Chu Du Cùng Hệ Thống

Chương 65 - Rêu phong

Chương 65 - Rêu phong

Editor: Tựa Thuỷ Lưu Niên

Chương 65: Rêu phong

Ước chừng hai mươi phút sau, Đường Tư Kỳ leo tới được Tháp Bảo Thục. Nơi đây tầm nhìn thoáng đãng, có thể thưởng lãm cảnh đẹp Tây Hồ ở một góc độ khác. Tuy nhiên có đứng ở đâu thì vẻ đẹp Tây Hồ vẫn luôn lung linh, huyền ảo như thế. Mặt hồ xanh biếc, phẳng lặng, được bao phủ trong tầng sương mù miên man, cảnh sắc quả đúng như lời người xưa truyền tụng: nhất núi, nhị đê, Tam đảo, ngũ hổ, tất cả tạo nên sự mê hoặc níu chân du khách, đến một lần sẽ không nỡ rời đi.

Lưu luyến dời mắt khỏi cảnh hồ, Đường Tư Kỳ ngẩng đầu quan sát Tháp Bảo Thục. Khác hẳn với sự hào nhoáng bóng bảy nơi Tháp Lôi Phong, ở đây in hằn dấu vết của thời gian và lịch sử. Cũng chẳng thể vào trong tháp tham quan hay trèo lên cao ngắm cảnh nhưng Đường Tư Kỳ lại thích vẻ đẹp đi cùng năm tháng này hơn, rêu phong phủ đầy mang đến cho cô sự rung cảm sâu sắc.

Xuân qua hạ tới, thu tận đông tàn, cứ thế toà tháp đứng lặng bên hồ, yên tĩnh mà giản dị, không phô trương vẻ đẹp lộng lẫy để thu hút khách thập phương hay lưu truyền những câu chuyện kỳ bí khơi gợi trí tò mò. Tháp Bảo Thục vẫn đứng đó như một nàng thiếu nữ xưa nhẹ nhàng, khiêm nhường nhưng kiên trì và tận tâm bảo hộ cảnh hồ suốt hàng ngàn năm qua.

Mải mê chìm đắm trong nét cổ kính trang nghiêm, suýt chút Đường Tư Kỳ quên mất nhiệm vụ Check-in

Có lẽ lúc này, nhóc bút chì là người hồi hợp hơn cả. Nhóc gần như không dám thở, mở mắt trừng trừng dõi theo nhất cử nhất động của Đường Tư Kỳ, cánh môi khẽ nhếch nhưng lại không dám niệm chú vì sợ không linh rồi lại tạch như ban nãy

Tích tắc tích tắc đồng hồ trôi, cả Đường Tư Kỳ lẫn nhóc bút chì đều nín thở chờ đợi thông báo từ hệ thống

[ Chúc mừng người chơi đã Check-in thành công danh thắng “Tháp Bảo Thục”. Xếp hạng: A. Khen thưởng: +300 đồng vàng, +24 giờ sinh mệnh. Bảo khố: 377 đồng vàng. Thọ mệnh: 93 giờ đồng hồ.]

[ Chúc mừng người chơi đã nhận được 1 viên kim cương.]

Ôi trời, hạng A, tìm được hạng A rồi. Không những thế còn mò được một viên kim cương nữa.

Đường Tư Kỳ nhảy cẫng lên sung sướng, nhóc bút chì cũng lấy làm vui lây. Tốt quá, giờ có thể buông bỏ áp lực, thở phào nhẹ nhõm được rồi.

Quả nhiên chịu đi ra ngoài thì hệ thống cũng hào phóng phết đấy chứ.

Chưa dừng lại ở đó, Đường Tư Kỳ còn phát hiện ra cấp A bây giờ có giá gấp ba lần cấp A hồi xưa. Check-in một phát là thưởng 300 đồng vàng luôn. Rộng rãi ngoài sức tưởng tượng!

Chỉ là thời gian sinh mệnh thì vẫn như cũ, cũng là 24 giờ đồng hồ. Nhưng không sao, kéo dài thêm một ngày sống đã là tốt lắm rồi.

Giờ cái cần cân nhắc là lựa chọn vật phẩm kia kìa. Bảo khố nghèo quá, chẳng đủ đổi Voucher Haidilao chứ đừng nói tới iPad. Với lại chỉ có một viên kim cương thôi, biết dùng nó kéo dài thời hạn cho món nào bây giờ đây?!

Thôi, khó nghĩ quá thì tạm gác sang một bên vậy, giờ đi tiếp xem có may mắn gặp được địa điểm hạng A nào nữa không.

Thừa thắng xông lên, Đường Tư Kỳ hăm hở lên đường, khao khát tiếp tục gặt hái thành công.

Cô mở giao diện bản đồ, viên kim cương ở Tháp Bảo Thục đã biến mất, Đường Tư Kỳ nhanh chóng nhấn vào những viên khác để xem có gợi ý gì không.

Không làm Đường Tư Kỳ thất vọng, ở ngay trong khu vực Tây Hồ, cách chỗ cô đang đứng không xa cũng có một viên nữa, chỉ là không viết rõ vị trí chính xác ở đâu mà thôi.

Đường Tư Kỳ chăm chú đọc thật kỹ lời gợi ý: [ Ngay bên bờ Hồ Tây, là nơi tập trung các di tích lịch sử, nơi an táng của nhiều danh nhân, căn cứ địa của xã đoàn nổi tiếng trong và ngoài nước.]

Cái gì, xã đoàn nổi tiếng?! Đường Tư Kỳ ngây ngốc há hốc miệng, trong đầu chợt xẹt qua hình ảnh các bang phái xã hội đen trong phim hoạt hình manga anime hoặc các đại ca thế giới ngầm trong các phim bộ võ thuật hành động HongKong.

Sao cô chưa từng biết điều này nhỉ?! Nhưng ở một nơi non nước thơ mộng hữu tình mà lại tồn tại một xã đoàn thì nghe chừng hơi sai sai. Khả năng cao hệ thống đưa thông tin lỗi rồi!

Đường Tư Kỳ quyết định bỏ qua, tập trung sự chú ý vào những ý mang tính khả thi hơn.

“Nơi tập trung các di tích lịch sử”, haizz, ý này chung chung quá, trong khuôn viên Tây Hồ này thì có điểm nào không mang đậm nét văn hoá lịch sử cơ chứ?!

“Nơi an táng của nhiều danh nhân”, ồ, đi theo hướng này coi bộ có đường ra.

Đường Tư Kỳ mau chóng dò tìm bản đồ toàn khu Tây Hồ để xem mộ phần được quy hoạch ở vị trí nào.

Đúng là không tìm thì thôi, tìm rồi mới vỡ oà kinh ngạc.

Đầu tiên phải kể đến khu mộ và miếu thờ Nhạc Phi (1) - Nhạc Vương Miếu.

Kế đến là đền Vu Khiêm (2), nơi tưởng niệm một vị anh hùng dân tộc, một nhà chiến lược quân sự, một chính khách và cũng là một thừa tướng nhà Minh.

Và tất nhiên đã có Nhạc Phi, Vu Khiêm thì không thể thiếu Trương Thương Thuỷ (3), ba vị anh hùng được xưng tụng là “Tây Hồ Tam Kiệt”.

Thậm chí, Đường Tư Kỳ còn tìm thấy cả mộ phần của Võ Tòng - anh hùng Lương Sơn Bạc.

Nhưng điều khiến Đường Tư Kỳ quan tâm và có hứng thú hơn cả là Tô Tiểu Tiểu (4) - kỹ nữ tài danh nổi tiếng bậc nhất trong lịch sử Trung Hoa cũng chọn dừng chân yên nghỉ tại nơi đây.

Chỉ là phạm vì tìm kiếm quá lớn, khu mộ nằm rải rác khắp nơi, không tập trung tại một chỗ, mà diện tích Tây Hồ thực sự quá khủng khiếp, trong nhất thời Đường Tư Kỳ lại rơi tõm vào mây mù mờ mịt, hoang mang không biết nên bám víu vào manh mối nào để tìm hướng đi.

===

Chú thích:

(1)Nhạc Phi (24 tháng 3 năm 1103 – 28 tháng 1 năm 1142)[1] là nhà quân sự nổi tiếng trong lịch sử Trung Quốc, danh tướng chống quân Kim thời Nam Tống. Trước sau tổng cộng quân của ông đã có 126 trận chiến với quân Kim và toàn thắng. Ông là một trong những vị tướng nổi tiếng nhất trong lịch sử Trung Quốc, chức tước của ông trước khi bị sát hại là Đại nguyên soái. Người Trung Hoa đời sau luôn lấy Nhạc Phi làm tấm gương, xem ông là vị anh hùng dân tộc vĩ đại, một bậc sĩ phu dũng liệt trung thần.

(2)Vu Khiêm (tiếng Trung: 于謙, 1398-1457), tự: Đình Ích, hiệu: Tiết Am, thụy: Trung Túc, là một vị đại quan của nhà Minh trong lịch sử Trung Quốc. Ông làm quan tới thiếu bảo nên còn gọi là Vu thiếu bảo. Ông nổi tiếng vì tinh thần cương quyết tử thủ bảo vệ đất nước, có công lãnh đạo quân dân thành Bắc Kinh phòng thủ chống lại cuộc xâm chiếm của Mông Cổ vào năm 1449.

Ông là 1 trong 41 vị công thần được thờ tại Đế vương miếu (历代帝王庙) được nhà Minh, nhà Thanh xây dựng, trong đó thờ những vị quan văn, võ tướng được đánh giá là tài năng và tận trung nhất qua các triều đại.

(3) Trương Thương Thuỷ (1620-1664) sinh ra ở huyện Âm, tỉnh Ninh Ba, Chiết Giang ( nay là huyện Hà Ngư, thành phố Ninh Ba, tỉnh Chiết Giang). Là danh tướng kiêm quan văn cuối đời Minh, tham gia chống quân Thanh.

(4) Tô Tiểu Tiểu (苏小小 - phiên âm Su Xiao, hay còn được gọi là Su Xiaojun), là một kỹ nữ nổi danh ở thành phố Qiantang (Hàng Châu, Chiết Giang ngày nay) trong triều đại Nam Tề (479–502). Nàng qua đời khi chỉ mới 19 tuổi. Trái ngược với quan điểm thời ấy về phận nữ nhi không được học chữ lại làm nghề này, những bài thơ của nàng được truyền tụng khắp mọi nơi. Một số người cho rằng nàng không muốn kết hôn vì muốn chia sẻ nhan sắc và tài năng của mình với mọi người trong khi những thục nữ khác chỉ muốn yên bề gia thất.

Bạn cần đăng nhập để bình luận