Chu Du Cùng Hệ Thống

Chương 274 - Đông kinh hoa mộng

Chương 274 - Đông kinh hoa mộng

Editor: Tựa Thuỷ Lưu Niên

Chương 274: Đông kinh hoa mộng

Đường Tư Kỳ nhìn lại quãng đường mình đã đi qua. Tính đến giờ này cô đã đến được bốn trên tổng số sáu trạm cố đô. Có thử thách, có trắc trở nhưng mỗi lần kết thúc nhiệm vụ đều có thu hoạch mỹ mãn.

Lần này nhiệm vụ tuy khó nhằn song không đến nỗi bó tay hết cách. Đã đi đến đây rồi, Đường Tư Kỳ càng không muốn giữa đường bỏ cuộc. Hơn nữa sau khi tìm hiểu về Thanh Minh Thượng Hà đồ, cô càng có kỳ vọng chinh phục đỉnh cao mới.

Không phải cô ngông cuồng tự phụ mà chỉ đơn thuần muốn khiêu chiến một phen. Nếu được thì tốt còn không được cũng không sao cả. Chí ít bản thân đã nỗ lực hết mình và không còn gì phải nuối tiếc. Còn hơn hèn nhát, chưa thử sức đã sợ hãi bỏ chạy và rồi cứ canh cánh trong lòng hai chữ “giá như…”

Chỉ cần khai thông suy nghĩ là mọi thứ dường như cũng thông suốt, rõ ràng hơn. Trước tiên, Đường Tư Kỳ lên mạng tìm phòng thuê dài hạn.

Khai Phong tuy nói là cố đô nhưng giá tiêu dùng không quá cao. Có không ít nhà trọ treo biển cho thuê một ngàn đồng một tháng, thậm chí mấy trăm một tháng cũng có.

Đường Tư Kỳ đã nhắm được một căn giá cả phải chăng lại nằm ngay gần công viên Thanh Minh Thượng Hà. Đợi khách sạn hết hạn là cô dọn qua ngay.

Nhắm chừng lượng công việc không nhỏ, sẽ tiêu tốn khá nhiều thời gian nên Đường Tư Kỳ mạnh tay thuê luôn theo tháng cho hời và ổn định.

Với lại cô cũng đã thương lượng với chủ nhà rồi. Lỡ một tháng chưa xong thì có thể gia hạn thuê thêm. 1400 đồng bao điện nước internet.

Như vậy chỗ ăn chỗ ở xem như đã ổn định, giờ Đường Tư Kỳ có thể toàn tâm toàn ý tập trung cho công việc được rồi.

Lúc trước trong khi làm nhiệm vụ, Đường Tư Kỳ vẫn tranh thủ nhận thêm đơn hàng. Cũng coi như có đồng ra đồng vào, phụ thêm chi phí ăn uống đi lại. Nhưng lần này nhiệm vụ rất khó, yêu cầu dốc toàn lực nên Đường Tư Kỳ dẹp hết mấy chuyện lia ria bên ngoài.

Ổn định dọn vào phòng trọ, Đường Tư Kỳ tương đối hài lòng với hoàn cảnh xung quanh. Trừ bỏ ở tầng bốn không có tháng máy và phòng hơi cổ một xíu thì những thứ khác trên cơ bản đều được. Nội thất đầy đủ, gian bếp có hết những đồ cơ bản cần thiết như bát đũa, nồi niêu, gáo bồn.

Như một nghi thức không thể thiếu trước khi vào ở, Đường Tư Kỳ mở Chức năng chống quay lén quét hết một vòng. Đến khi đèn xanh bật sáng, xác nhận toàn bộ khu vực an toàn cô mới thở phào yên tâm.

Một lần bị rắn cắn cả đời sợ dây thừng. Trải qua phen hú hồn hú vía lần trước, Đường Tư Kỳ sợ rồi. Giờ cô không dám tiếc của nữa, cứ phải kiểm tra cho chắc chắn đã. Gì thì gì, an toàn bản thân phải đặt lên hàng đầu.

Bởi vì ở lâu, muốn bản thân ngủ nghỉ được thoải mái hơn, Đường Tư Kỳ đã lên mạng đặt một bộ vỏ ga gối và một chiếc chăn đơn. Cô cẩn thận giặt xà bông, phơi nắng thơm phức rồi mới mang vào trải ra dùng.

Ôi, cái cảm giác thả mình xuống chiếc giường sạch sẽ, cuộn tròn trong chiếc chăn mới tinh thật thích làm sao.

Đường Tư Kỳ như con cún nhỏ, sung sướng lăn qua lăn lại, chơi đùa cùng vài sợi nắng nhạt vắt ngang ô cửa sổ chảy tràn xuống tấm nệm hoa nhí xinh xắn. Rồi bất chợt cô thò cái đầu bù xù ra, nhìn về chiếc Vali dựng góc phòng, có chút đau khổ: “Haizz, có vẻ là không đủ chỗ rồi!”

Mới tốn tiền đổi cái vali to xong và đồ đạc thì cũng càng lúc càng tăng tiến.

Sau lễ quốc khánh, nhiệt độ ở Khai Phong hạ dần, Đường Tư Kỳ phải mua thêm hai cái áo khoác. Lúc ấy đã có cảm giác vali hơi chật chật rồi. Giờ thêm bốn thứ nữa, nào gối, vỏ gối, ga giường, chăn bông, tận bốn món lận mà toàn những đồ lồng khồng. Thế này thì có mà đầy cười, không đóng được khoá ấy chứ.

Trong cái khó ló cái khôn, đến lúc rời đi cô sẽ đóng thùng gửi trước một ít về Thượng Hải nhờ chị Thiên Ngưng nhận giúp.

Và rồi hai tháng tiếp theo, Đường Tư Kỳ tập trung toàn bộ tinh lực vào việc sáng tác. Lúc nào bí ý tưởng quá thì sang công viên Thanh Minh Thượng Hà đi bộ.

Cảnh ban ngày cô đã xem nhiều rồi nên hôm nay nổi hứng muốn dạo cảnh đêm.

Vừa bước chân vào khuôn viên, Đường Tư Kỳ liền ra ngay quyết định sẽ chia bản vẽ của mình thành hai phần ngày và đêm. Bởi vì cảnh đêm ở công viên quá tuyệt, nếu không đưa vào thì phí lắm, hơn nữa nó cũng là một trong những điểm đặc sắc và khác biệt của Thanh Minh Thượng Hà đồ bản hiện đại so với bản thời Tống.

Bóng tối dần buông cũng là lúc công viên lên đèn lung linh lãng mạn. Du khách ngồi thuyền ngắm hoàng hôn đôi bờ sông Biện. Ráng chiều vàng ươm như lòng đỏ trứng muối lấp loáng in bóng xuống mặt nước, khiến lòng người mê mẩn.

Nhưng như vậy vẫn chưa diễm lệ bằng màn khoe sắc của hàng nghìn chậu cúc.

Phải nói là Đường Tư Kỳ rất may mắn, hôm nay cô lại đi trúng dịp tổ chức ngày hội triển lãm hoa cúc. Cả công viên phủ kín sắc màu và thơm ngát hương hoa. Cúc mẫu đơn yêu kiều, cúc bách nhật nhỏ xinh chúm chím, cúc nữ hoàng lộng lẫy, cúc mâm xôi vàng rực, cúc hoạ mi trắng tinh khôi, cúc chi đủ màu dập dờn như những cánh bướm bên hè, rồi cúc Ping Pong, cúc đồng tiền, cúc vạn thọ, cúc lá bạc, cúc cánh mối…., ôi nhiều nhiều lắm, tha hồ nhắm nhìn thoả thích.

Chưa đâu, sau khi du ngoạn sơn thuỷ xong, thuyền cập bến, du khách sẽ được thưởng thức biểu diễn nhạc nước “Đại Tống - Đông kinh hoa mộng”. (1)

Màn biểu diễn được dàn dựng quy mô và công phu, nghe đồn kinh phí đầu tư ban đầu lên tới 1,35 triệu nhân dân tệ. Ngoài kết hợp chiếu đèn nghệ thuật, hiệu ứng phun nước sống động, thì sân khấu còn có sự tham gia trình diễn của người thật. Bối cảnh hoành tráng, nhạc nền cổ điển, vũ đạo tinh tế đã tái hiện chân thực sự phồn vinh về kinh tế, hưng thịnh trong văn chương cùng vô số phát minh kỳ tích và sáng tạo vĩ đại của Đại Tống đế quốc lúc bấy giờ.

===

Chú thích: (1)Đại Tống - Đông kinh hoa mộng - 大宋·东京梦华

Biểu diễn lần đầu vào tối ngày 5 tháng 4 năm 2008 tại công viên Thanh Minh Thượng Hà, Khai Phong, Hà Nam, Trung Quốc.

Tác giả: dàn dựng bởi đạo diễn nổi tiếng Mai Soái Nguyên cùng ekip “Nhạc lễ Thiền Thiếu Lâm”.

Bạn cần đăng nhập để bình luận