Chu Du Cùng Hệ Thống

Chương 508 - Hồ tử thần quỷ dị nhất châu Phi

Chương 508 - Hồ tử thần quỷ dị nhất châu Phi

Editor: Tựa Thuỷ Lưu Niên

Chương 508: Hồ tử thần quỷ dị nhất châu Phi

Xuống núi, thuê khách sạn nghỉ ngơi tại chỗ hai ngày cho mọi người ngủ nghỉ hồi phục thể lực. Sau đó, bốn anh chị em lại tiếp tục đi chơi.

Cũng giống như ở Kenya, bọn họ tới tham quan công viện quốc gia, khu bảo tồn động vật hoang dã Tanzania, thoả thích chiêm ngưỡng thiên nhiên kỳ vĩ cùng muông thú đồng hoang.

Và điểm cuối tại Tanzania, bọn họ đến Hồ Natron. Đây chính là nơi Đường Tư Kỳ nhận được phần thưởng phi cơ xa xỉ.

Trước khi tới nơi này, Đường Tư Kỳ hoàn toàn không tra bất cứ tư liệu nào. Không phải cô làm biếng mà trên mạng chẳng có thông tin gì để tra. Trong cộng đồng du lịch bụi, hồ Natron khá là kém tiếng, hầu như không được nhắc tên trên các diễn đàn lớn nhỏ.

Tuy nhiên nơi đây lại là thiên đường của các nhà thám hiểm. Nó được mệnh danh là hồ tử thần, vùng nước bí ẩn quỷ dị nhất châu Phi.

Hồ Natron nằm ở phía bắc Tanzania, cách thành phố Arusha hơn 100km về phía tây bắc. Hồ có chiều dài 56km, trải dài từ bắc xuống nam và rộng 24km. Một phần phía bắc của hồ thuộc biên giới phía nam Kenya.

Là một hồ nước mặn chứa lượng muối cùng các khoáng chất như Natri Cacbonat và Magnesit cực cao khiến nó mang một sắc đỏ kỳ ảo.

Điều bí ẩn quỷ dị ở chỗ, truyền thuyết kể rằng chỉ cần sảy chân ngã xuống hồ sẽ lập tức bị hoá đá.

Đến nay cũng không ai biết vì sao động vật tiếp xúc với nước hồ sẽ lập tức biến thành những bức tượng đông cứng. Tuy nhiên rải rác trên bờ hồ, dưới lòng hồ, có rất nhiều các xác ướp. Không ai biết chúng chết như thế nào, chết bao lâu nhưng trải qua bao nhiêu năm tháng thì cái xác cũng không bị phân huỷ mà vẫn giữ nguyên hiện trạng, bên ngoài bọc một lớp xi măng cứng đơ.

Nhiều người nói rằng hồ ở đây bị ma ám, rồi khiếp sợ gọi nó bằng cái tên hồ U Minh, ý chỉ một nơi tối tăm u ám tựa địa ngục.

Đường đi tới Natron không dễ bởi du khách thưa thớt nên chính phủ cũng không đầu tư xây cất cầu đường. Toàn bộ lộ trình ngồi ô tô mà tưởng đâu cưỡi ngựa, xóc muốn lộn ruột.

Ấy thế mà khi Đường Tư Kỳ đưa ra ý kiến thăm hồ Natron thì không một ai phản đối.

Suy nghĩ của Từ An rất đơn giản. Anh chưa tới Natron bao giờ vậy nên tiện thì đi xem cho biết. Mặc dù tình hình giao thông không tốt lắm nhưng chí ít vẫn có tuyến đi thẳng, không phải lòng vòng đổi xe đổi tàu, vậy là được rồi.

Dịch Đồng thì lại cảm thấy Đường Tư Kỳ và Sở Tĩnh đã cùng leo Kilimanjaro với họ, giúp Từ An hoàn thành ước mơ thế nên không lý gì bọn họ lại từ chối mong muốn của chị.

Còn Sở Tĩnh mới biết chụp ảnh nên càng chả quan tâm, chỉ cần có chỗ chụp là cô đi tuốt.

Thế là cả bốn người đồng lòng nhất trí cùng hành quân tới hồ Natron.

Lúc xe chạy gần tới nơi, Đường Tư Kỳ mới thông báo với mọi người: “Tôi đã đặt trước dịch vụ tham quan bằng phi cơ. Mọi người cùng đi đi, không cần chia tiền. Tại vì đây là mong muốn của một mình tôi thế nên các bạn không cần tốn tiền, để tôi lo.”

Ba người Dịch Đồng trố mắt nhìn.

“Phi…phi cơ…là máy bay trực thăng á hả? Đội mình không phải đội du lịch nghèo sao? Dọc đường đi cái gì cũng tiết kiệm, sao tự nhiên chơi sang bất ngờ vậy bà chị?” Dịch Đồng hiển nhiên không dám tin.

Sở Tĩnh nói ngay: “Em có thể tham gia nhưng phải cho em trả phần em.”

Từ An: “Đúng đúng, bốn người đi mà để một người trả tiền là không hợp lý.”

Đường Tư Kỳ vội giải thích: “Kỳ thực cái này không tốn tiền, tôi có tài trợ. Đến lúc ấy sẽ phát livestream trên phi cơ, khả năng sẽ cần các bạn phụ giúp một tay.”

Dịch Đồng: “Đương nhiên em sẽ giúp chị rồi, giúp hai tay luôn còn được. Mà chị đỉnh vậy, kéo được cả tài trợ. Nhưng chị chắc chắn chứ? Chúng em không cần chia tiền?”

Đường Tư Kỳ cười gật đầu: “Chắc chắn.”

Từ An cảm khái: “Trước đây tôi cũng từng tìm hiểu qua về hồ Natron. Ngồi trực thăng đích thực là phương thức tham quan tốt nhất, tuy nhiên chi phí tương đối cao, cũng không nhớ chính xác là bao nhiêu chỉ nhớ là vừa nhìn một loạt các số 0 đằng sau tôi lập tức đóng cửa sổ giao diện, hahaa”

Dịch Đồng vui mừng khôn xiết: “Ôi thích thế, lần đầu tiên em được ngồi phi cơ còn là trên bầu trời châu Phi.”

“Về vấn đề an toàn mọi người có thể hoàn toàn yên tâm. Dịch vụ này do đội ngũ chuyên nghiệp khai thác, có bảo hiểm sự cố ngoài ý muốn. Đương nhiên, nếu các bạn ngại nguy hiểm thì có thể cân nhắc thêm, không sao cả.”

Riêng với Đường Tư Kỳ thì cô không sợ. Bởi cô đã đổi toàn bộ vàng trong bảo khố thành bảo hiểm rồi. Có thể các công ty du lịch cô không tin chứ hệ thống thì cô tin tưởng tuyệt đối.

Ba người Dịch Đồng thảo luận một chút, cuối cùng nhất trí tham gia cùng Đường Tư Kỳ.

Tài xế cho xe dừng trước sân bay trực thăng. Nơi này cách nồ Natron mười mấy cây số. Bọn họ sẽ xuất phát từ đây, trực tiếp bay thẳng vào lòng hồ.

Vốn dĩ theo kế hoạch Đường Tư Kỳ sẽ phát sóng trực tiếp nhưng vào tới nơi cô mới tá hoả phát hiện, khu vụ hồ Natron hoang dã hệt như thời tiền sử, hoàn toàn không có tín hiệu di động.

“Á…phải làm sao bây giờ?” Dịch Đồng đã nhìn thấy bài đăng trên Weibo của chị Tư Kỳ. Hẳn là giờ đang có rất đông fans lót dép ngồi đợi.

Đường Tư Kỳ ngồi hàng ghế trước. Dựa theo hướng dẫn của phi công, cô cài kỹ dây an toàn, đeo tai nghe, quay đầu nhún vai nói: “Nếu không thể phát sóng trực tiếp thì nhìn bằng mắt rồi về vẽ lại. Cũng có thể chụp ảnh quay video rồi đăng sau cũng được.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận