Chu Du Cùng Hệ Thống

Chương 343 - Dục tốc bốc dục!

Chương 343 - Dục tốc bốc dục!

Editor: Tựa Thuỷ Lưu Niên

Chương 343: Dục tốc bốc dục!

Đường Duệ Thanh đang khấp khởi đi qua đi lại trong phòng khách đợi điện thoại báo bình an của con gái. Đây là đứa cháu đầu tiên của Đường gia xuất ngoại mà, chú đợi nghe xong điện thoại còn chạy đi khoe một vòng bà con họ hàng nữa.

Ai ngờ đợi được con gái gọi về thì lại hay tin nó có việc đột xuất, tạm hoãn xuất ngoại.

“Sao lại vậy? Chẳng phải đã lên kế hoạch hết rồi sao? Giờ đột nhiên con bảo không đi thế vé máy bay rồi phòng khách sạn tính thế nào? Có trả lại được không?”

“Vé máy bay không tốn bao nhiêu tiền ba à, con có ưu đãi mà, còn khách sạn thì con thuê hostel, mới đặt có một đêm, mất 30 đồng thôi.”

Đường Duệ Thanh có chút tiếc nuối: “Haizz, thì cũng đành vậy chứ biết sao giờ. Thế đợi xử lý xong việc có tính đi Thái Lan nữa không?”

“Dạ? À…cái này ba yên tâm, khi nào có cơ hội con sẽ đi lại”

Đường Tư Kỳ đáp qua loa lấy lệ chứ kỳ thực trong lòng chưa có tính toán gì. Cô cảm thấy sợ hãi ngay cả khi nhắc tới chuyện đó qua điện thoại. Thế nên nếu được hỏi một câu thật lòng thì cô sẽ thẳng thắn mà nói rằng nếu cả đời này không phải bay thì tốt quá.

Song cô xấu hổ, không dám nói thẳng với ba. Vả lại cũng sợ ba mẹ lo lắng cho mình nữa.

Đúng lúc này, WeChat có tin nhắn mới, là của cô bạn tốt bụng ban nãy đi cùng chuyến bay

Tiểu Di: [ hello, chị đẹp còn nhớ em không? Em ngồi cạnh chị trên máy bay nè. Đây là số điện thoại của bạn em và của bác sĩ tâm lý mà nó đang điều trị. Nếu chị có thời gian thì nhắn tin trao đổi với nó, nó thân thiện hoà đồng lắm, chị đừng ngại. Nhưng em vẫn kiến nghị chị nên đi gặp bác sĩ tâm lý, có sự giúp đỡ của chuyên gia tình hình sẽ cải thiện nhanh và hiệu quả hơn đó chị.]

Đường Tư Kỳ: [ Chị biết rồi, cám ơn em nha. ]

Biết là như vậy nhưng trong thâm tâm Đường Tư Kỳ vẫn kháng cự chuyện đi gặp bác sĩ tâm lý. Cô cứ cảm thấy chuyện bé xé ra to thế nào ấy.

Với cả cô vẫn tin tưởng bản thân mình, có lẽ tình trạng này chỉ là tạm thời thôi. Sở dĩ phản ứng mạnh như vậy là do ảnh hưởng từ lần bay trước. Có lẽ đợi thêm một thời gian nữa rồi mọi thứ sẽ phai nhoà thôi.

Cứ hy vọng như vậy đi, còn giờ thì phải khám phá thành phố Quảng Châu đã.

Tính ra trong cái rủi cũng có cái may, coi như chó ngáp phải ruồi dừng chân ngay đúng vùng đất mới toanh toành toành, chưa đi bao giờ. Khu vực Hoa Nam chạy dọc từ sông Hoài về phía Nam tới tận đảo Hải Nam, có rất nhiều cảnh đẹp nổi tiếng cùng thiên nhiên trù phú và đây cũng là lần đầu tiên Đường Tư Kỳ tới với vùng đất này nên rất nóng lòng được tham quan chiêm ngưỡng cho biết với người ta.

Sau khi nhận phòng cất đồ đạc xong xuôi, Đường Tư Kỳ chưa vội xuống phố ngay mà đi xung quanh quan sát làm quen địa hình.

Toà hostel này xây dựng theo lối chung cư mini, có thể thuê ngắn hạn hoặc dài hạn đều được. Ngắn hạn thì khoảng trăm ba một ngày còn dài hạn chưa tới ba ngàn một tháng.

Tầng một là khu vực sinh hoạt chung có phòng bếp, phòng ăn, khu giặt giũ, sảnh giải trí cung cấp máy chiếu, bàn chơi game, bảng phóng phi tiêu… Nói chung cách thức tương đối giống với những hostel trước đây cô từng ở chỉ có điều nơi này không bố trí giường tầng.

Hostel toạ lạc ở quận Việt Tú, là quận nội thành cổ nhất thành phố Quảng Châu.

Bước khỏi cổng hostel là bắt gặp ngay một con phố mỹ thực sầm uất náo nhiệt và xen lẫn trong số đó là không ít các sáp đoán mệnh coi bói nằm rải rác từ đầu phố tới cuối phố. Đường Tư Kỳ không nhịn được, chụp ngay một tấm gửi cho Trương Thiên Ý

[ Em mà tới đây đảm bảo sẽ mê tít thò lò cho xem, kkk ]

Thiên Ý: [ Chị Tư Kỳ, dạo này chị khoẻ không?]

Đường Tư Kỳ: [ hm…cũng không ổn lắm. ]

Thiên Ý: [ Đổ mồ hôi.jpg]

[ Chị gặp phải chuyện gì à? ]

Đường Tư Kỳ: [ Đợt trước đi máy bay gặp phải sự cố nhỏ, không ngờ hình thành ám ảnh tâm lý, giờ hễ nhắc tới đi máy bay là sợ gần chết. À đúng rồi, bữa trước xem bói cho chị em cũng bảo chị sắp gặp biến cố, có phải là chuyện này không?]

Từ sau khi xem bói cho Đường Tư Kỳ xong, Trương Thiên Ý cứ thấp thỏm bất an trong lòng. Cô cũng đang định nhắn tin hỏi thăm ấy chứ, không ngờ hôm nay chị Kỳ lại nhắn trước, còn chủ động nói tình hình không ổn lắm.

Thiên Ý: [ Thú thực với chị em không xem được cụ thể là chuyện gì đâu. Nhưng em nhớ hôm ấy bấm quẻ thì trở ngại không lớn, kết quả tốt xấu phụ thuộc vào chính bản thân chị. Cái này gọi là thành sự tại nhân. Haizz…hai năm trở lại đây em đoán mệnh không được chuẩn cho lắm. Nhưng không ngờ chị lại bị hội chứng sợ bay, chị sợ tới mức nào, nghiêm trọng lắm không? ]

Đường Tư Kỳ: [ Tê liệt ngã xuống.Jpg ]

[ Cũng căng phết đấy, chị vốn lên kê hoạch du lịch Thái Lan, vì chuyện này mà phải huỷ bỏ lịch trình.]

Thiên Ý: [ Thảm vậy sao! Xui thật đấy! Nhưng muốn thoát khỏi nghịch cảnh chỉ có thể dựa vào nội lực của chính chị thôi. Haizz, em cũng không biết khuyên sao nữa. ]

Đường Tư Kỳ: [ Được rồi, không sao đâu, cảm ơn em. Chị sẽ cố gắng khắc phục. ]

Thiên Ý: [ Cố lên! ]

Đường Tư Kỳ chợt nhớ lại ngày hôm đó trước khi chia tay Trương Thiên Ý có bói cho cô một quẻ, đại khái là cô sẽ gặp phải một biến cố nhỏ hoặc chuyện ngoài ý muốn.

Sau đó nó còn nói gì nữa nhỉ?

À đúng rồi, nếu vượt qua được thì tương lai vạn sự hanh thông, bằng không cuộc đời bế tắc.

Hai za, căng phết đấy!

Cơ mà hội chứng sợ bay không phải nhức đầu sổ mũi mà uống viên thuốc là hết ngay được, phải có thời gian điều chỉnh tâm lý thích ứng dần dần, chứ vớ vẩn dục tốc là bốc dục ngay!

===

Chú thích:

(1)Quận Việt Tú 越秀区

Bạn cần đăng nhập để bình luận