Chu Du Cùng Hệ Thống

Chương 82 - Bảo toàn vốn

Chương 82 - Bảo toàn vốn

Editor: Tựa Thuỷ Lưu Niên

Chương 82: Bảo toàn vốn

[ Chúc mừng người chơi đã chọn phương án đúng. Khen thưởng: +20 đồng vàng. Bảo khố: 1507 đồng vàng.]

Cái gì??? Đường Tư Kỳ sợ ngây người, không ngờ chó ngáp phải ruồi, đánh bậy đánh bạ mà lại trúng!

Và điều này cũng chứng thực, Hồ Tuyết Nham rất ngông nghênh, chẳng sợ trời, chẳng sợ đất.

Thừa thắng xông lên, Đường Tư Kỳ phấn khích chờ mong câu hỏi tiếp theo.

Trời ơi, tiền vàng tăng theo cấp số cộng rơi leng keng vào túi. Cái cảm giác nó đã gì đâu! Kiểu này đi tham quan nhà phú hào một vòng, túi cô cũng nặng trĩu cho xem!

“Phía sau đại sảnh là khu vực sinh hoạt của vợ lẽ và các con thương nhân Hồ Tuyết Nham.”

Anh hướng dẫn viên du lịch vừa dứt câu thì điện thoại Đường Tư Kỳ cũng rung lên.

[ Hồ Tuyết Nham có mấy người vợ lẽ?

A.2

B.8

C.12.]

Chà, câu hỏi càng lúc càng khoai, Đường Tư Kỳ nhíu mày, lâm vào trầm tư.

Trong tư tưởng của cô, 8 bà vợ là quá nhiều. Nếu cho cô được chọn thì cô chỉ lấy 5 bà thôi.

8 vợ lẽ cùng một chính thất là cả thảy 9 bà. Ôi má ơi, 9 người phụ nữ trong một căn nhà. Mỗi người chỉ cần nói một câu thôi là cũng đủ vỡ tung cái đầu rồi.

Hay chăng ông ấy quá nhiều tiền nên cũng thừa thời gian để phân phát cho từng ấy nữ nhân?

Nhưng suy đi tính lại thì thấy phương án A hơi ít và cũng không phù hợp với thân phận cũng như địa vị của phú hào khét tiếng Hàng Châu.

Ấy, đừng quên ông Hồ nhiều tiền nhất cái vùng này đấy, thế thì số lượng vợ có khi cũng phải đứng hàng nhất.

Đường Tư Kỳ run run ấn vào phương án C - 12 bà.

Và một lần nữa, vận may lại mỉm cười với Đường Tư Kỳ

[ Chúc mừng người chơi đã chọn phương án đúng. Khen thưởng: +40 đồng vàng. Bảo khố: 1547 đồng vàng.]

Ôi trời, đúng liên tiếp ba lần, không lẽ tư duy của cô phù hợp với cách ra đề của hệ thống? Hay hệ thống cố ý để cho cô nhận thưởng?

Phía bên trong, nhóc bút chì cười tít cả mắt mũi: “Hí hí, cô chủ nhà mình thông minh quá trời quá đất!”

Trước đây toàn bộ quy trình đều do hệ thống xử lý, nhóc chỉ có nhiệm vụ phiên dịch lại nội dung thông báo. Ấy vậy mà lần này hệ thống đột nhiên trao cho nhóc quyền ra đề bài, thế nên nhóc cũng chẳng ngần ngại mà nương tay giúp đỡ cô chủ.

Bên ngoài, hướng dẫn viên du lịch đang đưa ra lời giải đáp: “Mọi người có biết tại sao khu vực này được đặt tên là ‘Hợp Nhạc Đường’ không ạ? Chính là bởi vì tâm nguyện lớn nhất cả đời Hồ Tuyết Nham là kiếm nhiều tiền để cưới được nhiều vợ. Thế nên ông ấy có tổng cộng một phu nhân và 12 vị tiểu thiếp. Con số này có thể so với hậu cung của hoàng đế luôn rồi. Nhưng mọi người thử nghĩ mà xem, từng đấy người đàn bà ở chung với nhau sợ nhất là gì ha? Vâng đúng rồi, hãi nhất là các bà đấu đá, thâm cung nội chiến. Cho nên, vì mong muốn hậu cung của mình hoà hợp, bình yên, Hồ Tuyết Nham đã cho xây dựng nơi này và đặt tên là ‘Hợp Nhạc Đường’ để nhắc nhở và cũng như răn đe các bà vợ. Đợi lát nữa tôi sẽ kể kỹ càng tỉ mỉ những chuyện bí mật không thể bật mí của Hồ Tuyết Nham cùng các bà vợ cho quý vị nghe.”

Đang hay thì hết, Đường Tư Kỳ thở dài tiếc nuối: “Ôi…sao không kể luôn đi, úp úp mở mở tò mò chết đi được!”

Tiếp theo đó, Đường Tư Kỳ thuận lợi đáp đúng ba câu hỏi nữa, tăng số lượng đồng vàng lên 2107.

[ Ở câu hỏi tiếp theo, người chơi có quyền lựa chọn trả lời hoặc không. Nếu đáp đúng, bạn sẽ nhận được 5 viên kim cương. Nếu sai, sẽ bị trừ toàn bộ số vàng vừa thắng được.]

Nhìn thấy thông báo này, không chỉ Đường Tư Kỳ mà cả nhóc bút chì cũng sửng sốt tột độ. Câu này không phải nhóc chọn, mà là hệ thống trực tiếp ra đề. Điều này khiến lòng nhóc dấy lên một niềm bất an không nhỏ.

Nhưng vì chức trách, nhóc vẫn phải phát đề

[ Sau khi Hồ Tuyết Nham phá sản, nhà của ông ấy bán ra với giá bao nhiêu?

A.1000 vạn lượng bạc trắng.

B.300 vạn lượng bạc trắng.

C.10 vạn lượng bạc trắng.

D.Bị Hoàng Đế ra lệnh tịch biên tài sản.]

Đường Tư Kỳ tinh ý nhận ra điểm bất thường. Rõ ràng loạt câu hỏi ban nãy dễ như ăn kẹo, thế mà sang câu này lại khó như thi đại học vậy.

Dựa theo lời anh hướng dẫn viên mới nói ban nãy thì vào hai mươi năm trước, người ta tiến hành trùng tu nơi này và chí phí lên tới sáu trăm triệu. Chứng tỏ đáp án không phải là C hoặc D.

Nhưng vừa rồi đứng nghe mấy vị du khách bàn luận với nhau thì biết được kết cục cuối đời của Hồ Tuyết Nham bị thảm vô cùng. Rất có khả năng tài sản của ông ta sẽ bị tịch biên hoặc bán rẻ.

Đường Tư Kỳ rất muốn có kim cương nhưng cũng không muốn mất vàng. Phân vân một hồi, cuối cùng cô chọn từ bỏ.

[ Đáp án chính xác là C. Vì người chơi chọn từ bỏ nên không được thưởng và không bị phạt.]

Quyết định này khiến nhóc bút chì ôm ngực thở phào nhẹ nhõm. May mắn cô chủ không tham lam chọn đại. Nếu không thì công sức nãy giờ trôi sông trôi biển hết.

Chả riêng gì nhóc bút chì, Đường Tư Kỳ cũng hú hồn hú vía. Kỳ thực ban nãy cô đã phân vân phương án C rồi đấy chứ. Nhưng theo tính cách của cô thì nếu phải chọn, thể nào cũng chọn D.

Tuy rằng tiếc 5 viên kim cương thật, nhưng cô quý số vàng trong túi hơn. Đứng trước sự liều lĩnh, cô luôn lựa chọn lùi lại để bảo toàn vốn.

Có máu làm quan, có gan làm giàu, xem chừng cô không có số làm phú hào rồi, Đường Tư Kỳ lắc đầu tự giễu sau đó trở về giao diện chính, tiến hành Check-in

[ Chúc mừng người chơi đã Check-in thành công “Nhà cũ Hồ Tuyết Nham”. Xếp hạng: A. Khen thưởng: +24 giờ sinh mệnh, +300 đồng vàng. Bảo khố: 2407 đồng vàng. Thọ mệnh: 293 giờ đồng hồ.]

[ Chúc mừng người chơi nhận được 1 viên kim cương.]

Wow, tời nhà giàu làm khách quả nhiên thu hoạch cũng lớn hơn bình thường. Vừa vàng vừa kim cương, đúng là hết xảy con bà bảy!

Đúng lúc này, điện thoại Ping Ping liên hồi, hoá ra là Cơm Cháy đang giục nhắng lên trong nhóm Chat

Cơm Cháy: [ Kỳ Kỳ ơi, nhanh lên chứ, vội vàng lên với chứ, tụi mình đang đợi cậu ở đây này…]

Kèm theo đó là một địa chỉ định vị.

Đường Tư Kỳ nhanh chóng trả lời: [ Đợi chút, mình qua liền.]

Tiếc quá, vì thời gian có hạn nên không kịp ở lại nghe chuyện xưa trong phủ Hồ gia, Đường Tư Kỳ quay đầu nhìn ngắm một vòng rồi nhanh chóng ra khỏi cổng, đi tụ họp cùng đám bạn.

Dọc đường đi, tâm tình cô vui vẻ như chú chim nhỏ. Hiện giờ trong tay đang có 2407 đồng vàng, nói cách khác, nếu có thể nhanh chóng kiếm thêm 893 đồng vàng nữa là cô đổi được cả Vali lẫn iPad rồi.

Đây là hai món đồ vô cùng hữu ích và thiết thực cho cuộc sống hiện tại của Đường Tư Kỳ, vậy nên cô cực kỳ mong chờ.

Hình như Vali còn có kích cỡ nữa thì phải, loại 20 inch giá khác mà 25 inch giá khác. Suy nghĩ này làm Đường Tư Kỳ nhất thời rồi rắm, cô vừa đi vừa nhắn tin hỏi ý kiến Đậu Mễ

Kỳ Kỳ: [ Ê mày ơi, tao khó chọn quá, hành lý nên mua loại nào nhỉ, 20 inch hay 25 inch? ]

Đậu Mễ: [ Đương nhiên là 20 inch rồi, trừ khi mày đi đâu đó thật xa. Tao nói mày nghe, cái Vali 20 inch tuy rằng hơi nhỏ chút nhưng được cái tiện. Có thể xách thẳng lên máy bay luôn, khỏi mất thì giờ ký gửi. Chứ vác theo cái 25 inch là phải ra sớm, đứng xếp hàng đợi làm thủ tục ký gửi hành lý nữa, lâu lắt muốn chết. Mà đối với con gái đi đâu cũng muốn ôm cả thế giới thì 25 inch chứ 50 inch cũng chẳng đủ. Thế nên chọn cái nào là tuỳ vào mày thôi, nhưng nếu là tao thì tao sẽ lấy cái 20 inch, gọn nhẹ dễ di chuyển.]

Đường Tư Kỳ gật gù, cảm thấy cô bạn phân tích khá chí lý. Mục tiêu đổi Vali là để phục vụ cho những chuyến Check-in sắp tới. Hiện tại đang là tháng 5 âm, thời tiết ấm áp, quần áo cũng mỏng nhẹ. Hơn nữa mỗi chuyến đi chỉ kéo dài vài ngày, không quá lâu để phải mang theo nhiều đồ đạc lỉnh kỉnh. Với lại cô phải di chuyển tương đối nhiều, nếu cứ tha lôi theo cái Vali to đùng thì cũng bất tiện lắm.

Đúng lúc này, di động lại rung lên bần bật…

Bạn cần đăng nhập để bình luận