Chu Du Cùng Hệ Thống

Chương 91 - Nguyệt Nham

Chương 91 - Nguyệt Nham

Editor: Tựa Thuỷ Lưu Niên

Chương 91: Nguyệt Nham

Những người trẻ càng tranh cãi, càng thắc mắc thì chú Lý càng vừa lòng, chứng tỏ các bạn quan tâm thì mới tò mò, hứng thú thì mới tranh luận, không phải sao?!

Chú cười hiền, tận tình giảng giải: “Các cháu thử lại đây quan sát thật kỹ xem, trên vách đá này lưu lại rất nhiều vết đục đẽo đúng không. Theo nghiên cứu của chúng tôi thì những dấu vết này được lưu lại từ thời Nam Tống và so sánh nét chữ thì khả năng cao chính là bút tích của Triệu Cấu. Vừa rồi cô bé này nói rất đúng, Triệu Cấu là hoàng đế Tống Cao Tông, người đã hạ lệnh giết chết vị anh hùng dân tộc Nhạc Phi. Nhưng đúng năm năm sau đó, Tống Cao Tông đã tới nơi này khắc lên đá hai chữ “Trung Thành”. Thậm chí còn cho xây cả một đình viện chỉ với mục đích bảo vệ hai chữ này. Chứng tỏ trong lòng Tống Cao Tông hiểu rất rõ, thậm chí có chấp niệm về ý nghĩa của hai từ “Trung Thành”. Có phỏng đoán cho rằng, Tống Cao Tông không ngu xuẩn như lịch sử đã ghi chép, trong lòng người cũng từng có hối hận, cũng từng có day dứt.”

“Ngoài ra, chúng tôi đã mời những học giả đứng đầu trong lĩnh vực thư pháp tới để giám định và họ cũng đã công nhận nét bút giống tới 99%. Hơn nữa, khắc trên đá đâu phải chuyện dễ, đằng này còn khắc ra được khí khái mạnh mẽ, cứng cỏi thì chắc hẳn không phải người thường. Cho nên, Tống Cao Tông đến tột cùng có phải là vị hoàng đế ngu ngốc vô năng, tham sống sợ chết như truyền thuyết đồn đoán hay không, có lẽ trong lòng mỗi người chúng ta đều có một nhận định riêng.”

Đường Tư Kỳ nghe đến nhập thần, tưởng rằng chỉ là một buổi leo núi hết sức bình thường ấy vậy mà thu được quá nhiều giá trị to lớn. Chẳng những được đặt chân tới di chỉ hoàng thành Nam Tống, mà còn được nhìn tận mắt bút tích của hoàng đế Cao Tông và hình tượng Phật được khắc trên vách đá.

Đúng rồi, chữ viết và tượng Phật khắc trên núi đá hẳn cũng được coi là những dấu ấn có liên quan trực tiếp tới triều đại Nam Tống phải không, dù sao cũng là do hoàng đến chính tay ngự bút mà…

Đường Tư Kỳ đánh liều, rút di động ra Check-in

Ai ngờ đâu, liều ăn nhiều…

[ Chúc mừng người chơi đã thành công Check-in “Vách núi đá lưu lại bút tích của hoàng đế Tống Cao Tông”. Xếp hạng: A. Khen thưởng: +150 đồng vàng, +12 giờ sinh mệnh. Bảo khố: 3457 đồng vàng. Thọ mệnh: 349 giờ đồng hồ.

Nhiệm vụ đính kèm ‘Giải khoá bản đồ da dê’ - khu vực Hàng Châu, tiến độ hoàn thành: 2/10. ]

Ấy mà khoan, lại chuyện gì nữa đây? Sao bỗng nhiên phần thưởng lại giảm một nửa thế này? Rõ ràng xếp hạng A mà, hệ thống có nhầm lẫn gì không vậy?

Đường Tư Kỳ hoang mang tột độ, nhưng ngại Cơm Cháy đang đứng ngay sát bên nên cô không dám nói thành tiếng.

Tuy nhiên chẳng sao, hệ thống có thể đọc được suy nghĩ của người chơi mà, nó lập tức gửi tới lời giải thích

[ Hiện bạn mới hoàn thành một nửa yêu cầu. Hệ thống tiến hành tra xét và nhận thấy rất nhiều người trên thế giới bạn đang sống không có kiến thức rõ ràng về Lục Đại Cố Đô nói chung và cố đô Lâm An nói riêng. Bởi vậy, nhiệm vụ cấp SSS còn có thêm một yêu cầu nữa đó là: Ngoài việc tìm ra 10 địa điểm có quan hệ trực tiếp tới triều đại Nam Tống, người chơi phải giới thiệu cho ít nhất 5000 người khác biết về cố đô Lâm An. Phải thực hiện đủ cả hai yêu cầu, người chơi mới có thể nhận toàn bộ phần thưởng. Nếu chỉ hoàn thành một thì chỉ nhận được nửa phần thưởng.]

Đọc được những dòng này, Đường Tư Kỳ cảm thấy cả người như bị rút cạn sức lực…

5000 người, cô biết đi đâu tìm từng này người để phổ cập kiến thức bây giờ?

Hệ thống bị hoang tưởng à, chứ cô là cô thấy mình không có khả năng này rồi đấy!

Riết rồi hệ thống không nhìn cô như người bình thường, mà tưởng cô là siêu nhân không bằng!

Lại một lần nữa, hệ thống đọc hiểu suy nghĩ của Đường Tư Kỳ và tự động đưa ra lời động viên

[ Người chơi yên tâm, sau khi hoàn thành nhiệm vụ, bạn sẽ nhận được phần thưởng hoàn toàn xứng đáng với công sức mình đã bỏ ra.]

Làm như cái câu này nó có ma lực gì hay sao mà Đường Tư Kỳ nháy mắt đã bị dụ hoặc.

Cô hít vào một hơi thật sâu, quyết định dấn thân liều mạng!

Động lực được tiếp ứng đủ đầy, Đường Tư Kỳ hăm hở theo sát chú Lý, nghe không sót một lời một chữ nào.

Ban đầu, chú Lý cũng vì xúc động nhất thời nên muốn ra chào hỏi giới thiệu đôi chút thôi, nào ngờ nhóm bạn trẻ hăng hái quá và cũng rất hứng thú tìm hiểu về di chỉ Nam Tống, vậy nên chú lại tiếp tục dẫn đoàn người tới một khu di tích khác.

“Nơi chúng ta vừa đi qua là khu vực Nội Đình và Ngoại Đình, còn đây là vị trí của Ngự Hoa Viên”

Vừa nói chú vừa dắt mọi người vòng qua vách núi, đi vào khu rừng đá, tiến thẳng tới một tảng đá cực lớn, ước chừng phải cao tới sáu, bảy mét, và trên đỉnh của nó xuất hiện một cái lỗ nhỏ trông rất ngộ.

“Ủa, nhìn vui vậy, cái lỗ bên trên kia là nhân tạo hay tự nhiên nhỉ?”

“Chắc là tự nhiên chứ ai hơi đâu đi khoét một cái lỗ trên tảng đá làm chi.”

“Bộ vị trí phiến đá cũng là tự nhiên không phải cố ý sắp đặt đúng không chú Lý?”

“Nó nằm ngay trung tâm luôn, vậy là hoàng thượng và các cung tần mỹ nữ cũng từng đi qua đây hả?”

“Thì đúng rồi, nó nằm trong khuôn viên Ngự Hoa Viên mà. Muốn dạo cảnh ngắm hoa, chắc chắn phải đi qua đây chứ không thì đi đường nào ba?”

Đợi những lời thảo luận dịu bớt, chú Lý mới ôn tồn lên tiếng: “Dưới thời Nam Tống, khu vực này nổi tiếng vô cùng, là nơi để Hoàng đế và các vị phi tần thưởng nguyệt. Cậu thanh niên vừa rồi đoán rất đúng, đây là khối đá hoàn toàn tự nhiên, có tên gọi là Nguyệt Nham - đá trông trăng. Cái lỗ nhỏ phía trên cũng được hình thành bởi bàn tay tài tình của thiên nhiên, gọi là Nguyệt Đậu. Nghe nói Trung Thu mỗi năm, vào lúc trăng tròn nhất và lên cao nhất, ánh trăng sẽ đi xuyên qua cái lỗ này. Nguyệt Nham cùng với Tam Đàm Ấn Nguyệt và Hồ Thu Nguyệt được mệnh danh là ba nơi ngắm trăng đẹp nhất ở Hàng Châu. Chỉ là, sau khi triều đại Nam Tống tiêu vong, mọi người ít lui tới hẳn, dần dần chẳng còn ai biết tới sự tồn tại của nơi này nữa.”

Xung quanh tảng đá Nguyệt Nham, cũng có rất nhiều bút tích của các danh nhân và hình ảnh tượng Phật được kỳ công khắc lên.

Đường Tư Kỳ cẩn thận quan sát từng chút một, cố gắng ghi nhớ không sót chi tiết nào, dù là nhỏ nhất.

Chuyến đi hôm nay quả thực vô cùng - vô cùng đáng giá!

Nếu cô không kiên trì tới cùng, thì sẽ không biết ẩn sau rạng đá lạnh lẽo lại có một nơi ngắm trăng nên thơ tới vậy.

Người xưa quả nhiên biết hưởng thụ vẻ đẹp của thiên nhiên theo cách tinh tế và sâu lắng hơn hẳn.

Tần ngần trước chuyện xa xưa, song vui chơi không quên nhiệm vụ, Đường Tư Kỳ nhanh chóng rút điện thoại ra Check-in

Quả đúng như cô dự liệu, hệ thống bình xét hạng A, nhưng cũng vẫn chỉ phát một nửa giá trị phần thưởng.

Tuy nhiên có cái này nằm ngoài tưởng tượng của Đường Tư Kỳ, cô không ngờ tảng đá Nguyệt Nham cũng được công nhận là một trong mười địa danh của nhiệm vụ ‘Giải Khoá bản đồ da dê’. Thế là cô đã mở khoá được 3/10 khu vực Hàng Châu rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận