Chu Du Cùng Hệ Thống

Chương 194 - Tượng binh mã Tần Thuỷ Hoàng

Chương 194 - Tượng binh mã Tần Thuỷ Hoàng

Editor: Tựa Thuỷ Lưu Niên

Chương 194: Tượng binh mã Tần Thuỷ Hoàng

Cô đi theo một nhóm thanh niên phía trước. Tuy nhiên chưa được bao xa đã bắt đầu có người bất mãn lên tiếng

“Mấy cái dịch vụ kiểu này tôi còn lạ gì. Như tu viện Tùng Tán Lâm ở Shangri-La cũng vậy. Lần đầu tiên tới tham quan có cần phải lằng nhằng rắc rối vậy đâu, xe buýt chở thẳng tới cổng tu viện thế là đi vào bên trong luôn, có mấy bước chân thôi. Nhưng lần thứ hai quay lại thì tệ hẳn. Xe buýt cũng dừng ở cổng tu viện nhưng cổng tu viện đã bị dời ra ngoài hai cây số. Thế là sau khi xuống xe buýt, mọi người mua vé vào cổng rồi phải đi thêm một chặng xe điện nội khu nữa. Lúc ra cũng lằng nhằng mấy chặng như vậy. Thực sự không hiểu họ làm vậy để làm gì? Quá phiền toái!”

Có người mở đầu là chắc chắn sẽ có người hùa theo

“Công nhận khó hiểu thật. Vòng lên vòng về hai chặng. Mà nói xa thì cũng không hẳn quá xa, chỉ tầm một hai cây số thôi. Nhưng phần lớn du khách sẽ tặc lưỡi thôi đã tới đây rồi, thêm một tí chẳng tốn bao nhiêu mà còn đỡ mệt. Mỗi người mấy chục đồng không đáng bao nhiêu, nhưng hàng ngàn, hàng vạn người thì cũng là một con số đáng kể đấy. Cứ như kiểu cố tính vẽ ra để làm tiền vậy.”

“Ôi giời, ai đi mặc ai, tôi không có tiền, tôi chọn đi bộ. Hy vọng lần sau quay lại đừng có dời cổng chính ra năm cây số là được. Lúc ấy chắc phải bỏ tiền đi xe điện thật, chứ chân cẳng già yếu hết xí quách, lết sao nổi.”

Nghe những ý kiến đánh giá của mọi người, Đường Tư Kỳ cảm thấy khá chí lý. Nếu không phải hệ thống giao nhiệm vụ thì chắc chẳng bao giờ cô để ý tới những chuyện này. Đi tới đâu cũng chỉ biết việc mình mình làm, chẳng chịu quan sát xung quanh.

Vừa đi vừa nói chuyện kỳ thực cũng không xa lắm, chưa gì đã tới trước cửa phòng triển lãm rồi.

Theo lịch sử ghi chép, vào ngày 29 tháng 3 năm 1947 khi một người nông dân đào giếng ở phía Đông Lệ Sơn, cách mộ Tần Thuỷ Hoàng khoảng 1,6km đã phát hiện một cái mặt người bằng đất nung và đó là bước khởi đầu làm nên một trong những phát hiện khảo cổ học vĩ đại nhất thế kỷ 20. Ngay sau đó, đội khảo cổ vào cuộc và nhanh chóng tìm thấy hằng hà sa số các hình nhân đất nung có kích thước như người thật nằm rải rác.

Tin tức nhanh chóng phủ sóng khắp toàn cầu, cả thế giới sục sôi, bao nhiêu người vì sự tồn tại của nó mà điên cuồng, không quản đường xá xa xôi bay đến tận Trung Quốc để được nhìn tận mắt.

Trong số rất nhiều những sự quan tâm đó có cả Đường Tư Kỳ. Song hôm nay cô mới có dịp đến tham quan.

Đường Tư Kỳ bước vào bên trong với tất cả sự chờ mong, bởi ai ai cũng nói rằng đây là khu khai quật khảo cổ lớn nhất được phát hiện cho tới ngày nay. Từ lúc công bố đến giờ, không lúc nào vắng khách tham quan. Quả đúng như vậy, hôm nay Đường Tư Kỳ đã cố gắng đi sớm lắm rồi, ấy vậy mà vẫn phải xếp sau một hàng dài.

Dòng người chậm chạp nhích từng bước một, Đường Tư Kỳ cũng kiên nhẫn phối hợp. Nhưng tới khi cô được chân chính bước vào khu địa đạo thì hỡi ơi, phía trước toàn đầu người là đầu người, nhấp nha nhấp nhô đen xì, che hết tầm nhìn, chẳng thấy được cái mô tê gì hết.

Cố gắng ngó nghiêng một hồi thì may quá, tự nhiên ông chú đứng trên nhích sang trái một bước thế là Đường Tư Kỳ tranh thủ ghé mắt nhìn qua kẽ hở eo hẹp.

Ôi, cả một hầm mộ rộng mênh mông hun hút cùng đội quân đông đảo đứng nghiêm trang tĩnh lặng như tờ.

Phút chốc, cả người Đường Tư Kỳ đông cứng, da gà da vịt thi nhau nổi rần rần. Phản ứng cơ thể nói cho cô biết cô đã hoàn toàn bị chấn động và thất kinh rồi.

Tuy rằng đã không ít lần nhìn thấy hình ảnh trên mặt báo hay Tivi, thậm chí hôm qua ở viện bảo tàng Thiểm Tây cũng đã được mặt đối mặt với một tượng binh mã ở khoảng cách rất gần. Tuy nhiên, cái cảnh tượng bày binh bố trận quá mức hoàng tráng cùng số lượng hàng ngàn bức tượng trước mắt khiến Đường Tư Kỳ không thể bình tĩnh nổi.

Bởi vì đứng quá xa, chỉ có thể bao quát tổng thể mà không nhìn rõ được chi tiết từng tượng nên Đường Tư Kỳ đã mở camera trên di động lên và phóng to màn hình hết cỡ.

Soi đi soi lại, soi tới soi lui, Đường Tư Kỳ mới gật gù công nhận báo chí không đưa tin lố. Đúng là trăm ngàn tượng với trăm ngàn khuôn mặt, khác nhau từ cặp mắt đến sợi râu, từ búi tóc tới biểu cảm, như thể được mô phỏng theo khuôn mặt của các quân sĩ thời đó vậy.

Chẳng trách nhiều bộ phim điện ảnh đã mượn đội quân đất nung làm ý tưởng sáng tác kịch bản.

Nếu cứ đứng nhìn chăm chú hồi lâu thì rất có thể sẽ sinh ra ảo giác bởi đội quân đất nung được mô tả quá sống động, đặc tả quá chi tiết, hệt như người thật.

Thấy cách xem qua camera của Đường Tư Kỳ rất sáng tạo và hữu hiệu, nhiều người xung quanh cũng lục tục rút điện thoại ra bắt chước.

“Ôi dào ơi, có cái quái gì đâu mà báo chí cứ làm quá lên. Chẳng phải chỉ là một đống tượng đất thôi sao. Đứng tít trên này chẳng nhìn thấy cái khỉ gì sất.”

“Ờ, cứ tưởng là được xuống tận hầm mộ chứ, không nghĩ lại bị bắt đứng cao và xa thế này. Nói chung không đẹp, không tới thì tiếc, tới rồi thì thấy không đáng, phí thời gian, phí công sức xếp hàng chờ đợi nắng nôi.”

“Cũng đâu tệ tới nỗi đấy, tôi thấy rất ấn tượng mà. Đợt trước đọc được một bài báo trên mạng nói rằng hầm mộ thứ nhất có dấu vết bị đốt cháy. Chuyên gia suy đoán là do Hạng Võ phóng hoả cướp phá. Thế nên bàn tay của các bức tượng đều cuộn lại như đang cầm một thứ gì đó, vậy mà sau khi khai quật lên lại trống rỗng. Các chuyên gia phỏng đoán đội ở hầm mộ một thuộc quân bộ binh, tay cầm vũ khí đứng trong tư thế sẵn sàng lâm trận. Hơn nữa, tất cả bức tượng đều được đắp nặn theo hình mẫu người thật, bên ngoài phủ một lớp sơn. Chỉ đáng tiếc thời gian quá lâu, không tránh khỏi tác động của môi trường thành ra các bức tượng bị oxy hoá, không còn nhìn rõ mặt mũi rồi phục trang của những tướng sĩ đó nữa. Thế cho nên mới nói những thứ được đào lên mới chỉ là một phần rất rất nhỏ thôi, đại bộ phận còn nằm sâu dưới lòng đất và các nhà khảo cổ vẫn đang ngày đêm khai quật không ngừng nghỉ. Rất nhiều bí mật bất ngờ vẫn đang chờ ở phía sau.”

Lời phân tích có dẫn chứng thuyết phục, có lập luận sắc bén khiến cho hai kẻ ban nãy dài mồm ra chê kia phải tự biết xấu hổ mà ngậm miệng.

Anh thanh niên trẻ đứng gần đó cũng rôm rả đưa ra nhận định

“Này mới chỉ là đội lính gác cho đại nghĩa địa thôi, nếu ngày nào đó khai quật tới trung tâm chính của lăng mộ thì còn ghê gớm nữa.”

“Cũng mong chờ mở mang tầm mắt lắm mà không biết tới khi nào, có lẽ lớp người già như chúng tôi chẳng đợi nổi mà giả có đợi được thì xem cũng chưa chắc đã hiểu”, một bác hóm hỉnh lên tiếng.

Tuy nhiên lời nói vô tình của bác lại nhắc nhở Đường Tư Kỳ. Nếu cứ đi xem khơi khơi thế này thì chẳng thu hoạch được gì, phải tìm một hướng dẫn viên thuyết minh mới được.

Tiếc là hệ thống cũng không hỗ trợ mục này. Nhưng đã có kinh nghiệm từ buổi tham quan Viện bảo tàng hôm qua, Đường Tư Kỳ liền áp sát một đoàn khách du lịch, mon men dò hỏi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận