Chu Du Cùng Hệ Thống

Chương 380 - Chiang Mai

Chương 380 - Chiang Mai

Editor: Tựa Thuỷ Lưu Niên

Chương 380: Chiang Mai

Lạc Tuấn Bảo biết Đường Tư Kỳ mắc hội chứng sợ bay và mình với mẹ đi là để hỗ trợ nên lúc nào cu cậu cũng nâng cao tinh thần trách nhiệm. Tuy rằng chuyến bay từ Trung Quốc sang Thái Lan tương đối thuận lợi, nhưng đó mới chỉ là một chuyến chưa thể nói lên điều gì.

Lúc ở dưới mặt đất không sao nhưng lên không trung một cái là cu cậu bắt đầu thấp thỏm. Cứ lâu lâu lại lén quay sang quan sát, thấy Đường Tư Kỳ hoàn toàn tỉnh táo bình thường, Lạc Tuấn Bảo mừng rỡ vô cùng

“Giỏi lắm Tư Kỳ, dì đã dũng cảm hơn rồi đấy.”

Đường Tư Kỳ phì cười. Cô có cảm giác mình đang ở trong lớp mẫu giáo và Tuấn Bảo chuẩn bị phát phiếu bé ngoan khen thưởng cho mình vậy.

Nhưng không thể phủ nhận chuyến bay hôm nay rất thuận lợi, khiến tâm trạng cô cũng có nhiều chuyển biến tích cực.

Đến giờ thì cô đã tin những lời bác sĩ nói, đích thực hội chứng sợ bay có thể khắc phục chứ không phải vô phương cứu chữa. Tuy rằng khó tránh đôi lúc xuất hiện những phản ứng tự nhiên của cơ thể như hồi hộp, căng thẳng, song chỉ cần không để cảm xúc lấn át chi phối, có thể bình tĩnh ngồi yên suốt chặng bay, như vậy đã là tốt lắm rồi.

Kỳ thực vấn đề này của cô thuộc về phạm trù tâm lý, từ tâm lý ảnh hưởng đến sinh lý. Vậy nên một khi đã vượt lên được trở ngại tâm lý thì mọi việc nhẹ nhàng hơn nhiều, ngay cả lúc máy bay hạ cánh cô cũng không bị tim đập nhanh hay toát mồ hôi lạnh.

Cánh chim sắt rẽ mây trời đưa du khách vững vàng đáp xuống Chiang Mai xinh đẹp, thành phố lớn thứ hai xứ sở chùa vàng.

Được mệnh danh là bông hồng kiều diễm của miền Bắc Thái Lan, Chiang Mai quyến rũ du khách ngay từ lần gặp đầu tiên. Còn nhớ hồi Đường Tư Kỳ đăng nhật ký du lịch Đại Lý, ở dưới phần bình luận rất nhiều bạn nhắc tới Chiang Mai, khen Chiang Mai có nhiều nét tương đồng với Đại Lý, đều là những vùng đất thanh bình với nhiều khung cảnh nên thơ.

Đường Tư Kỳ vừa ra khỏi sân bay liền nhận được tin nhắn nhắc nhở từ hệ thống

[ Chào mừng người chơi đã tới địa điểm thứ 2 tại Thái Lan: Thành phố Chiang Mai.

Bạn có một nhiệm vụ nhanh: Khám phá 10 điều thú vị trong sinh hoạt đời sống tại Chiang Mai.

Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, người chơi nhận được 10 ngày gói Bảo hiểm sự cố ngoài ý muốn ( Áp dụng cho tối đa 5 người đi kèm. ]

Ôi trời, cái phần thưởng mới mê người làm sao!

Lúc trước vất vả biết bao nhiêu, ban ngày đi ngang đi dọc Băng Cốc, tối về chong đèn cặm cụi viết Review mà cũng chỉ mua được có 3 ngày bảo hiểm. Ấy thế mà đến Chiang Mai, chỉ cần làm xong một nhiệm vụ là được tặng luôn 10 ngày.

Phải biết rằng 7 ngày bảo hiểm có giá trị những hai trăm ngàn đồng vàng, 10 ngày thì cũng phải gần ba trăm ngàn vàng chứ ít gì. Thế này có khác nào hệ thống tặng không cho cô mấy trăm ngàn vàng. Cái nhiệm vụ gì mà hời quá, tất nhiên Đường Tư Kỳ nhận ngay không cần nghĩ.

Trước khi bay tới Chiang Mai, Đường Tư Kỳ cũng mới chỉ đặt tạm 1 đêm khách sạn, để tránh cho trường hợp giống đêm đầu mới tới Băng Cốc. Nếu ở ổn thì gia hạn tiếp còn không ổn thì kiếm khách sạn khác.

Nhưng ban nãy tự nhiên Lạc Tuấn Bảo lại nói thèm món sườn kho tỏi của mẹ. Thế là trong đầu Đường Tư Kỳ chợt nảy ra một phương án

“Chị Thiên Ngưng em bảo, khách sạn mình đặt cho phép miễn phí huỷ phòng trước sáu giờ tối. Hay là mình huỷ đi, không ở khách sạn nữa.”

“Không ở khách sạn á? Thế tối nay mình ngủ ở đâu?” Lạc Tuấn Bảo ngơ ngác.

“Mình có thể thuê một căn hộ dịch vụ. Em đọc trên mạng thấy người ta bảo ở Chiang Mai có rất nhiều chung cư kinh doanh cho thuê ngắn ngày dành cho khách đi du lịch, giá cả cũng không chênh lệch so với khách sạn là bao, thậm chí có nhiều chỗ còn rẻ hơn. Chúng ta tìm một căn có phòng bếp thế là có thể đi siêu thị mua xương sườn về làm món sườn kho tỏi cho cục cưng ăn rồi.”

Từ Thiên Ngưng cũng cảm thấy phương án này khá ổn. Mấy hôm trước ở Băng Cốc, Lạc Tuấn Bảo tỏ ra khá thích thú với ẩm thực Thái Lan. Tuy nhiên ăn liền tù tì mấy ngày trời, cu cậu có vẻ nhớ đồ Trung Quốc rồi. Điều này cũng dễ lý giải thôi, tại trẻ con mà, khả năng thích ứng của chúng đương nhiên không thể so với người lớn.

Mấy nay chủ yếu ăn đồ chua cay nhiều, Từ Thiên Ngưng cũng rất muốn nấu nồi cháo, xào chút rau dưa cho con điều dưỡng dạ dày thế nên chị đồng tình ngay

“Vậy cũng được, em thử tìm xem có căn nào thích hợp không, nếu được thì mình thuê căn hộ ở cho chủ động.”

Lạc Tuấn Bảo thì vẫn chưa hết ngạc nhiên: “Ở nước ngoài cũng có thể thuê nhà có bếp sao? Còn có thể đi siêu thị mua xương sườn về nấu thật chứ?”

Sở dĩ cu cậu cảm thấy khó tin là bởi vì trong tiềm thức của cậu chỉ khi ở nhà mới có thể ăn cơm mẹ nấu, còn đi chơi thì phải vào nhà hàng quán ăn. Với lại nước ngoài không giống nước ta, cái gì cũng lạ lẫm, liệu mẹ có nấu được không?!

Trong khi Lạc Tuấn Bảo vẫn còn đang rối rắm tới lui thì Đường Tư Kỳ đã tìm được một căn hộ ưng ý. Cô đặt luôn một tuần, đợi xác nhận thành công mới quay qua huỷ phòng khách sạn.

Tiếp theo, ba người kéo hành lý ra bãi xe, nhảy lên một chiếc Xỏn thẻo ( Songthaew ), đi vào trung tâm thành phố Chiang Mai.

Xỏn thẻo là một phương tiện công cộng rất phổ biến khác ở Thái Lan. Trong tiếng Thái, Xỏn thẻo có thể hiểu là “hai hàng”. Về cơ bản, xỏn thẻo là những chiếc xe tải nhỏ, có hai hàng ghế dọc theo thân xe để hành khách ngồi, còn ở giữa là không gian trống để đặt chân hoặc dựng đồ.

Xỏn thẻo khác với tuk tuk. Tuk tuk sắp xếp hàng ghế dọc, phương thức phục vụ giống taxi và chở được ít người hơn. Còn xỏn thẻo vận chuyển được nhiều hành khách cùng lúc và chạy theo tuyến như xe buýt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận