuất hiện trước mắt mọi người theo phong cách này, một phong cách rất riêng, cộp mác Đường Tư Kỳ.

Thậm chí, trong bài Review, Đường Tư Kỳ còn đưa ra sự so sánh giữa thời cổ đại và hiện đại vậy nên càng thu hút và thúc đẩy người xem bình luận rôm rả hơn.

[ Wow, bằng mọi giá tôi phải tới Đá Nguyệt Nham và Cánh Đồng Bát Quái mới được! Ôi mẹ ơi, sống bao năm trên đời mà không biết ở Hàng Châu lại tồn tại nhiều danh lam thắng cảnh đẹp tới vậy! Thật là quá uổng phí! ]

[ Vô lý quá! Vô lý hết sức! Tôi là người Hàng Châu, sinh ra và lớn lên ở Hàng Châu, đi muốn mòn cái đất Hàng Châu vậy mà trước nay chưa từng biết đến những di tích lịch sử này! Cảm ơn chủ thớt đã khai sáng đồng thời cảm tạ bạn đã cho mọi người trên khắp đất nước biết Hàng Châu của chúng tôi xinh đẹp đến nhường nào! Từ hào quá, Hàng Châu yêu thương ơi!!! ]

===

Chú thích:

(1)Đề Lâm An Để

山外青山樓外樓, 西湖歌舞幾時休? 暖風熏得遊人醉, 直把杭州作汴州。

Sơn ngoại thanh sơn, lâu ngoại lâu

Tây Hồ ca vũ kỷ thời hưu?

Noãn phong huân đắc du nhân tuý

Trực bả Hàng Châu tác Biện Châu

(Lâm Thăng - Tống thi kỷ sử quyển 56 )

Bạn cần đăng nhập để bình luận