Chu Du Cùng Hệ Thống

Chương 387 - Chợ sáng tạo

Chương 387 - Chợ sáng tạo

Editor: Tựa Thuỷ Lưu Niên

Chương 387: Chợ sáng tạo

Ban nãy thơm quá nên chỉ mải lựa món, giờ Đường Tư Kỳ mới để ý tới giá cả. Một phần đầy đủ như vậy họ chỉ bán 50 baht, cũng tức là khoảng 10 đồng mà thôi. Quá là rẻ đi.

Lạc Tuấn Bảo đã xử lý xong phần của cu cậu, vừa xoa bụng vừa nhận xét: “Quán này ngon đấy, Michelin đúng là không khiến chúng ta thất vọng. Ở đây con còn lưu mấy quán nữa nè, chúng ta lần lượt thử, vừa ngon lại đỡ tốn tiền.”

Đường Tư Kỳ ghé mắt nhìn sang rồi cười ngất: “Ôi trời, có chuẩn bị thật nha, đi cùng với Tuấn Bảo mẹ và dì không sợ đói rồi.”

Quay đầu lại, Đường Tư Kỳ tiếp tục trả lời cho nhiệm vụ tìm 10 điểm thú vị tại Chiang Mai

[Ở Chiang Mai có nhiều quán ăn ngon mà giá cả phải chăng.]

[Chúc mừng người chơi đã thành công tìm được điểm thú vị thứ 5.]

Không tệ, mới mấy ngày mà đã đi được nửa chặng đường rồi, thế này chẳng mấy mà hoàn thành nhiệm vụ.

Đường Tư Kỳ chợt nhớ tới một chi tiết, ban nãy Tiểu Bạch uống nước không có ly, phải hứng nước trực tiếp từ vòi trong nhà bếp. Mà cẩn thận ngẫm lại thì mỗi lần đồ ăn xuất hiện, trên bàn chỉ có duy nhất một cái mâm, không hề có thêm bất cứ dụng cụ ăn uống nào.

Cô mở bảng Danh sách vật phẩm, lướt tìm

Điều kiện chuộc máy lọc nước: Check-in 3 quán cà phê tại Chiang Mai

Bộ dụng cụ đồ ăn bằng sứ cao cấp: Check-in Night Safari - vườn thú đêm.

1 chiếc ly sứ: Check-in chợ cuối tuần, mua 1 món đồ nhỏ.

Ồ, hoá ra trước đây Tiểu Bạch sắm cả máy lọc nước, chẳng qua vì lần đó chạy tiền cho cô nên mới phải bán đi.

Vì muốn cậu em uống nước được sạch sẽ và thuận tiện, Đường Tư Kỳ âm thầm ấn tiếp nhận nhiệm vụ.

Ở Chiang Mai được ăn ngon nhiều rồi, giờ dĩ nhiên phải tìm chỗ chơi vui nữa thì mới gọi là hoàn hảo.

Mấy hôm nay, ngày nào ba mẹ con dì cháu cũng lững thững đi dạo quanh cổ thành và lần nào cũng có phát hiện thú vị.

Trong số đó dĩ nhiên có người thích cái này, người thích cái kia nhưng có một quán bún vỉa hè mà cả ba cùng mê như điếu đổ. Ôi chao, món nào ở đây cũng ngon, từ bún bò, bún gà, bún chả cá, ăn hoài không biết chán. Cứ hễ đi ngang qua là thể nào cũng rủ nhau tấp vào “đá nhẹ” bát bún rồi mới đi tiếp được.

Hôm nay vừa ăn xong tô bún bò say lòng người, Đường Tư Kỳ ngẩng lên liền bắt gặp đồng hương Trung Quốc cũng tới đây ăn sáng.

Ra nước ngoài gặp đồng hương dĩ nhiên là vui rồi, kể cả không quen biết thì cũng phải xáp lại giao lưu vài câu. Và vẫn như thường lệ, Lạc Tuấn Bảo phụ trách ngoại giao cho cả nhóm. Sau một hồi nói qua nói lại, càng vui hơn khi biết người nọ cũng quê Ôn Châu

“Haha, bạn nhỏ đáng yêu quá. À phải rồi, hôm nay cuối tuần mẹ có dẫn ra chợ chơi không?”

Lạc Tuấn Bảo lắc đầu: “Dạ không ạ.”

“Ôi trời, cuối tuần là phải đi chợ Sáng tạo (1) mới vui. Chi bằng mấy mẹ con qua đó chơi đi, giờ là buổi sáng hãn còn vãn khách, chứ trưa chiều là đông lắm”, người phụ nữ vừa đút cho con trai ăn vừa nhiệt tình đề cử.

Đường Tư Kỳ hứng thú hỏi: “Là chợ phiên cuối tuần hả chị?”

“Không phải chợ phiên, chợ phiên lộn xộn hầm bà lằng thượng vàng hạ cám. Cái này chọn lọc hơn nhiều, toàn những đồ nghệ thuật độc đáo. Không ấy thêm WeChat chị đi, lát chị cũng dẫn thằng cu qua đó nè, chị gửi định vị cho.”

Tới Chiang Mai mấy ngày, Đường Tư Kỳ để ý người dân sống ở đây đặc biệt thích đi chợ. Các khu chợ đêm hôm nào cũng đông nghịt người, du khách rồi dân bản địa dập dìu tấp nập.

Đường Tư Kỳ hay đảo ra khu cổng Nam, vì ở đó có nhiều quán ăn vặt. Như tối hôm bữa cô mới mua được một hộp Sushi tươi rói chỉ với giá 10 baht Thái.

Nói chung chợ ở Chiang Mai được quy hoạch rất ổn nên cô đang rất tò mò không biết chợ Sáng tạo tuyệt đến mức nào mà bà chị này không tiếc lời khen ngợi, thậm chí còn đánh giá cao hơn cả chợ đêm khu cổ thành.

Vì hôm nay cũng chưa có kế hoạch gì thế nên ăn xong bữa sáng, Đường Tư Kỳ liền dẫn Từ Thiên Ngưng cùng Lạc Tuấn Bảo tới chợ Sáng tạo.

Chợ được tổ chức ngoài trời, phân thành hai khu riêng biệt.

Đầu bên này là khu vực nông nghiệp, bày bán rau dưa hữu cơ do người dân tự trồng, rượu tự ủ tại nhà hoặc rau dại nấm rừng tươi rói mới vừa hái xuống vẫn còn đọng sương trắng li ti trên phiến lá.

Một vài nghệ nhân trổ tài biểu diễn làm bánh cổ truyền. Những chiếc bánh tinh tế, đẹp mắt, đa dạng chủng loại. Có bánh mì, bánh ngọt và nhiều loại khác mà Đường Tư Kỳ chẳng thể đọc tên.

Đi một hồi, Đường Tư Kỳ bị hấp dẫn bởi chiếc xe cà phê dựng ngay góc phố. Họ rất sáng tạo, lợi dụng thùng sau của chiếc bán tải để làm một quán cà phê di động. Bên trên dựng đầy đủ máy pha cà phê, máy rang, xay tại chỗ.

Mô hình bài trí ấn tượng, đã vậy không gian mở còn có tác dụng đưa mùi cà phê lan rộng thu hút những người yêu thích cà phê không thể không dừng chân.

Hơn nữa một trong những yêu cầu của nhiệm vụ là Check-in 3 quán cà phê, thế nên Đường Tư Kỳ liền hỏi Từ Thiên Ngưng: “Chị muốn 1 ly không?”

Từ Thiên Ngưng cười cười: “Chị không biết uống cà phê, bình thường cũng ít khi vào mấy quán cà phê lắm.”

Đường Tư Kỳ thì ngược lại, hồi đi Lạc Dương, Khai Phong và Bắc Kinh, vì lý do công việc, rất nhiều lần cô phải vác máy ra Starbucks ngồi vẽ. Nếu bảo tinh tường về cà phê thì cô không dám nhận, nhưng thực đơn Starbucks từ trên xuống dưới cô hầu như đã thử qua hết rồi vậy nên cũng có chút ít am hiểu nhất định.

===

Chú thích:

(1)创意市集 - Creative market : là 1 cụm từ trong tiếng Trung, dịch sang tiếng Việt là “thị trường sáng tạo” hoặc “chợ sáng tạo”. Đây là nơi tập trung các sản phẩm, ý tưởng và sáng tạo từ các cá nhân, doanh nghiệp nhỏ hoặc các nhóm đặc biệt có sản phẩm mang tính sáng tạo cao.

Các sản phẩm có thể bao gồm đồ thủ công, nghệ thuật, thiết kế độc đáo, sản phẩm sáng tạo trong lĩnh vực công nghệ, thời trang, hoặc bất kỳ lĩnh vực nào có tính sáng tạo cao.

Bạn cần đăng nhập để bình luận